Con đường bá chủ - Quyển 14

Phần 68

2024-06-05 15:39:00

Phần 68
“Lợi hại a…”

Tình hình ở Bá Chủ Lãnh Địa không thoát khỏi cảm ứng của Lạc Nam, từng mảng hình ảnh truyền đến chứng kiến Yên Nhược Tuyết tận dụng ưu thế của Bá Hậu đem Tuần Ngạo nghiền ép quả thật sảng khoái không gì sánh được.

Lúc này thì hắn cũng triệt để an tâm, Cấm Kỵ quả thật cũng có phân chia mạnh yếu, và một đám Cấm Kỵ thuộc thế hệ trẻ như Tuần Ngạo dù mang theo Đạo Binh cũng không thể phá hư quy tắc của Bá Chủ Lãnh Địa.

Hệ Thống không làm hắn thất vọng a, thăng cấp ròng rả 30 năm… nếu như tùy tiện một tên Đạo Tử đến có thể gây khó khăn cho Bá Chủ Lãnh Địa thì thật đáng thất vọng.

Lạc Nam điều động một đám U Hồn Nô và Ma Cương Vệ bắt đầu vơ vét tài sản và bảo khố của Kinh Đao Thành, đồng thời tiếp tục biến chục tên Chí Tôn thành Vong Linh Vệ và Ma Cương Vệ.

“Phu quân, hiếm có cơ hội đồ thành diệt tộc… sao không mang tất cả tỷ muội theo tham chiến cho sảng khoái a.” Sau một phen đánh đến sảng khoái, Yên Thê hưng phấn hỏi hắn.

“Cũng không phải ai cũng hiếu chiến như các nàng, có những nàng quá đỗi thiện lương… và ta cũng không muốn thay đổi tính cách của các nàng ấy trừ trường hợp bất đắc dĩ.” Lạc Nam mỉm cười nói:

“Điển hình như Bạch Liên Hoa, dù mẫu thân Hoa Thanh Trúc của nàng ấy là một nữ cường nhân, nhưng Bạch Liên Hoa lại lương thiện và thánh khiết như đoá sen trắng vậy.”

Nhớ đến những ngày đầu tiên gặp nhau, Bạch Liên Hoa sẵn sàng ra tay cứu mạng một kẻ lạ lẫm lạc vào quốc gia của nàng như hắn đủ thấy nàng thiện lương như thế nào, và hắn thật sự muốn bảo vệ điều đó.

Lại như Tiêu Thanh Tuyền, năm đó nàng cố gắng và liều mạng tu luyện vì muốn báo thù cho gia tộc và đúc lại thân thể cho sự phụ, sau khi đã hoàn thành tâm nguyện… nàng liền đem tinh lực của bản thân chú tâm vào lĩnh vực Luyện Đan, cũng rất ít khi tham gia chiến đấu.

Vậy nên đối với các thê tử không hiếu chiến, hắn giúp các nàng cường đại để tự vệ mà không cần các nàng phải đạp lên núi thây biển máu.

“Đúng là như ý lang quân của ta.” Yên Thê không thể không cảm thán một tiếng, ở thời đại này muốn tìm ra một nam nhân vì mình cân nhắc quan tâm như vậy chẳng biết phải tìm đến bao giờ, chẳng trách con hàng này được nhiều mỹ nhân như vậy yêu mến.

Tận diệt Kinh Đao Thành, tuy nhiên khả năng vẫn còn những tu sĩ thuộc Kinh Đao Thành không có ở trong thành từ trước, vậy nên Lạc Nam tiếp tục ra nhiệm vụ cho các Tu La Sứ Giả tìm kiếm tung tích và truy sát dư nghiệt của Kinh Đao Thành.

“Đáng tiếc, khoảng cách giữa Kinh Đao Thành và Lạc Gia khá xa, không phải vậy cũng đem sáp nhập vào địa bàn.” Lạc Nam ánh mắt lóe lên.

Bất quá lần này con hàng Tuần Ngạo trọng thương bỏ chạy, cục diện Quỷ Thần Vực bên kia không biết hắn còn rảnh rỗi nhúng ta vào hay không…

Với nội tình của một tên Đạo Tử, sợ rằng rất nhanh sẽ hồi phục lại.

Nghĩ đến đây, hắn lại phát ra một nhiệm vụ yêu cầu những Tu La Sứ Giả nằm vùng lân cận Quỷ Thần Vực chú ý nhất cử nhất động, nếu có biến phải lập tức báo cáo cho mình.

“Tiểu Nam, Kinh Đao Thành đã xong!” Võ Tam Nương sảng khoái nói.

“Chúng ta trở về!” Lạc Nam mỉm cười gật đầu, cùng chúng nữ bước lên Bá Vũ Điện, 18 con Hoang Cổ Thạch Long ngửa đầu rít gào, cường thế quay về Lạc Gia.

Hắn muốn trắng trợn tuyên bố sự huỷ diệt của Kinh Đao Thành để cảnh cáo những thế lực khác.

Thân phận Lạc Gia Chi Chủ cộng thêm tục gia đệ tử của Vạn Phật Tự, chọc vào hắn chính là đụng đến hai đại thế lực.

Trước khi ra tay, hãy nhìn kết cục huỷ diệt của Kinh Đao Thành mà cân nhắc.

… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: http://bimdep.pro/con-duong-ba-chu-quyen-14/

Quả nhiên sau trận đại chiến này, danh tiếng của Lạc Gia đã lên như diều gặp gió.

Nếu ngày trước cả Liệt Gia và Kinh Đao Thành đều có thể đặt chân ở Trung Châu, thì hiện tại thế lực huỷ diệt bọn hắn là Lạc Gia không có lý do nào không thể tồn tại.

Thám tử khắp nơi đem tình báo lũ lượt truyền đi, sau khi biết được ngay cả nhân vật cấp Trưởng Lão của Đại Nguyên Thiên Viện là Tuần Ngạo cũng từ Lạc Gia chật vật bỏ chạy đi ra, rất nhiều thế lực và cường giả tại Trung Châu đã liệt Lạc Gia vào hàng ngũ gia tộc cường đại nhất.

Đương nhiên lý do Tuần Ngạo bỏ chạy cụ thể là gì thì không ai biết được, dù sao thì mọi thứ xảy ra bên trong Lạc Gia, chẳng có người chứng kiến.

Mà Tuần Ngạo cũng không ngu xuẩn đem tin tức bản thân bị Quy Tắc Chi Lực bá đạo của Bá Chủ Lãnh Địa nghiền ép lan truyền làm gì.

Trong nhận định của rất nhiều người, vị Lạc Gia Chi Chủ – Lạc Nam đã đủ tư cách đứng vào hàng ngũ xếp hạng rất cao trên Chí Tôn Bảng.

Tuy nhiên thời cơ thay đổi thứ hạng của Chí Tôn Bảng là khi Đoạt Cấm Chiến diễn ra, hiện tại vẫn còn quá sớm…

“Gần 2000 vạn Điểm Danh Vọng a.”

Lạc Nam sung sướng nằm trên mây, khóe miệng cười không khép lại được khi nhìn thấy con số khủng bố.

Tính luôn cả thanh danh hắn gặt hái được gần đây ở Bắc Châu khi trợ giúp Trụ Việt Tông, thanh danh khi nhận về Nhất Thế Vũ Trụ và danh tiếng khi diệt đi Kinh Đao Thành, đẩy lùi Tuần Ngạo.

Điểm Danh Vọng đạt đến con số cao nhất từ trước đến nay.

Điều này khiến đáy lòng Lạc Nam ngứa ngáy, chỉ hận không thể đem Vòng Quay Danh Vọng ra quay liên tục.

Đáng tiếc hiện tại cách vài năm mới được quay một lần, hắn chỉ có thể chờ đợi.

Ngay cả hai chiếc Rương Đặc Biệt Địa Cấp và Thiên Cấp cũng chưa đủ thời gian để xuất hiện.

“Phu quân, lần này đến Lạc Gia gây sự có Chân Long Thái Tử và Thời Không Hoàng Tộc Thái Tử, chúng ta có nên nhổ tận gốc thế lực bọn chúng luôn không?” Âu Dương Thương Lan hỏi.

Có Truyền Tống Trận na di khoảng cách sẽ tiết kiệm thời gian, bất kể là ra hư không diệt Thời Không Tộc hay đến Yêu Vực làm gỏi Chân Long Hoàng Tộc cũng là chuyện đơn giản.

“Đáng tiếc là không…” Lạc Nam nhún vai nói:

“Dựa theo tin tức nhận được, từ lần trước sau khi ta đại náo Yêu Vực và vạch trần sự thất bại khi lột xác Chí Tôn Pháp Tướng của Long Càn, Chân Long Hoàng Tộc đã theo đám trưởng lão Đạo Yêu Thánh Địa đến Trung Châu.”

“Đạo Yêu Thánh Địa là thế lực Yêu Tu cường đại nhất Trung Châu, hai tên Thái Tử Chân Long Hoàng Tộc chính là đệ tử chân truyền, Chân Long Hoàng Tộc sẽ được Đạo Yêu Thánh Địa che chở.”

“Về phần Thời Không Tộc cũng vô duyên vô cớ mất tích theo như báo cáo của Ẩn Không Tộc, khả năng là cũng đến đầu quân cho Đại Nguyên Thiên Viện rồi.”

“Hừ, một đám nhát chết!” Chúng nữ bất mãn nói.

“Haha, bọn chúng sợ chết bỏ chạy nhường lại địa bàn cho chúng ta, ngu gì không nhận đây?” Lạc Nam nở nụ cười:

“Hiện tại Bách Yêu Cung do Huyền Lạc Nhi tiếp quản đã thu lấy địa bàn của Chân Long Hoàng Tộc tại Yêu Vực nhờ vào sự trợ giúp của Thượng Cổ Hầu Tộc và Bất Tử Điểu Tộc.”

“Còn Ẩn Không Tộc cũng đã dần mở rộng phạm vi khai thác tài nguyên đến khu vực của Thời Không Hoàng Tộc ngày trước.”

Mấy vị thê tử nghe vậy cũng chuyển giận làm vui, Cự Mỹ Anh hưng phấn nói:

“Nếu là như thế, con đường thống nhất Ngũ Châu Tứ Vực của chàng lại gần hơn một chút.”

Lạc Nam chậc lưỡi, cũng không đơn giản như vậy… bởi vì không thể dùng vũ lực thu phục địa bàn, còn phải khiến tất cả tin phục như Nhất Thế Vũ Trụ hay Nam Thiên Môn mới được a.

Chưa kể Trung Châu nước sâu bao nhiêu có trời mới biết, lại thêm ngũ đại học viện sừng sững tọa trấn, muốn biến toàn bộ Trung Châu thành Bá Chủ Lãnh Địa thật sự nói dễ hơn làm.

“Đã Đạo Yêu Thánh Địa dám che chở Chân Long Hoàng Tộc và hai tên Thái Tử, chúng ta vì sao không làm thịt luôn Đạo Yêu Thánh Địa?” Đình Manh Manh hùng hổ nói.

“Đừng có ngốc, bọn hắn được xưng là Yêu Tu thế lực cường đại nhất Trung Châu, kiểu gì cũng sẽ tồn tại Cấm Kỵ tọa trấn, chúng ta chủ động chạy đi khiêu khích chính là tìm đường chết.” Độc Cô Ngạo Tuyết kiên nhẫn giải thích.

Cấm Kỵ không thể chủ động ra tay với ngươi bằng quyền năng của Cấm Kỵ, nhưng ngươi cũng đừng ngu xuẩn mà chạy đến vuốt râu hùm, khi đó đối phương không còn bị quy tắc hạn chế, chẳng phải một tay có thể bóp chết ngươi.

Đình Manh Manh tinh nghịch lè lưỡi, nàng hăng quá nên phát ngôn thiếu suy nghĩ.

Giống như Tuần Ngạo, Nam Thiên Tố chỉ dám chủ động rút kiếm chém hắn khi ở trong Bá Chủ Lãnh Địa, một khi bước ra bên ngoài, hắn có thể dễ dàng giải quyết nàng.

Trò chơi nào cũng đều có quy tắc, nếu ngươi không đủ mạnh để vượt lên quy tắc, vậy bắt buộc phải tuân theo cách vận hành của nó.

Lúc này Chí Tôn Giới của Lạc Nam bỗng nhiên chấn động, một cổ khí tức kéo căng truyền ra.

“Sư phụ…” Dạ Thanh Thu đang lười biếng nằm ở một bên bỗng nhiên giật mình.

Lạc Nam hứng thú vuốt cằm, động ý niệm.

Khoảnh khắc bầu trời Lạc Gia bỗng nhiên tối sầm, Hắc Ám và Tử Vong giáng lâm khiến vô số Vong Linh Vệ, Ma Cương Vệ… những kẻ đã chết hưng phấn gào thét.

Màn đêm nhanh chóng biến mất, cuối cùng hội tụ thành một mỹ phụ nhân tuyệt diễm, mắt phượng môi son, dáng người thành thục tuyệt phẩm với những đường cong mị hoặc, váy dài đen tuyền ôm lấy cơ thể vẫn không giấu được những địa điểm ngạo nhân.

“Tiểu Thu, nhớ chết ta.”

Mỹ phụ ôm chầm lấy Dạ Thanh Thu hôn môi, rất nhanh hai nàng đã đầu lưỡi ướt át quấn quýt.

“Chơi thật vui…” Thiên Diệp Dao mị mị nở nụ cười.

Lạc Nam thấy vậy ánh mắt sáng lên, vội đem Thiên Diệp Dao kéo đến bên cạnh mình nói nhỏ:

“Nàng tìm cách đem Tịnh Dạ Tiên Tử ăn cho ta.”

“Khanh khách, để thiếp tìm cách giúp chàng ăn ả.” Thiên Diệp Dao bí hiểm đáp lại.

“Được rồi sư phụ.” Dạ Thanh Thu thẹn thùng vô hạn đem Tịnh Dạ Tiên Tử đẩy ra, liền chạy đến bên cạnh Lạc Nam ngồi xuống.

Lạc Nam nắm tay nàng cười cười, hướng Tịnh Dạ Tiên Tử hỏi: “Cảm ngộ quy tắc chi lực thế nào rồi? Có thu hoạch gì? Đột phá Cấm Kỵ chưa?”

“Hừ, đột phá Cấm Kỵ nào dễ dàng như vậy? Tia quy tắc kia còn không đủ nhét kẻ răng.” Tịnh Dạ Tiên Tử chống nạnh đáp:

“Ta chỉ cố gắng tận dụng tối đa, nhờ vào nó đột phá Cửu Cảnh Chí Tôn, đồng thời sáng tạo được một môn Vũ Kỹ ẩn chứa một tia quy tắc mà thôi.”

“Như vậy cũng không tệ…” Lạc Nam và chúng nữ gật đầu.

Ngay cả Nam Thiên Tố cũng không thể thành công đột phá nhờ một tia quy tắc, Tịnh Dạ Tiên Tử tu vi vốn dĩ kém hơn, có thể thu hoạch như thế đã là rất ổn, không uổng một tấm Phù Chú.

“Nếu đột phá Cấm Kỵ đơn giản như thế, sợ rằng người mang Mệnh Cách Cấm Kỵ như gia gia của ta đã đột phá từ lâu.” Kỳ Duyên trong trẻo nói.

Đám người tán thành lời này, biết nàng nhắc đến Long Chí Tôn vẫn còn chưa xuất quan.

Nếu không có cả một Đạo Thống đứng phía sau chống lưng như mấy tên Đạo Tử, việc đột phá Cấm Kỵ với tất cả mọi người thật sự là cả một đại thử thách.

“Bất quá nói thế nào thì nói, lần này ân tình của ngươi ta đã nhận, sau này sẽ cố gắng làm việc cho ngươi.” Tịnh Dạ Tiên Tử thẳng thắng nói với Lạc Nam, hiển nhiên tâm trạng rất vui.

Có thể đột phá Cửu Cảnh Chí Tôn, sáng tạo ra một môn Vũ Kỹ cường đại và hạnh phúc bên cạnh đệ tử.

Nàng lúc này nhìn Lạc Nam thuận mắt hơn không ít, thậm chí đã cảm thấy không ngại chia sẻ Dạ Thanh Thu với hắn.

Ngược lại là Lạc Nam tò mò hỏi: “Nàng có sở thích với nữ nhân, tại sao thê tử ta nhiều tuyệt sắc như vậy không thấy nàng ngắm nghía?”

“Ngươi tưởng ai cũng giống như ngươi?” Tịnh Dạ Tiên Tử khinh bỉ nói:

“Ta là người chung thuỷ, đời này chỉ biết một mình Thanh Thu mà thôi.”

“Ta cũng là người chung thuỷ mà.” Lạc Nam bất mãn nói.

Lời này vừa ra liền khiến tất cả nữ nhân nhìn về phía hắn, từng đôi mắt đẹp liếc xéo như những viên đạn.

“Ngươi chung thuỷ? Chung thuỷ mà có từng đó nữ nhân?” Tịnh Dạ Tiên Tử cảm thấy tức cười.

Lạc Nam vỗ vỗ ngực, nghiêm trang đáp:

“Ta vẫn luôn chung thuỷ với cái đẹp.”

“Phi!” Chúng nữ cùng lúc xì một tiếng, bất quá nghĩ đến hắn nói nhiều như vậy chỉ để khéo léo khen mình đẹp, nhịn không được nở nụ cười.

“Miệng lưỡi trơn tru, đồ xấu xa.” Tịnh Dạ Tiên Tử cười lạnh.

“Nàng cũng là cái đẹp đấy.” Lạc Nam nháy mắt.

Gò má Tịnh Dạ nhất thời đỏ lên, tùy tiện lấy Bàn Đào Quả cắn vào, không thèm để ý đến hắn.

Trêu đùa nhau một trận, Lạc Nam vuốt vuốt cằm:

“Thiên Tố và Tịnh Dạ đã xuất quan, còn lại Yêu Cơ và Khánh Huyên… hy vọng hai nàng cũng sẽ có thu hoạch.”

Hắn không dám mơ đến các nàng lập tức đột phá Cấm Kỵ, nhưng có thêm thủ đoạn lợi hại như Nam Thiên Tố hay Tịnh Dạ cũng là một bước tiến lớn.

Bất quá lúc này, Lạc Nam và chúng nữ lại cảm giác được có người tiếp cận Lạc Gia.

Ngay lập tức một màn hình chiếu đã hiện ra, phía trên chính là một vị nữ đế khí phách hiên ngang, tư dung xuất chúng.

“Hả? Nàng tại sao lại đến đây?” Lạc Nam kinh ngạc.

Hắn phất tay, một toà Truyền Tống Trận xuất hiện trước mặt nàng.

Nữ đế sau khi thấy vậy cũng không do dự đặt chân bước vào.

Rất nhanh nàng đã xuất hiện trước mặt hắn trên tầng mây cao nhất của Cung Đình Thụ.

“Huyền Lôi Đế Tôn!” Lạc Nam đứng lên nghênh đón:

“Ngọn gió nào đưa nàng đến Lạc Gia của ta?”

Lôi Di Quân liếc mắt nhìn một vòng mà choáng váng.

Nàng sớm biết tên hỗn đãn này có nhiều nữ nhân nhưng không ngờ đến lại nhiều đến mức này, hơn nữa mỗi một người đều có tu vi Chí Tôn, mỗi một người đều có nhan sắc không kém gì nàng, thậm chí vài tồn tại như Lạc Tư Tình khiến nàng cũng phải cảm thấy thua kém.

“Hắn rốt cuộc làm cách nào?”

Bất quá sau một phen kinh ngạc, nàng cũng liền đi vào chính sự, nghiêm trọng nói:

“Ta đã mất liên lạc với Tiên Nhi!”

“Cái gì? Lôi Tiên Nhi xảy ra chuyện?” Lôi Giai Nghi lo lắng lên tiếng, quan hệ của nàng và Lôi Tiên Nhi cực kỳ tốt, chính là hảo bằng hữu.

Lạc Nam ra hiệu nàng bình tĩnh, mời Huyền Lôi Đế Tôn ngồi xuống.

Chúng nữ cũng biết Lôi Tiên Nhi chính là nữ nhi của Lôi Di Quân, mẫu nữ đột ngột mất liên lạc, chẳng trách Lôi Di Quân lo lắng từ xa xôi Tây Châu tìm đến.

“Sau khi Tiên Nhi đột phá Chí Tôn, ta đã để nàng gia nhập Vô Cực Thiên Viện học tập.” Lôi Di Quân nhíu mày nói:

“Trước đó Tiên Nhi còn thông qua Truyền Âm Ngọc khoe khoang thành tích với ta, hiện tại liền không thể liên lạc với nàng.”

Nàng lấy ra một khối Truyền Âm Ngọc đưa đến.

Lạc Nam tiếp nhận đem Hồn Lực truyền vào, quả nhiên bên kia biệt vô âm tính.

Ánh mắt hắn lóe lên, bờ môi lẩm bẩm:

“Vô Cực Thiên Viện… địa bàn của Diệm Lãnh!”

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con đường bá chủ - Quyển 14

Số ký tự: 0