Con đường bá chủ - Quyển 13

Phần 104

2024-02-09 15:39:00

Phần 104
Ẩn Thế Bí Cảnh…

Nơi này giống như là phương thế giới độc lập tách biệt với bên ngoài, thực chất vốn dĩ nó là một thế giới có quy mô to lớn trôi dạt bên ngoài hỗn độn vô tận, tình cờ lại đụng vào Nguyên Giới và bị quy tắc cao cấp của Nguyên Giới đồng hóa.

Một nhóm các gia tộc từ thời xa xưa ở Nguyên Giới tình cờ phát hiện bí cảnh này, sau lại cảm thấy điều kiện bên trong bí cảnh quá tốt, tài nguyên phong phú dồi giàu, lại không cần phải cạnh tranh khắc nghiệt như ở bên ngoài, thế là lựa chọn bí cảnh làm nơi bí mật sinh tồn.

Theo thời gian dần trôi, mặc cho bên ngoài thế giới biến động vô cùng, vật đổi sao dời, thế lực bị diệt đi rồi lại có các thế lực mới mọc lên như nấm thì các gia tộc sống trong bí cảnh lại yên lặng lánh đời, ngấm ngầm phát triển, chưa từng xen vào tranh đấu…

Nhờ vào phương thức chỉ thu hoạch mà không hề tổn thất như thế, tuy rằng tốc độ phát triển không được nhanh chóng bằng cách chém giết tranh đoạt thì nội tình của các gia tộc ẩn thế này vẫn ngày càng hùng hậu theo tháng năm, không thể xem thường.

Các gia tộc sống bên trong Ẩn Thế Bí Cảnh được xưng là Ẩn Thế Gia Tộc.

Lưu Gia là một trong số những gia tộc đó.

Ẩn Thế Bí Cảnh có một quy tắc chung, đó là cường giả xa lạ bên ngoài không được tự tiện tiến vào bí cảnh, trừ khi là khách quý được cao tầng của ít nhất một gia tộc bên trong bí cảnh nghênh đón.

Cũng vì như thế nên trong vài năm trở lại đây, Lưu Gia nhiều lần chào đón các khách nhân đến từ bên ngoài khiến nhiều người chú ý.

Lưu Gia Nghị Sự Phòng…

Gia chủ Lưu Chính là một nam tử trung niên có râu quai nón, thân thể thô kệch lực lưỡng, ngũ quan ác liệt, diện mục âm trầm ngồi ở chủ vị, đảo mắt nhìn toàn trường một vòng, chậm rãi mở miệng:

“Như các vị đã biết, Ẩn Thế Gia Tộc sẽ không trực tiếp công khai lộ diện đối phó với địch nhân bên ngoài, nhưng điều đó không có nghĩa chúng ta sẽ bỏ qua cho những kẻ dám mạo phạm Lưu Gia.”

“Tiểu súc sinh kia hại chết nhi tử Lưu Dương của bổn gia chủ, thù này không thể không báo.”

“Haha, lời dài dòng không cần nói nhiều.” Một lão già có mái tóc đỏ rực lên tiếng cười lạnh:

“Tất cả thế lực chúng ta liên thủ, ngay cả Nam Thiên Môn cũng không cần phải sợ, chẳng lẽ không giết được tiểu súc sinh kia sao?”

Nếu Lạc Nam có mặt ở đây, hắn sẽ nhận ra ở hiện trường đang ngồi không ít người quen.

Lão già vừa nói chuyện chính là Phó Ngục Chủ của Huyết Kiếm Ngục – Huyết Thương Thiên, kẻ lần trước bị hắn chém đến bỏ chạy khi rơi vào Tiểu Vũ Kết Giới.

Mà ở xung quanh còn ngồi cả đám người lần lượt là Đại Trưởng Lão của Kiếm Phách Tộc – Kiếm Hoàng giận, phái chủ Khai Tinh Kiếm Phái – Khai Thế Quân, Vạn Linh Tộc Trưởng – Vạn Ứng Thiên, tân đại trưởng lão Thổ Hành Tông – Thổ Toái Chí Tôn và tân tộc trưởng của Viêm Ngục Tộc – Viêm Kình.

Có thể nói là gần như hầu hết kẻ thù cũ và mới của Lạc Nam đều đang tụ tập ở nơi này.

Sau khi đại trưởng lão Thổ Hành Tông là Thổ Liệt Chí Tôn chết thảm, người thay thế vị trí của hắn là Thổ Toái Chí Tôn, bà ta trở thành tân đại trưởng lão Thổ Hành Tông.

Viêm Ngục Tộc cũng giống như thế, sau khi Tộc Trưởng Viêm Hoành bị tiêu diệt tại trận chiến Tuyết Mộng Cung, Đại Trưởng Lão Viêm Kình liền được bổ nhiệm lên làm Tộc Trưởng.

Tất cả đều cùng Lạc Nam có thù không đội trời chung.

Huyết Kiếm Ngục, Kiếm Phách Tộc, Khai Tinh Kiếm Phái, Vạn Linh Tộc, Thổ Hành Tông, Viêm Ngục Tộc và Lưu Gia.

Bọn hắn liên thủ sẽ là một khối lực lượng khổng lồ, đủ để không cần sợ hãi uy hiếp từ Nam Thiên Môn.

Nam Thiên Môn tuy mạnh nhưng số lượng Chí Tôn còn hạn chế, chẳng lẽ có thể lấy sức một mình chống lại tất cả bọn hắn hay sao?

Người ngoài nhìn vào, thật khó tin tưởng những vị Chí Tôn có máu mặt lại đang tụ tập cùng một chỗ để thương nghị cách giải quyết một tên tiểu bối còn chưa trở thành Thánh Đế.

Nhưng chỉ có bọn hắn, những kẻ đã từng ăn quả đắng trong tay Lạc Nam mới biết tên tiểu súc sinh kia yêu nghiệt đến mức độ nào, bọn họ còn hận không thể lôi kéo tất cả thế lực trên cõi đời này tập trung bóp chết Lạc Nam.

“Lời cũng không cần nói nhiều, bổn gia chủ tập hợp các vị lại đây vì chúng ta có cùng kẻ thù.” Lưu Chính đi thẳng vào vấn đề:

“Lưu Gia sẽ không đích thân nhúng tay vào, nhưng có thể ở phía sau âm thầm hỗ trợ các vị về mặt tình báo, cường giả, thậm chí là tư nguyên để đối phó kẻ thù chung.”

Các vị Chí Tôn khẽ gật đầu, bọn hắn hiểu phong cách hành sự của Ẩn Thế Gia Tộc vốn là như vậy, cho nên cũng không ép Lưu Gia tham chiến trực diện, chỉ cần âm thầm hậu thuẫn là đủ.

“Tiểu súc sinh kia trơn trượt như cá trạch, lần trước ngay cả Thiên Lệnh Giáo dốc công bày trận cũng không thể bắt được hắn.” Thổ Toái Chí Tôn trong mắt hiện lên vẻ kiêng kỵ:

“Các vị đã có kế hoạch cụ thể?”

“Đúng là rất khó bắt chết tiểu súc sinh đó… nhưng chúng ta có thể chặt đứt tay chân của hắn.” Vạn Ứng Thiên trong mắt hiện lên vẻ thâm độc:

“Chẳng hạn như Kiếm Đan Sơn Trang, Ngọc Giao Đảo, Mê Linh Sâm Lâm và những thế lực có quan hệ thân thiết với hắn.”

Hiển nhiên Vạn Ứng Thiên đã điều tra rõ ràng các mối quan hệ nhân mạch của Lạc Nam, không cần phải trả thù Lạc Nam trực diện, chỉ cần nhắm vào người thân của hắn liền đủ khiến hắn phát điên.

Với một đám đại thế lực như bọn họ liên thủ, diệt mấy thế lực kể trên dễ như trở lòng bàn tay.

“Thậm chí có thể kêu gọi cả những đại thế lực ở Nam Vực gia nhập vào cuộc chiến này.” Kiếm Hoàng giận ánh mắt lộ vẻ hiểm ác:

“Tin tưởng các vị ở Nam Vực không muốn để yêu nghiệt của Kiếm Châu trưởng thành chứ hả?”

“Đó là đương nhiên.” Thổ Toái Chí Tôn gật đầu, thời điểm gần đây Thổ Hành Tông cũng đã lôi kéo được một vài đồng minh.

“Đừng quên Đông Vực cũng đã nằm trong tầm kiểm soát của Thiên Tượng Chí Tôn.” Viêm Ngục Tộc Trưởng – Viêm Kình cũng nở nụ cười:

“Thiên Tượng Chí Tôn hận thù với tiểu súc sinh kia không thua gì các vị ở đây, sẵn sàng cử người viện trợ bất cứ lúc nào.”

“Hảo!” Huyết Thương Thiên, Kiếm Hoàng giận và Khai Thế Quân vỗ tay khen hay:

“Nếu như hậu phương của chúng ta ở Kiếm Châu thất thủ với Nam Thiên Môn, chúng ta sẽ đến Đông Vực nương tựa các vị.”

“Hahaha, thoải mái ấy mà…” Viêm Kình sảng khoái nói:

“Đông Vực đất rộng người thưa, đám con chuột kia trốn chạy tứ tán, tùy thời đều có động thiên phúc địa để các vị tuyển chọn.”

Ba vị Chí Tôn của Kiếm Châu gật mạnh đầu, ân oán với Lạc Nam đã sớm chồng chất, bọn họ không muốn rơi vào kết cục như Kiếm Trũng, vì vậy đã tính trước đường lui cho mình.

Đó chính là Đông Vực dưới sự thống trị của Thiên Tượng Chí Tôn.

Thế cho nên lần này quyết tâm không còn kiêng kỵ uy hiếp từ Nam Thiên Môn hay bất cứ cường giả nào nữa, phải toàn lực chơi chết Lạc Nam.

Bằng không cứ để một tên kẻ thù yêu nghiệt như thế từng ngày trưởng thành, bọn hắn ngày đêm ăn ngủ không yên.

“Cứ quyết định như thế.” Lưu Chính hài lòng gật đầu:

“Tránh đêm dài lắm mộng, hiện tại lập tức hành động, bổn gia chủ sẽ tài trợ cho các vị một kiện Trận Pháp Phong Tỏa Không Gian, 50 Tử Sĩ tu vi Thánh Đế, một vị Trưởng Lão Chí Tôn.”

Lời vừa dứt, không gian vặn vẹo, một lão già lưng còng đã dẫn theo 50 hắc y nhân bước ra, khí thế cường đại, trong tay lão già còn cầm theo Ngọc Bội chứa đựng Trận Pháp cao cấp.

Hiển nhiên chính là trợ lực mà Lưu Chính vừa mới nói.

Ánh mắt đám người lấp lóe, Ẩn Thế Gia Tộc thật đúng là giàu chảy mỡ a, vừa ra tay đã hào phóng như vậy.

Bất quá như thế càng khiến đám người vui mừng, lòng tin tăng mạnh.

“Mục tiêu đầu tiên là Mê Linh Sâm Lâm.” Vạn Ứng Thiên kiến nghị:

“Mê Linh Sâm Lâm chỉ còn một gốc thụ yêu Tứ Cảnh Chí Tôn trấn thủ, đó cũng là nơi tọa lạc của đám kiến hôi Lạc Gia, chúng ta toàn diện tập kích, đồ sát sạch sẽ bọn chúng.”

“Không tồi, Mê Linh Sâm Lâm và Nam Thiên Môn xa xôi, tin chắc bọn chúng không thể kịp thời chi viện.”

“Lên đường!” Chư vị Chí Tôn đồng loạt đứng lên, sát khí lẫm liệt.

Bọn hắn có đến từ Kiếm Châu, có đến từ Nam Vực, có đến từ Tây Châu, có đến từ Đông Vực… lúc này đều muốn lôi đình nhất kích, chặt đứt tay chân của Lạc Nam.

“Hahaha, bổn gia chủ đợi tin tốt từ các vị.” Lưu Dương cất tiếng cười to, kích hoạt một tòa Truyền Tống Trận trong Nghị Sự Phòng.

Truyền Tống Trận này sẽ trực tiếp truyền tống đám người ra khỏi Bí Cảnh, là Trận Pháp bí mật của Lưu Gia bố trí trong thời gian qua để thuận tiện hành động.

Các vị Chí Tôn vui mừng gật đầu, cất bước vào trong Truyền Tống Trận.

VÙ VÙ VÙ VÙ…

Vô số Trận Văn sáng lên, thân ảnh các vị Chí Tôn đã nhanh chóng biến mất.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con đường bá chủ - Quyển 13

Số ký tự: 0