Con đường bá chủ - Quyển 5

Phần 50

2021-08-10 18:45:00

Phần 50
Toàn trường trở nên yên tĩnh, vô số người ngay cả thở mạnh cũng không dám nhìn Tuyệt Tình Kiếm Vương muốn ra tay…

Ở tại nơi này, có rất nhiều người từ khi ra đời đến hiện tại vẫn chưa nhìn thấy Tiên Vương chiến đấu, càng đừng nói những nhân vật dù ở trong hàng ngũ Tiên Vương cũng là cường giả hàng đầu như ba người trước mặt.

Một ít kẻ nhát gan vì sợ tai bay vạ gió, quái vật đánh nhau tiểu yêu chết, vì lẽ đó nhanh chân chuồn đi thật xa, rời khỏi phạm vi gần Chiến Trường để giữ lấy mạng.

Bầu không khí trong lúc nhất thời trầm trọng và căng thẳng đến cực điểm.

“Độc Cô Ngạo Tuyết, nàng thật sự vì một tiểu nha đầu mà muốn chiến đấu với chúng ta sao?”

Nhìn thấy biểu hiện cứng rắn của Độc Cô Ngạo Tuyết, Thủy Không Tiên Vương sắc mặt cực kỳ khó coi.

Tại Hải Vực Tinh, chỉ là tu luyện đến Tiên Vương… không có bất kỳ ai là không xem ba vị Đảo Chủ của Bồng Lai Tiên Đảo như tình nhân trong mộng.

Các nàng thần bí, các nàng cường đại, các nàng khí chất phi phàm… chính là đối tượng mà chỉ cần là nam nhân chân chính đều muốn chinh phục.

Thủy Không Tiên Vương cũng không ngoại lệ, tận sâu trong đáy lòng hắn không hy vọng xung đột với Bồng Lai Tiên Đảo, bởi vì như thế chẳng khác nào mất đi cơ hội tiến xa hơn với giai nhân.

Nhìn thấy biểu tình biến ảo của Thủy Không Tiên Vương, Hải Sư Tiên Vương cười lạnh truyền âm nói:

“Thủy Không! Đối với loại nữ nhân kiêu ngạo như thế này cách chinh phục đơn giản nhất chính là đánh bại các nàng, để các nàng khắc ghi ấn tượng đối với ngươi, đừng do dự nữa!”

Thủy Không Tiên Vương nghe vậy ánh mắt bừng sáng, một cảm giác chinh phục mãnh liệt dâng lên trong lòng, lần đầu tiên hắn cảm thấy Hải Sư Tiên Vương nói chuyện rất có đạo lý.

Nghĩ đến đây, Thủy Không Tiên Vương biểu tình nghiêm nghị lên, ra vẻ là một đại nam nhân đỉnh thiên lập địa nhìn Độc Cô Ngạo Tuyết hừ nói:

“Nếu nàng đã muốn xen vào chuyện này cũng đừng trách bổn Vương ra tay vô tình!”

Độc Cô Ngạo Tuyết ánh mắt trong veo như nước, thả người biến mất tại đương trường, kèm theo đó là một làn hương thơm ngát theo gió lưu lại:

“Ngạo Tuyết cũng đã sớm muốn cùng chư vị giao thủ một phen!”

Nhìn Độc Cô Ngạo Tuyết rời khỏi chiến trường, Thủy Không Tiên Vương với Hải Sư Yêu Vương hai mặt nhìn sau, sau đó không chút do dự xé rách không gian đuổi theo.

Hiển nhiên cả ba người đều hiểu Tuyển Tử Đại Hội vẫn đang diễn ra, ở Chiến Trường đại chiến chẳng khác nào hủy diệt tất cả, nên chọn địa điểm chiến đấu ở nơi khác.

Lạc Nam thấy cảnh này cũng không chút do dự phi thăng lên tinh không Chiến Trường, Nhìn Xuyên Yếu Điểm kết hợp Thấu Thị Vạn Lý triển khai đến cực hạn, nhìn chăm chú cảnh tượng ngoài tinh không.

Từ khi đạt đến Ất Hồn, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn cũng không ngừng thăng cấp đạt đến Ngọc Cấp, phạm vi quan sát của Thấu Thị Vạn Lý đã đạt đến mức độ khủng bố không thua kém gì Ngọc Tiên, nên việc nhìn thấu ra tinh không chẳng phải là vấn đề, chỉ có điều tiêu hao Hồn Lực hơi nhiều một chút mà thôi.

Đang tham gia Đại Hội, dựa vào quy định hắn không được phép tự ý rời khỏi phạm vi Chiến Trường dù rất muốn làm như thế.

Bàn tay siết chặt, lại một lần nữa hắn nhận ra mình quá yếu, yếu đến mức đáng thương hại.

“Nhìn kìa!”

Một tên Ngọc Tiên bật thốt lên kinh hô, đưa tay chỉ vào một hướng trong tinh không…

Ở tại nơi đó, ba thân ảnh lần lượt xuất hiện, không phải ai khác mà là Độc Cô Ngạo Tuyết, Hải Sư Yêu Vương và Thủy Không Tiên Vương.

Khoảng cách quá xa so với Chiến Trường, chỉ có Ngọc Tiên mới có thể nhìn thấy rõ nét, có thể thấy di chuyển một khoảng cách xa như vậy chỉ trong thời gian chớp mắt, đủ thấy sự kinh khủng của Địa Vương cấp bậc cường giả.

Độc Cô Ngạo Tuyết trên tay cầm Trúc Kiếm, tóc dài không gió nhẹ bay, khí chất phiêu nhiên xuất trần, uyển chuyển như tiên.

Đối diện với nàng, Thủy Không Tiên Vương không nói hai lời, Thủy Tiên Lực chấn động dữ dội, Tinh Không Thủy ầm ầm phá thể mà ra.

Trong khoảnh khắc đó, toàn bộ Tinh Không trong phạm vi ngàn dặm như sinh ra cộng hưởng, tinh không như hóa thành biển nước xoay quanh Thủy Không Tiên Vương, sẵn sàng đón chờ mệnh lệnh của hắn.

“Tinh Không Thủy sao?”

Độc Cô Ngạo Tuyết ánh mắt vẫn không có quá lớn rung động, giường như một loại Dị Thủy mạnh mẽ như Tinh Không Thủy chẳng thể lọt vào mắt nàng.

RỐNG RỐNG…

Một bên khác, theo hai âm thanh gào rống vang vọng tinh không, một góc vũ trụ đều trở nên run rẩy… bản thể của Hải Sư Yêu Vương ngạo nghễ hiện ra.

Một con quái vật hình thể to lớn như một vì sao, oai phong lẫm liệt, hai cái đầu dữ tợn rít gào, miệng rộng như chậu máu, da thịt cứng rắn như sắt thép, tổng thể quá mức dữ dội khiến vô số người rùng mình.

Mặc dù trước đó bọn hắn đã chứng kiến một lần bản thể của Hải Sư Yêu Vương, nhưng khi lại chứng kiến tiếp tục vẫn không giấu được rung động từ tận tâm linh, nhất là đám Yêu thú càng là bị chấn đến quỳ rạp xuống đất.

“Song Đầu Hải Vương Sư, bán thần thú sao…” Độc Cô Ngạo Tuyết bình thản lẩm bẩm, ánh mắt vẫn là chẳng có quá nhiều dao động.

Từ đầu đến cuối, mặc cho hai đối thủ cường đại biểu hiện ra khí thế, nàng vẫn như một nữ kiếm tu bình thường, tay cầm Trúc Kiếm, cơ thể mềm mại uyển chuyển không tỏa ra một chút lực lượng nào.

Nhưng cũng chính là trạng thái này của Độc Cô Ngạo Tuyết lại khiến ở nơi xa đang quan sát Song Kiếm Tiên Vương sắc mặt ngưng trọng đến cực điểm.

Là một Kiếm tu, hắn nhận ra sự bình tĩnh lúc này của Độc Cô Ngạo Tuyết mới là thứ mà một Kiếm tu chân chính cần phải có, tâm tĩnh như gương, trong mắt chỉ có kiếm, mặc kệ đối mặc với bất kỳ thứ gì cũng là tâm không tạp niệm.

Ở trạng thái này, Độc Cô Ngạo Tuyết như một thanh tuyệt thế hảo kiếm chưa ra khỏi vỏ, nhìn thì vô hại nhưng lại ẩn chứa nguy hiểm chí mạng.

“Hai vị cẩn thận một chút, đừng quên ngay cả Tông Chủ của Đạo Huyền Tông chúng ta cũng từng thán phục Kiếm Thuật của nàng!”

Có chút suy nghĩ, Song Kiếm Tiên Vương bí mật truyền âm cho Thủy Không Tiên Vương cùng Hải Sư Yêu Vương hai người.

“Hừ, nàng có thể mạnh hơn chúng ta một chút, nhưng làm sao lấy một chọi hai?”

Trước lời nhắc nhở của Song Kiếm Tiên Vương, Hải Sư Yêu Vương không cho là đúng cười gằn, có thể trở thành một tôn Yêu Vương ai mà chẳng có tự tin và kiêu ngạo của riêng mình?

Ngược lại Thủy Không Tiên Vương tính cách thận trọng ghi nhận lời nói của Song Kiếm Tiên Vương, không dám xem thường, quyết định một khi ra tay sẽ sử dụng toàn bộ thực lực.

“Hai vị, mời!” Độc Cô Ngạo Tuyết trong trẻo nói ra, hiển nhiên muốn hai đối thủ ra tay trước.

“Hừ, đừng xem thường bổn Vương… chúng ta lấy hai đánh một, nàng ra tay trước đi!”

Thủy Không Tiên Vương sắc mặt một lần nữa tối sầm, hắn có cảm giác như Độc Cô Ngạo Tuyết không chịu để mình vào trong mắt.

“Tuyệt Tình Kiếm Vương đừng quá kiêu ngạo, mau cho bổn vương chứng kiến Kiếm Pháp của ngươi có lợi hại như lời đồn!” Hải Sư Yêu Vương hừ lạnh, hai cái đầu sư tử òm òm rít gào.

Độc Cô Ngạo Tuyết lắc đầu, nhẹ nhàng mở miệng:

“Nếu Ngạo Tuyết ra tay, chỉ sợ hai vị sẽ không có cơ hội thi triển công kích!”

Lời vừa nói ra, toàn trường một lần nữa hít một hơi khí lạnh, cả đám dung ánh mắt cổ quái nhìn Độc Cô Ngạo Tuyết, sau đó lại một lần nữa nhìn về phía Lạc Yên.

Cả đám âm thầm suy nghĩ, cảm giác hai nữ nhân này cực kỳ giống nhau, đều là kiêu ngạo không có biên giới a.

Một người chỉ là Cực Tiên lại dám chống đối Tiên Vương, không chịu khuất phục trong mọi hoàn cảnh, thậm chí muốn chiến với Tiên Vương một trận.

Một người ở trong cùng cảnh giới lấy một chọi hai, lại thản nhiên tuyên bố một khi ra tay hai vị Tiên Vương ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.

Rốt cuộc phải tự tin như thế nào mới dám nói ra những lời như vậy?

Ngay cả Lạc Nam sau khi nghe Độc Cô Ngạo Tuyết mở miệng cũng là trong tâm chấn động, bị khí phách của nữ nhân này làm cho kinh dị.

Độc Cô Ngạo Tuyết mặc dù bình thản dung dung không nhiễm bụi trần giống với Tô Nhan, nhưng lúc này lại cho hắn cảm giác như đang chứng kiến phong thái tuyệt đại vô song của Diễm Nguyệt Kỳ.

Thật khó có thể tin một nữ nhân trong trẻo như nước như nàng lại có thể buông ra ngôn từ kiêu ngạo và đả kích người khác đến thế.

“Cuồng vọng!”

Ở trong mắt người khác thì Độc Cô Ngạo Tuyết đáng kính nể, nhưng lời lọt vào tay Hải Sư Yêu Vương cùng Thủy Không Tiên Vương hai người lại giống như sỉ nhục, khiến tâm tình bằng phẳng như bọn hắn triệt để phẫn nộ.

Đều là Địa Vương cấp bậc mà thôi, nữ nhân này dựa vào đâu nói ra lời ngông cuồng như thế?

Đến mức độ này, hai bọn hắn rốt cuộc không khách khí nữa.

“Để bổn Vương nhìn xem, Kiếm Thuật của ngươi có lợi hại như miệng lưỡi của ngươi!”

Hải Sư Yêu Vương ngửa đầu rống to, hai cái miệng sư tử như vực sâu vô tận không nhìn thấy đáy ngửa lên thiên không.

VÙ VÙ VÙ VÙ…

Trong khoảnh khắc đó, Thủy Tiên Khí vô tận tụ tập mà đến, thậm chí là cả Thủy Tiên Khí ở các Tiểu Tiên Giới nhỏ lẻ xung quanh cũng bị hai cái miệng sư tử triệu hồi, hút vào toàn bộ.

Chiến trận diễn ra khiến các Tiểu Tiên Giới khổ không thể tả, vô duyên vô cớ Tiên Khí trong hành tinh của bọn hắn trở nên loảng vô cùng, có thể thấy Hải Sư Yêu Vương ngưng tụ lực lượng khủng khiếp đến mức nào.

“Đây là… Vũ Kỹ mạnh nhất của Hải Sư Yêu Vương, từng một lần tiêu diệt một tôn Tiên Vương Trung Kỳ sau khi thi triển!” Song Kiếm ánh mắt lấp lóe, cực kỳ kiêng kỵ trước một chiêu đang được ngưng tụ này.

“Hải Sư Song Nộ Hống!”

Song Đầu Hải Vương Sư ánh mắt dữ tợn khóa chặt thân ảnh nhỏ nhắn của Độc Cô Ngạo Tuyết, hai cái miệng rộng hướng về phía nàng Rống to…

Trong khoảnh khắc đó, tinh không sụp đổ, hai cột Thủy Tiên Lực dữ tợn như tia hủy diệt xuyên phá mà đến, kích thước của chúng nó còn to hơn sao băng, tương xứng với hình thể khổng lồ của Bán Thần Thú – Song Đầu Hải Vương Sư.

Ở trước hai luồng công kích này, Độc Cô Ngạo Tuyết trở nên nhỏ bé như con kiến, không chút đáng chú ý nào.

Trong hoàn cảnh nguy hiểm đó, Thủy Không Tiên Vương cũng là đột ngột ra tay.

“Tinh Không Thủy Ngục!”

Đôi tay hắn mãnh liệt kết ấn, tầng tầng Tinh Không Thủy phá thể mà ra, nhanh chóng tác động lên tinh không, biến phạm vi xung quanh Độc Cô Ngạo Tuyết toàn bộ thành Lao Ngục, giam cầm nàng bên trong không thể khoát khốn ra ngoài.

Tinh Không Thủy có khả năng tác động lên hư không, đem chúng nó biến thành lực lượng cho Thủy Không Tiên Vương sử dụng, nhìn tầng tầng tinh không hóa thành lao ngục chật chội cố định Độc Cô Ngạo Tuyết lại một chỗ, khóe miệng Thủy Không Tiên Vương nhếch lên hài lòng.

Thân là một Tiên Vương, hắn có đủ kinh nghiệm để biết thời khắc này mình nên làm gì để triệt để cho Độc Cô Ngạo Tuyết bại trận một cách tâm phục khẩu phục.

Công kích cường đại đã có Hải Sư Yêu Vương thi triển, mà nhiệm vụ của Thủy Không Tiên Vương hắn là ra sức ngăn cản không cho Độc Cô Ngạo Tuyết cơ hội phản đòn cũng như né tránh.

Chỉ cần làm được như vậy, một trận chiến này xem như toàn thắng.

“Nguy hiểm!”

Chứng kiến Độc Cô Ngạo Tuyết bị giam cầm, Lạc Nam ánh mắt co rút lại, mà vô số người cũng là kinh hô lên thành tiếng.

Một chiêu này của Thủy Không Tiên Vương thật sự quá độc, thay vì liên thủ cùng Hải Sư Yêu Vương công kích hắn lại đổi bài chuyển sang khóa chặt cơ thể Độc Cô Ngạo Tuyết không để nàng phản công.

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Hải Sư Song Nộ Hống điên cuồng xoắn nát tầng tầng hư không, phạm vi hủy diệt khủng khiếp bao trùm lấy Độc Cô Ngạo Tuyết.

Toàn trường tĩnh lặng… vô số người hít thở không thông không đành lòng chứng kiến cảnh tượng này, chứng kiến một vị tiên tử tuyệt thế sắp trúng phải công kích mang tính hủy diệt, chẳng chút thương hương tiếc ngọc.

“Hừ, cho nàng tiếp tục kiêu ngạo!” Trong mắt Hải Sư Yêu Vương cùng Thủy Không Tiên Vương hiện lên vẻ khoái ý.

Nhưng cũng chính trong thời khắc mấu chốt này, Độc Cô Ngạo Tuyết vẫn là sắc mặt bình thản không chút gợn sóng, dường như đối diện với nàng chẳng phải là nguy hiểm mang tính chí mạng.

Ở trong đôi mắt đẹp có ánh kiếm thần bí cấp tốc hiện lên…

Độc Cô Ngạo Tuyết vẫn đứng im một chỗ, thậm chí ngay cả ngón tay cũng chẳng hề cử động…

KENG!

Có tiếng Kiếm ngâm chấn động tinh không…

Từ trong cơ thể Độc Cô Ngạo Tuyết, một cổ uy áp sắt bén bá đạo gào thét mà ra, mang theo ý chí của Kiếm ầm ầm vang vọng, vô tình vô cảm, hung hăng càn quấy không xem ai ra gì…

Cổ uy áp này vô hình vô ảnh, nhưng lại ẩn chứa vô số Kiếm ý đan xen vào nhau, chúng nó cấp tốc hình thành một Lĩnh Vực mà ở trong đó… người Luyện Kiếm chính là bất bại.

“Cổ uy áp này…” Lạc Nam sắc mặt đại biến, hắn nhớ lại ngày đó…

“Làm sao có thể?” Song Kiếm Tiên Vương đang quan chiến cũng phải thất thanh gào thét lên, bên trong ánh mắt là tràn đầy rung động, mà hai thanh Vương Cấp Bảo Kiếm sau lưng hắn lúc này đang run rẩy kịch liệt vì sợ hãi, có dấu hiệu phản chủ để quỳ bái Độc Cô Ngạo Tuyết.

Trong ánh mắt khó tin và ngơ ngác của vô số người, lấy Độc Cô Ngạo Tuyết làm trung tâm, uy áp của Kiếm vô tình vô cảm càn quét mà ra, chỉ thoáng chốc đã bao trùm phạm vi lân cận, ngay cả Hải Sư Yêu Vương và Thủy Không Tiên Vương cũng bị cuốn vào.

RĂNG RẮC…

Âm thanh vỡ nát vang lên, trước sự càn quét của luồng uy áp đó… Tinh Không Thủy Ngục do Thủy Không Tiên Vương nỗ lực thi triển bị chấn thành hư vô.

BÙM!

Thủy Sư Song Nộ Hống đủ sức tiêu diệt một Tiên Vương Hậu Kỳ cũng triệt để bị đàn áp, sau đó như pháo hoa nổ tung giữa tinh không trước mặt Độc Cô Ngạo Tuyết, ngay cả tà áo nàng cũng không đụng được đến.

“Làm sao có thể?” Thủy Không Tiên Vương cùng Hải Sư Yêu Vương gào thét khó tin, ở trong mắt tràn đầy hoang mang cực độ.

Thật sự hoang đường.

KENG!

Trúc Kiếm nhẹ nhàng nâng lên, Độc Cô Ngạo Tuyết không nói lời nào đơn giản mà gọn gàng chém xuống hai kiếm cùng lúc.

XOẸT XOẸT…

Hai luồng Kiếm Khí xuyên thấu tinh không, mang theo khí tức nguy hiểm.

“Không ổn!”

Hải Sư Yêu Vương cùng Thủy Không Tiên Vương sắc mặt kịch biến, bọn hắn muốn thi triển thân pháp để tránh né.

Nhưng không…

Cổ uy áp từ cơ thể Độc Cô Ngạo Tuyết phát ra kia đã sớm đem hai người bao trùm vào trong đó, vô số Kiếm Ý bá đạo đè nặng lên cơ thể, khóa chặt mỗi một tế bào…

Đồng tử cả hai phóng đại, nhìn hai luồng Kiếm Khí vô tình kia ngày một biến lớn.

PHỐC PHỐC…

Hai cột máu phóng lên tận trời…

Một cánh tay và một đại chi nhẹ nhàng rơi rụng…

Thời gian như đọng lại trong thời khắc này, chỉ còn tiếng hít thở không thông của vô số người, chỉ còn lại ánh mắt ngơ ngẩn mang theo khó tin của Lạc Nam…

Và…

Chỉ còn lại tiếng hét thất thanh pha lẫn vô tận hoảng sợ, không chút phong thái nào của Song Kiếm Tiên Vương náo động tinh không:

“KIẾM VỰC?!”

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con đường bá chủ - Quyển 5

Số ký tự: 0