Chung cư

Phần 4

2023-11-24 03:44:00

Phần 4
Đi hát Karaoke thì tôi đi nhiều lắm, kể ra hết ngày, đi hát với anh em bạn bè đồng nghiệp, đi hát nghiêm túc cũng có, hát tay vịn hay bàn tay vàng cũng có, nhưng đi hát với vợ và 2 em hàng xóm xinh đẹp thì đây là trải nghiệm lần đầu tiên. Nó là một thứ gì đó khó tả lắm các bác ạ, vừa e dè vì vợ cứ kè kè bên cạnh, vừa thấy kích thích hứng thú lạ thường. Mai Lan thì máu lắm, không kể các bác cũng tưởng tượng ra được kiểu lâu ngày không được xõa, lại thêm tí bia vào nữa, nhảy cứ phải gọi là ngực nảy tưng tưng. Khánh Vy thì e dè hơn, ngồi một góc bên chồng và chỉ cười vui cùng mọi người hưởng ứng, có lẽ 2 vợ chồng nhà này chỉ quen với công việc, không quen với kiểu đi chơi hát hò như thế này. Hay là tại lão Kha chồng Mai Lan không có ở đây nên nàng ta thả cửa nhỉ? Thôi chả quan tâm, cứ vui đã.

Khánh Vy hát cũng khá hay, song ca mấy bài với Huy cũng được, nhưng phải đến khi song ca với tôi thì mới gọi là cứ như là Đan Trường Cẩm Ly. Mai Lai thì bảo với Phương:

– Này, bà để cho tôi song ca với anh Tuấn một bài nhé?
– Không được… Phương đáp…
– Đi mà… bà tối nào chả song ca với anh ấy rồi… Mai Lan cười đầy ẩn ý…
– … Cái bà này… thôi được… 1 bài thôi đấy…

Mai Lan chọn bài, nhạc vào… tôi vẫn ngồi dưới cạnh Phương, Mai Lan chạy lại kéo tay tôi…

– Nào… lên đây… với em…

Tôi một tay bị Mai Lan kéo, tay kia đưa Phương cầu kíu, Phương nắm lấy tay tôi níu lại nhưng không thể được, lại thêm vợ chồng Huy Vy hưởng ứng:

– Anh Tuấn lên đi, hát song ca phải thế mới đúng chất chứ…
– Nhưng a sợ ông Kha ông ý ghen lắm – Tôi đùa…

Ngay lập tức Mai Lan giật mạnh tay tôi làm cho tôi xô cả vào người em ấy…

– Ghen gì, cái Phương ở đây nó còn chẳng ghen, lão Kha ngủ lâu rồi…

Về cái bản tính của tôi thì ở đây có nhiều bác cũng đã biết, nhưng thôi tôi cứ xin mạn phép giới thiệu lại, tôi là một gã tuổi gần 40 nhưng vẫn rất ham chơi, lắm tài nhưng chỉ có một tật. Tôi đẹp trai, ga lăng, hát hay chơi đàn giỏi (nhất là đàn bà), ăn nói cũng có duyên… nói chung tôi đa tài lắm, chỉ có mỗi một cái tật là hay bốc phét, haha. Đùa tí thôi chứ tôi hát hay thật các bác nhé, thời trai trẻ của tôi giọng hát ấy đã làm bao em nghiêng ngả đấy.

Hát cạnh Mai Lan cũng khá run, vì có Phương đang soi nên không dám động chạm tay chân gì cả, thỉnh thoảng có va chạm chút vào làn da mịn màng của em thôi, cộng với mùi hương thơm tỏa ra từ em, thêm chút hơi men của bia rượu nữa, tôi cũng thấy phê phê. Phải chi không có Phương ở đây thì Mai Lan chết với tôi rồi, với cái váy 2 dây lả lơi, gương mặt ửng đỏ và đôi mắt lúng liếng kia, tôi sẽ dìu em vào cơn say…

‘… Và cơn mưa ngoài trời đêm gió lạnh…

Giật mình nhớ tới em…

Hãy chờ anh em nhé…

Và hãy cho nhau sát lại…

Nụ hôn như bất ngờ…

Ngọt ngào như vô tình…

Yêu em ngàn lần hơn nữa…

Một phút anh ngẩn ngơ…

Một phút anh thầm mơ…

Đừng vội làm cơn mưa dâng kín trong lòng anh…’

Cái kiểu hát của tôi nhiều khi khiến cho người ta rung động và say đắm, và chính tôi cũng vậy tôi cũng đắm say, chìm đắm trong một không gian mờ ảo của tiếng nhạc và mùi nước hoa êm đềm ngay bên cạnh. Đúng lúc ấy thì Phương chạy lên giật míc để song ca với chồng, chắc tại thấy tôi với Mai Lan hát đôi tình quá…

Đêm hôm ấy, không hiểu sao Phương lại nứng thế chứ, vừa mới nằm xuống giường để đi ngủ đã bị nàng cho tay vào vuốt ve thằng nhỏ, được một lúc thì nàng lột hết quần áo tôi ra, say sưa bú mút cho đến khi con cặc tôi nó cương cứng thì nàng mới nhẹ nhàng ngồi lên, đút con cặc tôi vào giữa hai cái mép lồn đã ướt nhẹp từ bao giờ, cứ thế nàng nhấp. Tôi sướng cặc và bắt đầu hưởng ứng cùng nàng… Sau khi nàng đã say sưa cưỡi ngựa trên thảo nguyên, tôi thấy nàng quay lưng lại, quỳ gối để tôi đưa cặc vào trong nàng từ phía sau. Con cặc tôi cắm ngập vào trong cái lồn ướt át và ấm nóng của nàng, rồi bắt đầu cứ thế tôi tới lui, nhấp ra nhấp vào, lồn nàng càng siết chặt tôi càng nhấp mạnh, làm cho nàng sướng quá rên lên khe khẽ…

– Ư… ư… a… a… em sướng…

Tôi cúi xuống hai tay bóp hai bên vú nàng, hông vẫn đẩy mạnh, ngực tôi áp sát lên lưng nàng khiến cho nàng càng thêm phần hưng phấn…

– Mạnh nữa đi anh… em sướng quá… a…

Nàng nhổm người cao lên, hai tay chống vào thành giường, còn hai tay tôi giữ chặt hai bên hông nàng, vẫn trong tư thế từ phía sau tôi bắt đầu nhẹ nhàng tới lui, nhanh dần nhanh dần. Trước mắt tôi bây giờ là tấm lưng trắng ngần mịn màng của Phương vợ tôi, trong ánh đèn ngủ mờ mờ ảo ảo sao mà quyến rũ đến thế… Chẳng hiểu sao tôi lại cứ nghĩ trước mặt mình là cơ thể của Mai Lan, tôi cứ nghĩ tôi đang dập mạnh con cặc đang cương cứng như khúc gỗ vào trong lồn Mai Lan làm cho em sướng, tôi cứ nghĩ lan man không biết bây giờ Mai Lan có đang được chồng địt như tôi địt Phương không? Thật tội lỗi… tôi nghĩ thầm trong đầu “Mai Lan ơi… anh địt em đây…” rồi cứ thế tôi dập mạnh làm cho Phương sướng quá phải kêu lên:

– A… a… em sướng quá… bắn vào em đi anh…

Tôi cũng không chịu được nữa, bắn ào ào vào trong lồn em… Khi mà đầu óc vẫn ngập tràn hình ảnh Mai Lan đang trần truồng sung sướng.

Sau chuyến đi chơi đó, mọi người càng hiểu nhau hơn, tình cảm láng giềng càng thêm thắm thiết, nhất là giữa Phương và Mai Lan. Vì tất cả chúng tôi đều làm cho các doanh nghiệp hoặc làm công việc kinh doanh tự chủ nên thời gian không bị gò bó như làm nhà nước, có thể sắp xếp đi chơi bất cứ lúc nào.

Hằng ngày đi làm, buổi tối vợ tôi hay sang nhà Mai Lan chơi, chị em thủ thỉ hoặc lại cùng nhau tập tành, có hôm thì Mai Lan lại sang nhà tôi. Mỗi tội lắm lúc sang bất ngờ quá lúc tôi vừa đi thể dục về tôi chui vào phòng tắm, vừa ra khỏi nhà tắm trên người mặc mỗi một chiếc quần đùi đã thấy nàng đang ngồi mắt tròn xoe nhìn tôi, ngại ghê, khi mà để nàng chiêm ngưỡng cái cơ thể đàn ông khá là hấp dẫn của mình. Bởi tôi thích chơi thể thao và chịu khó tập thể dục các bác ạ. Về sau tôi thấy Mai Lan ít sang hơn vào cái giờ đó, có lẽ nàng ngại, tôi thấy vợ tôi hay sang nhà Mai Lan hơn.

Thường thì buổi tối nếu không có công việc hoặc cuộc hẹn với anh em đối tác thì tôi sẽ về nhà ăn cơm, sau đó qua phòng bọn trẻ xem học hành như thế nào đôn đốc các cháu, hôm nào chúng nó ngủ bên nhà ông bà thì ông bà sẽ đôn đốc kèm chúng nó học. Còn tôi thì buổi tối tôi hay chạy thể dục, Phương vợ tôi thì không thích món này nên rất ít khi chạy cùng, giờ lại có thêm cô bạn Mai Lan bên cạnh nữa nên tôi hầu như toàn chạy một mình.

Tối hôm đó, tôi chạy được nửa vòng hồ thì gặp ai đó quen quen như là Khánh Vy, tôi gọi:

– Vy?

Đúng là Vy thật, em dừng lại chào tôi:

– Ô anh Tuấn à, anh cũng chạy bộ buổi tối à?
– Ừ, thỉnh thoảng anh cũng thể dục thể thao chút cho khỏe người, em có hay chạy không?
– Em cũng thỉnh thoảng anh ạ…
– Sao anh không gặp em nhỉ?

Chúng tôi vừa chạy vừa nói chuyện…

– Tại mọi hôm em chạy cung khác anh ạ, hôm nay em chạy đường này cho thay đổi không khí…
– Thảo nào, không gặp em…
– Mới cả em chỉ chạy thứ 2, 4, 6 thôi, những ngày kia em bận dạy…
– Vậy à? Thế Huy không chạy cùng em à?
– Anh Huy không ạ, anh ấy bận, mới cả chỉ em thích chạy bộ thôi anh ấy lười lắm…
– Ha ha… – tôi phá lên cười – giống nhà anh rồi, vợ anh cũng lười chạy lắm…

Vậy là gia đình tôi đã chuyển về nơi ở mới thấm thoát đã được 3 tháng, mọi thứ đã dần quen, hàng xóm cũng thân thiết, mỗi tối tôi đi thể dục thỉnh thoảng lại gặp em Khánh Vy chạy cùng, có người nói chuyện cũng vui. Cuối tuần thỉnh thoảng lại tụ tập ăn uống, mấy nhà đi chơi thêm với nhau được hai lần nhưng chỉ có vợ chồng tôi, Khánh Vy và Mai Lan. Ông Kha sau lần đi Mộc Châu thì toàn kêu dạo này bận lắm không xin nghỉ được, Huy thì cũng đi suốt không mấy khi ở nhà, nghe Khánh Vy nói Huy đợt này đang tập trung cho dự án và kế hoạch dài hạn nào đó bên Nhật.

Hai lần đi chơi cùng nhau chúng tôi đi bằng xe riêng của nhà, một mình tôi hộ tống 3 nàng, vừa là tài xế, phó nháy kiêm luôn hướng dẫn viên du lịch. Tôi đi nhiều, trải nghiệm nhiều nên ở đâu, cái gì tôi cũng biết, các nàng đi với tôi cực sướng, không phải lo nghĩ gì, chỉ việc lo ăn chơi sống ảo cúng facebook. Lần đi Sầm Sơn thì nhiều chuyện hay ho để nói lắm, kể ra rất dài dòng nên tôi sẽ kể vào một dịp khác, nay tôi kể cái vụ tôi với 3 nàng đi Phù Luông. Hôm ấy đi Phù Luông tiết trời mùa Thu vẫn khá nóng, đến nơi nhận phòng xong nghỉ 1 lát là 3 nàng lại thay quần áo tắm ra bể bơi vô cực check in ruộng lúa luôn. Về phòng nghỉ thì tất nhiên là thuê 2 phòng nhưng lại phải yêu cầu sát nhau cơ cho tiện vui chơi, khổ nỗi ở đây homestay lại kiểu nhà sàn vách nứa, cách âm chắc chắn không được tốt như nhà xây rồi, nên nói to có khi phòng bên cạnh còn nghe được, phòng bên tắm dội nước bên này còn nghe thấy róc rách.

Khi mà mấy nàng tắm thì tôi vẫn như mọi khi đeo quả kính dâm thường trực trên bờ để chụp ảnh, lại được phen bổ mắt, khổ nỗi hôm nay Mai Lan đi chơi không có chồng đi theo giám sát nên mặc quả bikini nhỏ xíu không thể nhỏ hơn, khoe trọn những đường cong tuyệt mỹ vô cùng khêu gợi. Buổi chiều mắt đã bị tra tấn như thế, tối lại bị lão chủ homestay mời cái thứ rượu “đặc sản” của đồng bào dân tộc nên đêm đến thằng em nó biểu tình, nó cứ cương lên cứng ngắc, chẳng còn cách nào khác tôi phải đè Phương ra địt làm cho nước lồn em chảy ra lênh láng. Phải nói cái thứ rượu đó tác dụng hay ho thật, ra một lần rồi mà lúc sau cặc lại cứng ngay lên được, Phương sờ cặc tôi và cơn thèm lại nổi lên, nàng lại nhét con cặc tôi vào trong lồn rồi lắc, vừa lắc vừa rên ư ử, càng lúc rên càng to. Tôi dám chắc là ngay sát vách bên kia, Mai Lan và Khánh Vy nghe rõ mồn một những âm thanh phát ra khi hai vợ chồng tôi trong quá trình hoan lạc, không biết các nàng nghĩ gì nhưng mà tôi thấy bên ấy yên ắng lắm, có khi đang nín thở hồi hộp tưởng tượng ra cảnh 2 vợ chồng tôi địt nhau.

Nghĩ đến đó tôi càng thêm nứng, không sướng sao được khi mà mình đang địt một em mà lại có 2 em đang nằm phòng bên cạnh nghe ngóng cơ chứ. Con cặc của tôi cứ nhấp liên hồi vào trong lồn của Phương, làm cho em sướng không kiểm soát được nữa cứ rên lên thành tiếng:

– A… a… u… ư… em sướng quá… sướng quá…
– Anh làm em… không chịu được mất… a…

Tôi vừa dập vừa nói hổn hển:

– Anh cũng sướng lắm… anh sắp không trụ được nữa rồi…
– Bắn vào em đi anh…
– Anh bắn vào trong em nhé…
– Vâng… cho em đi…

Tôi lấy hết sức bắn ào ào vào trong em, cả hai cùng sung sướng không thể tả được.

Ở bên kia, không biết lồn Mai Lan có đang ướt nhẹp không nhưng sáng hôm sau thấy Mai Lan nhìn vợ chồng tôi cười đầy ẩn ý…

Khoảng một tháng nay tôi bận dự án quá trời bận, một công trình sắp hoàn thành và bàn giao, xong cái này tôi sẽ được nghỉ khoảng 1 tuần xả hơi, tôi tính sẽ đưa cả nhà đi du lịch đâu đó một chuyến cỡ vài ngày, nhưng trước đó tôi sẽ tham gia một chuyến trao quà từ thiện 2 ngày trên Vị Xuyên – Hà Giang. Nói với bà xã kế hoạch đó thì bà xã lại bảo: Em cũng có kế hoạch rồi… Tôi hỏi:

– Kế hoạch gì em?
– Em đi du lịch với mấy chị cùng công ty…
– Sao trùng hợp thế? Không hoãn được à, bao ngày anh bận mãi mới được nghỉ cả nhà định đi chơi…
– Nhưng bọn em lên kế hoạch từ trước rồi, không thay đổi được…
– Đi đâu?
– Đi Hàn Quốc… 4 chị em lên kế hoạch hết rồi, vé máy bay cũng đặt rồi, tiền đóng rồi, nói chung chỉ chờ ngày lên đường thôi anh…

Vợ nói thế thì còn biết nói gì thêm nữa, vậy là kế hoạch không thành, chắc chỉ đi Hà Giang về rồi rủ mấy anh em đi câu xong là nhậu nhẹt vậy.

Buổi tối, tôi đi chạy thể dục gặp Khánh Vy, hai anh em nói chuyện thế nào lại nói lan sang chuyện Hà Giang, thế là tôi có kể với Vy là cuối tuần tôi có đi Hà Giang từ thiện, Vy vui quá:

– Thích quá anh nhỉ, em chưa đi Hà Giang bao giờ, nghe nói Hà Giang đẹp lắm phải không anh?
– Đúng rồi em, đi Hà Giang rất thích, phong cảnh yên bình, con người thân thiện và rất thật thà…
– Vậy hả anh? Thế sắp tới anh đi Hà Giang kiểu gì?
– À, bọn anh đi ô tô, đi theo đoàn em ạ, đi trao quà từ thiện, thứ Bảy đi Chủ Nhật về…
– Chị Phương có đi không anh?
– Không, cuối tuần này chị Phương đi du lịch với công ty rồi…
– Hay anh nói mọi người cho em với chị Lan đi cùng với được không, chị ấy bảo là mong có dịp cũng muốn đi trao quà từ thiện mà chưa có cơ hội, nhân chuyến này em cũng muốn đi cùng?

Tôi khá bất ngờ với đề xuất của Vy, nhưng tôi nghĩ cũng không vấn đề gì, tôi bảo Vy:

– Được em, để anh đăng ký thêm với đoàn, em cứ báo với Lan chuẩn bị, có vấn đề gì thì alo cho anh…
– Vâng anh, vậy chốt thế anh nhé, em báo chị Lan luôn…
– Ok em, 3 anh em mình sẽ đi một xe…
– Tuyệt vời… – Vy sung sướng reo lên.

Sớm cuối tuần, tôi, Mai Lan và Khánh Vy, chúng tôi lên đường…

Điểm đến: Hà Giang…

… Bạn đang đọc truyện Chung cư tại nguồn: http://bimdep.vip/chung-cu/

Đoàn chúng tôi 5 xe ô tô xuất phát sớm từ Hà Nội, đi theo đường cao tốc Nội Bài Lào Cai sau đó ra đường nhánh để đi đến đoạn giao với quốc lộ 2 tại huyện Lập Thạch, đoàn quyết định dừng lại ăn sáng, Mai Lan tranh thủ chụp vài kiểu ảnh check in đăng Facebook. Ăn sáng xong, đang chuẩn bị lên đường thì thấy nàng mặt mày bí xị báo với tôi:

– Chán quá anh ơi, em lại không đi được rồi…
– Sao em?
– Anh Kha vừa gọi điện bảo về Sơn Tây có việc gấp…
– Vậy à? Có việc gì nghiêm trọng lắm không em?
– Anh ấy bảo cứ về rồi nói sau…

Thế là Mai Lan không đi cùng chúng tôi được chuyến đó mà phải bắt taxi quay ngược lại Sơn Tây, xe tôi giờ chỉ còn có tôi và Vy, chúng tôi cùng đoàn nhằm hướng Hà Giang thẳng tiến.

Đến Hà Giang cũng quá trưa, sau khi ăn xong mọi người làm thủ tục nhận phòng, nam ở với nam, nữ ở với nữ, tôi ở cùng phòng với 1 anh bạn còn Vy ở chung phòng với một chị phụ nữ trong đoàn. Lịch trình là sau khi nghỉ ngơi lại sức, tối cả đoàn sẽ ăn tại khách sạn giao lưu với cơ sở, chính quyền tại địa phương, sáng hôm sau sẽ đi trao quà từ thiện cho các điểm trường, trưa về TP dùng cơm trưa xong là lại quay về Hà Nội…

Sáng hôm sau cả đoàn ăn sáng tại khách sạn, chuẩn bị đồ đạc, hàng hóa để trao tặng cho các cháu, và lại lên đường. Trên xe, Vy ngồi bên ghế phụ, tôi tranh thủ hỏi:

– Thế nào em, lần đầu đến với Hà Giang, hôm qua em có ngủ được không?
– Cũng hơi khó ngủ một chút anh ạ…
– Ừ, chắc ngủ cùng người lạ không quen hả?
– Vâng, lần đầu em đi như thế này…
– Ừ…
– Mình đang đi đến đâu bây giờ anh? Vy tò mò hỏi…
– Mình đi đến mấy điểm trường ở Vị Xuyên em ạ, một xã vùng cao rất khó khăn, nằm dưới chân dãy Tây Côn Lĩnh.

Tây Côn Lĩnh, nóc nhà của vùng Đông Bắc, với độ cao 2427m so với mực nước biển, dãy Tây Côn Lĩnh nằm ở phía Tây của tỉnh Hà Giang, nơi đây quanh năm mây mù bao phủ, đặc biệt nổi tiếng với những cây chè cổ thụ hàng trăm năm tuổi và những thửa ruộng bậc thang hùng vĩ nằm trải dài trên những dãy núi cao…

– Đẹp quá anh ơi… thật là hùng vĩ…

Vy reo lên khi xe chúng tôi đang leo trên những con đường đèo dốc quanh co, xung quang là những thửa ruộng bậc thang vàng óng đang vào vụ gặt…

– Ừ, rồi em sẽ thấy… Hà Giang còn nhiều chỗ đẹp hơn thế này cơ…

… Đi một hồi với tốc độ rùa bò, vừa đi vừa ngắm cảnh nhưng cũng phải tập trung cao độ vì 1 bên là vách núi một bên là vực sâu, đoàn chúng tôi đã đến được nơi cần đến, đó là một bãi đất trống rộng nằm sát bên một điểm trường tiểu học. Bước xuống xe, phóng tầm mắt ra xa, trước mắt chúng tôi là những dãy núi trùng trùng điệp điệp nối tiếp nhau vô cùng hùng vĩ. Cảnh đẹp là thế, nhưng đời sống bà con nơi đây hết sức thiếu thốn, cái ăn cái mặc còn không đủ nên việc học hành của trẻ em nơi đây lại càng khó khăn, mỗi năm chúng tôi tổ chức đi như thế này vài lần, phần vì ủng hộ cho các cháu, phần để động viên các thầy cô đã không quản gian khổ khó khăn cắm bản.

Đón chúng tôi là các thầy cô giáo và một số em học sinh, đa phần là người đồng bào dân tộc, chúng tôi tổ chức trao quà rất long trọng, các thầy cô rất xúc động còn lũ trẻ thì vui phải biết, đứa nào đứa ấy cười thật tươi và ánh mắt long lanh.

Trên đường về, sau một thoáng suy tư, Vy khẽ quay sang nói chuyện với tôi:

– Cuộc sống trên này khổ quá anh nhỉ?
– Ừ, chỗ mình vừa đến còn đỡ em ạ, càng vào sâu lên cao, cuộc sống còn khó khăn nữa…
– Vậy hả anh…
– Ừ, sâu tận trong vùng lõi, gần lên đến đỉnh Tây Côn Lĩnh cơ em ạ…
– Từ đây vào đó còn xa không anh?
– Tầm 20 km, nhưng không đi ô tô được, phải đi bằng xe máy, nhiều đoạn phải đi bộ…

Mấy hôm trước khi chúng tôi lên, trên này có mưa, nên nhiều đoạn bị sạt lở, xe đi qua rất khó, nhiều đoạn bánh xe quay tít.

Không hiểu sao sau vài tiếng leo đèo rồi lại xuống đèo, con xe của tôi nó dở chứng, còn tầm 15 km nữa thì về đến TP Hà Giang nhưng con xe của tôi nó chết máy không làm cách nào nổ được, mấy anh em xuống kiểm tra nhưng cũng đành bó tay không thể khắc phục. Cả đoàn quyết định gọi cứu hộ lên kéo về gara ở dưới thành phố chứ mấy anh em cứ ngồi đây tự mày mò có mà đến tối.

Thế là con xe của tôi được kéo về để mang đi sửa, sau khi về TP ăn uống xong mọi người về Hà Nội trước, tôi phải ở lại đợi xe, tôi nói với Vy:

– Em cứ về Hà Nội trước với mọi người đi, anh đợi sửa xe xong anh về sau cũng được…
– Thôi, em ở lại đây rồi về cùng anh…
– Nhưng mai xe mới sửa xong cơ em ạ, chủ gara vừa gọi báo anh thế…
– Mai xong thì mai về…
– Thế em không phải đi làm à?
– Em không…

Tôi thực lòng cũng muốn Vy ở lại mai về cùng cho vui, nhưng lại sợ em ngại, nay thấy em quyết tâm thế nên tôi mừng thầm trong bụng.

– Cũng được, thế có phải báo cáo chồng không? Tôi đùa…
– Chồng em đang ở bên Nhật, mà đi vài ngày sao phải báo cáo…

Vậy tốt rồi, tôi là tôi ngại cho em thôi, bảo đi 2 ngày nay lại thành ra 3 ngày, mà lại đi cùng với 1 anh cao to đẹp zai dẻo mỏ thế này mà chồng biết thì ghen chết, vợ tôi thì đang ở Hàn Quốc, chồng Vy thì lại ở Nhật… Hay nhỉ…

Buổi tối, tôi đưa Vy đi chơi 1 vòng quanh TP Hà Giang, đi check in cột mốc số 0, sau đó đi ăn mấy món đặc sản Hà Giang mà khi đã đến đây không thể không thử, đó là món cháo Ấu tẩu và món Thắng dền, sau đó chúng tôi về khách sạn nghỉ để mai về Hà Nội sớm…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chung cư

Số ký tự: 0