Con đường bá chủ - Quyển 5

Phần 61

2021-08-10 18:45:00

Phần 61
Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên nhìn thấy Độc Cô Ngạo Tuyết sử dụng Kiếm Vực, nhưng Lạc Nam một lần nữa phải rung động trước uy thế của nó.

Độc Cô Ngạo Tuyết chân đạp hư không, tóc dài tung bay, vô cùng vô tận Kiếm Ý phá thể mà ra, hình thành Kiếm Vực quét ngang bốn phương tám hướng.

Ở trong phạm vi Kiếm Vực, âm thanh răng rắc vang lên…

“Làm sao có thể?”

Trong ánh mắt ngơ ngác khó tin của Lãnh Nha, Cửu Tầng Đao Ý tung hoành ngang dọc tinh không vô số năm của hắn bị chấn thành hư vô, lực phản phệ khiến Lãnh Nha phải phun máu.

“RỐNG!!!”

Sát Lang Đao gào rống một tiếng không cam tâm trong sự tuyệt vọng, bị Kiếm Vực chấn đến mức nổ tung giữa trời sao, ngay cả một chút cặn bã cũng không còn sót lại.

Đại Đao trong tay Lãnh Nha run rẩy kịch liệt như gặp phải khắc tinh, cảm nhận được bất an và uy hiếp hết sức cường liệt.

Đao và Kiếm, mỗi một loại đều là Vũ Khí tuyệt thế, từ cổ chí kim đã có vô số người đem Đao và Kiếm ra so sánh về độ mạnh yếu, tuy nhiên qua không biết bao nhiêu thời đại thì Đao và Kiếm vẫn bất phân thắng bại, chúng nó có ưu nhược điểm của riêng mình, thật khó có thể nói đâu là vua trong các loại binh khí.

Nhưng lúc này đây chỉ trách chủ nhân Đại Đao là Lãnh Nha thua kém Độc Cô Ngạo Tuyết không chỉ một bậc, cửu tầng Đao Ý cũng lợi hại đấy, nhưng gặp phải Kiếm Vực… đây là hai tầng thứ chênh lệch như trời và đất, hoàn toàn không thể so sánh.

Đứng trước Kiếm Vực, Sát Lang Đao như chuột thấy mèo, chiến ý và sát ý cũng bị mất sạch.

ẦM ẦM…

Hai cái Tam Sắc Trảo không thoát khỏi vận mệnh, ba loại Vương Lực mạnh mẽ bị uy áp bá đạo của Kiếm Vực nghiền nát, ngay cả sợi tóc của Độc Cô Ngạo Tuyết cũng không thể chạm đến.

“PHỐC! PHỐC!”

Kiếm Vực trấn áp thân thể hai tên Địa Vương như hai ngọn núi lớn, ép máu huyết trong cổ họng bọn hắn phun ra ngoài, sắc mặt hãi hùng khiếp vía.

“Kiếm Vực?! Nữ nhân này sở hữu Kiếm Vực trong truyền thuyết?” Lãnh Nha sắc mặt đỏ ngầu rống to lên, hung hăng trừng mắt nhìn về phía tên thủ lĩnh đã báo tin.

“Ực!” Tên thủ lĩnh nuốt một ngụm nước miếng khô khốc, sau khi bị Lạc Nam và chúng nữ đánh cho thảm bại lần trước hắn đã vội vã quay về báo tin nhờ Lãnh Nha báo thù, đâu có thời gian quan sát tình hình ở Tuyển Tử Đại Hội mà biết sự kinh khủng của Độc Cô Ngạo Tuyết.

Chuyện Độc Cô Ngạo Tuyết sở hữu Kiếm Vực cực kỳ bí mật, ngay cả đều đến từ Hải Vực Tinh như Song Kiếm Tiên Vương đám người cũng chẳng hay biết, càng đừng nói đến Lãnh Nha Đạo Tặc.

“Tam đảo chủ hiểu lầm, chúng ta hòa giải thế nào?” Lãnh Nha cố gắng nặn ra một nụ cười thân thiện nhất có thể mở miệng nói.

“Tam Đảo Chủ tuyệt đối không thể tha cho bọn chó đói này!” Lạc Nam vội vàng hô to, lần trước hắn thả tên thũ lĩnh đã bị cả băng kéo đến trả thù, lần này nếu thả đi Lãnh Nha Đạo Tặc sẽ lại là thả hổ về rừng.

Đối với loại người âm hiểm như Lãnh Nha và đám Đạo Tặc, nhân từ chính là hành vi ngu xuẩn, bọn chúng giống như chó điên bị chọc giận, một khi ngươi sơ ý sẽ lập tức không do dự há miệng cắn ngươi.

Nghe Lạc Nam nói thế ánh mắt Lãnh Nha lóe lên một tia sát ý, bất quá hắn hiểu quyền quyết định nằm trong tay Độc Cô Ngạo Tuyết, vì lẽ đó hừ lạnh nói ra:

“Mặc dù Kiếm Vực lợi hại nhưng chúng ta có đến ngàn người, một khi chiến đấu chưa chắc sẽ sợ các ngươi!”

Lãnh Nha đây là nói thật, Kiếm Vực lợi hại nhưng không phải vô địch, toàn bộ băng Lãnh Nha Đạo Tặc xông lên chưa chắc không thể cùng Độc Cô Ngạo Tuyết đồng quy vu tận.

Độc Cô Ngạo Tuyết ánh mắt vô tình nhưng lạnh lùng, môi thơm khai mở:

“Các ngươi đã nhìn thấy dung nhan của đệ tử Bồng Lai Tiên Đảo, ngày hôm nay buộc phải toàn diệt!”

Âm thanh tràn ngập khí phách chấn động nhân tâm, dung nhan của nữ đệ tử Bồng Lai Tiên Đảo nam tử bên ngoài không được phép chứng kiến, Độc Cô Ngạo Tuyết đã bọc phát sát cơ, muốn diệt sạch sinh mạng Lãnh Nha Đạo Tặc.

“Thật bá đạo, bất quá ta thích haha!” Lạc Nam trong lòng hưng phấn, trực tiếp cho Độc Cô Ngạo Tuyết 10 điểm.

Ngay cả Ỷ Vân, Địa Ngọc Huyền mấy nữ cũng tràn đầy sùng bái nhìn bóng lưng nàng, nữ cường nhân mạnh mẽ cao quý như Độc Cô Ngạo Tuyết chính là hình mẫu lý tưởng của các nàng.

“Muốn diệt Lãnh Nha Đạo Tặc của ta? Ngươi nghĩ mình là ai?” Lãnh Nha sắc mặt oán độc rốt cuộc bị chọc giận.

Hắn là kẻ liều mạng, từ nhỏ đã sinh tồn trên lưỡi Đao, Độc Cô Ngạo Tuyết bá đạo như thế làm sao có thể nhịn được?

“Lãnh Nha Đạo Tặc, toàn bộ xông lên cho ta, cùng nữ nhân này liều mạng!” Lãnh Nha ngạo nghễ quát.

“LÊN, dùng mạng của chúng ta chôn sống nàng!” Hàng ngàn tên Đạo Tặc điên cuồng rống to, cả đám cùng nhảy khỏi Chiến Thuyền, như bầy sói hoang hung hăng lao đến Độc Cô Ngạo Tuyết.

“Bắn!” Ba tên Lái Thuyền điều khiển họng pháo dữ tợn, liên tục đổ Tiên Thạch vào bên trong, hướng về Độc Cô Ngạo Tuyết toàn lực nã pháo.

“Toàn bộ Tiên Vương mau phục dụng Tiểu Vương Đan!” Một tên Đại Vương cười lên ha hả, ánh mắt hưng phấn khát máu và điên cuồng.

“Không ổn, là Tiểu Vương Đan!” Lạc Nam nghe vậy sắc mặt đại biến.

Hắn hiện tại có kiến thức rất mạnh về Luyện Đan Sư, Tiểu Vương Đan là loại Đan Dược có thể gia tăng một Tiểu cảnh giới bên trong Tiên Vương cấp bậc, từ Vương giả có thể thăng lên Đại Vương, từ Đại Vương lên Địa Vương, mà từ Địa Vương cũng có thể thăng lên Thiên Vương, cực kỳ khủng bố.

Mặc dù dùng Tiểu Vương Đan sau khi hết hiệu lực sẽ để lại di chứng là tu vi ban đầu thụt lùi thêm một Tiểu Cảnh Giới, nhưng đứng trước một kẻ địch mạnh mẽ như Độc Cô Ngạo Tuyết, Lãnh Nha Đạo Tặc quyết đoán dùng đến Đan Dược này.

“Toàn bộ tấn công!”

Lấy Lãnh Nha cầm đầu, hai tên Đại Vương, ba tên Vương Giả đồng loạt lấy ra một viên Đan Dược tràn ngập Vương Lực, không chút do dự nuốt vào bên trong miệng.

VÙ VÙ VÙ…

Khí tức và tu vi trên thân thể bọn hắn cấp tốc đề thăng, chỉ thoáng chốc Lãnh Nha đã trở thành Thiên Vương, hai tên Đại Vương trở thành Địa Vương, mà ba tên Vương giả đã thành Đại Vương rồi.

Chiến lực gia tăng trên phạm vi lớn, cực kỳ dữ dội.

“Nhấn chìm chết nàng đi!” Hàng ngàn tên Đạo Tặc ngưng tụ Tiên Lực thi triển công kích, phô thiên cái địa vũ kỹ nện xuống đầu Độc Cô Ngạo Tuyết, cảnh tượng hoành tráng không có cách nào để hình dung.

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Đáng tiếc trước Kiếm Vực bá đạo, công kích của hàng ngàn tên Đạo Tặc từ Ngọc Tiên đến Ất Tiên tác dụng quá nhỏ, như kiến cắn voi ngay cả phạm vi của Kiếm Vực cũng không xâm nhập được đã hóa thành hư vô.

“Đừng nản chí, toàn lực tiêu diệt nàng!” Mấy tên thủ lĩnh ngửa đầu rống to, bọn chúng mặc kệ chiêu thức của mình có gây ảnh hưởng đến Độc Cô Ngạo Tuyết hay không, chỉ cần biết sau mỗi lượt công kích… Kiếm Vực sẽ bị rung động một chút, cho thấy kiến cắn voi không phải không làm voi khó chịu.

“Ha hả, hôm nay bổn vương sẽ trảm xuống đầu nàng cho các ngươi tiêu khiển!” Lãnh Nha hưng phấn gào thét, tu vi đạt đến Thiên Vương khiến hắn cảm giác được lực lượng toàn thân như bùng nổ.

Mặc dù sau trận chiến này di chứng của Tiểu Vương Đan sẽ làm hắn chỉ còn là Đại Vương, nhưng chỉ cần nghĩ đến mình diệt được một kẻ sở hữu Kiếm Vực, hung danh của Lãnh Nha Đạo Tặc sẽ lại lớn hơn, lợi ít sẽ tiếp tục kéo đến.

“Cho ta chết!”

Lãnh Nha dữ tợn cười gằn, Sát Lang Đao một lần nữa hướng Độc Cô Ngạo Tuyết trảm thẳng mà xuống.

Thiên Vương và Địa Vương chênh lệch một tiểu cảnh giới nhưng lại to lớn như rãnh trời, trước một Đao mang theo lực lượng của Thiên Vương, Kiếm Vực không thể toàn diện nghiền ép được nó mà chỉ tiêu hao được một phần lực lượng mà thôi.

Sát Lang Đao vẫn hung hãn trảm xuống đầu Độc Cô Ngạo Tuyết, uy thế không cách nào đủ hình dung.

KENG!

Rốt cuộc, Độc Cô Ngạo Tuyết động…

“Độc Cô Cửu Kiếm – Phá Đao Thức!”

Môi thơm vô tình quát ra, ánh mắt Độc Cô Ngạo Tuyết khóa chặt một Đao khủng bố đang lao đến, Trúc Kiếm không chút do dự hướng về phía trước trảm xuống.

XOẸT…

Một Kiếm nhìn qua cũng là cực kỳ đơn giản, không hoa mỹ, không cầu kỳ… nhưng lại ẩn chứa Kiếm thuật chí cao trong thiên hạ và khả năng khắc chế Đao Pháp đến mức khó tin.

Trước một Kiếm này của Độc Cô Ngạo Tuyết, Sát Lang Đao do Thiên Vương chém ra lại để lộ trăm ngàn sơ hở, Kiếm Vực bên ngoài nghiền ép, Kiếm Khí len lỏi vào bên trong.

RĂNG RẮC… ĐÙNG!

“Làm sao có thể?” Trong ánh mắt co rụt lại của Lãnh Nha, Sát Lang Đao của hắn giống như không chịu nổi một kích, một lần nữa băng liệt.

“Đây rốt cuộc là Kiếm Pháp gì?” Lạc Nam cũng hãi hùng khiếp vía, một chiêu tên gọi “Phá Đao Thức” như nắm giữ điểm yếu của Đao Pháp toàn thiên hạ.

Nhất Kiếm trảm ra Đao thảm bại!

“Thiên Vương thì đã sao? Đao Pháp của ngươi còn non lắm!” Độc Cô Ngạo Tuyết thản nhiên nói một tiếng, thân thể đã dạo bước mà lên.

“Giết, giết nàng! Mau thay bổn Vương giết nàng!” Lãnh Nha hoảng hốt hét ầm lên.

“Có chúng ta!” Hai tên Địa Vương, ba tên Vương Giả không chút do dự liều mạng lao vọt đến, vô cùng vô tận Vũ Kỹ triển khai.

OÀNH OÀNH OÀNH!

Ba viên Đạn Pháo với uy lực Vương Cấp từ ba cổ Chiến Thuyền cũng dữ tợn bắn vọt đến.

“Phá Lực Thức!”

Độc Cô Ngạo Tuyết lại là thản nhiên, nhất Kiếm tiếp tục trảm xuống.

Trước một kiếm này, toàn bộ Vũ Kỹ vỡ tan… Vương Lực mạnh mẽ cũng không thể chịu nổi Phá Lực Thức.

Kiếm Khí vẫn hung hăng tiến đến…

“Á!”

Có tiếng hét thảm thiết vang lên, một tên Vương giả sau khi thành Đại Vương bị chém thành hai mảnh, máu tươi cuồng phún bao phủ toàn trường.

“Khốn kiếp!” Lãnh Nha đám người thấy cảnh này hoảng sợ không thôi, Kiếm Vực của nữ nhân này quá mức bá đạo, ở trong Kiếm Vực thì Kiếm Pháp của nàng được đề thăng lên quá nhiều.

Nhất kích miểu sát Đại Vương, Độc Cô Ngạo Tuyết ánh mắt lạnh lẽo nhìn ba viên Đạn Pháo, chân mày nhíu lại… bởi vì không còn kịp hủy diệt chúng nó nữa rồi.

Phá Lực Thức không thể hóa giải Đạn Pháo, chúng nó thành công lọt vào Kiếm Vực sau đó bị nghiền đến mức nổ tung, chỉ là từ đó Kiếm Vực xuất hiện vài tia gợn sóng, có chút suy yếu hơn một chút.

Hiển nhiên Kiếm Vực không phải là bất bại, nó vẫn cần Kiếm Ý mênh mông của Độc Cô Ngạo Tuyết liên hợp tạo thành, một khi Kiếm Vực bị ảnh hưởng thì sự liên kết của Kiếm Ý sẽ có dấu hiệu lỏng lẻo, Độc Cô Ngạo Tuyết khó thể bảo trì Kiếm Vực một cách hoàn hảo.

Cảm nhận được Kiếm Vực có chút suy yếu, thân là một kẻ kinh nghiệm chiến đấu phong phú như Lãnh Nha lập tức có được đối sách, hắn cười dữ tợn quát:

“Ha hả, toàn bộ tự bạo Pháp bảo cho bổn vương, phá nát Kiếm Vực của nàng!”

“Tuân mệnh!” Một đám Tiên Vương cười gằn, từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra vài chục kiện Pháp Bảo cướp đoạt được từ trước nhưng không dùng đến ném ra ngoài, sau đó ra lệnh chúng nó tự bạo.

ẦM ẦM ẦM ẦM ÂM!

Trong khoảnh khắc, vô số kiện Pháp Bảo tự bạo như pháo hoa nổ vang giữa không trung, uy thế hủy thiên diệt địa, đem Kiếm Vực ngày càng run rẩy, mà sắc mặt của Độc Cô Ngạo Tuyết cũng cảm giác được trầm trọng.

Mấy kiện Pháp Bảo tự bạo này đều là hàng Ngọc Cấp trở lên, chúng nó tự bạo đối với Kiếm Vực cũng có ảnh hưởng nhất định.

OÀNH OÀNH OÀNH…

Đạn Pháo vẫn bắn xuống, liên tục quấy rầy…

“Nát cho ta!” Độc Cô Ngạo Tuyết ánh mắt hững hờ, Trúc Kiếm huy động, liên tục chém:

“Độc Cô Cửu Kiếm – Phá Trận Thức!”

Phá Trận Thức sát phạt bá đạo, mỗi một Kiếm đều có khả năng xuyên thấu Trận Pháp phòng ngự, trực tiếp trảm đến ba chiếc Chiến Thuyền.

“Không xong!” Sắc mặt ba tên điều khiển Chiến Thuyền của Lãnh Nha Đạo Tặc đại biến, vội vàng kích hoạt Trận Pháp phòng ngự.

XOẸT XOẸT XOẸT…

Đứng trước Phá Trận Thức, các luồng Trận Văn như giấy vụn yếu ớt trực tiếp bị xuyên thủng, Kiếm khí vẫn vô tình trảm xuống Chiến Thuyền.

ĐÙNG!

Theo âm thanh nổ tung vang lên, ba kiện Chiến Thuyền khủng bố khổng lồ bị trảm thành hai mảnh, họng pháo nát bấy.

“Khốn kiếp!” Thấy cảnh này sắc mặt Lãnh Nha đỏ bừng lên, điên cuồng rống giận: “Tự Bạo Chiến Thuyền!”

Ba chiếc Chiến Thuyền bị trảm thành hai nửa nhưng vẫn chưa hoàn toàn hư hại, chúng nó là Pháp Bảo Vương Cấp nên cực kỳ trâu bò, lúc này trước mệnh lệnh của Lãnh Nha toàn thể nổ tung.

OÀNH OÀNH…

Tinh không sụp đổ, hai kiện Chiến Thuyền Vương Cấp tự bạo, uy lực của vụ nổ trực tiếp đánh vào Kiếm Vực.

“Phốc!”

Khóe miệng Độc Cô Ngạo Tuyết rỉ máu, trong lòng có chút tiếc nuối: “Ta lĩnh ngộ được Kiếm Vực chưa lâu, bằng không làm sao tổn hại chỉ vì chút vấn đề nhỏ này!”

“Ha hả!” Thấy Độc Cô Ngạo Tuyết bị thương, Lãnh Nha ánh mắt đỏ ngầu lên, như phát điên nhìn hàng ngàn tên thuộc hạ:

“Tự bạo, các ngươi và pháp bảo của các ngươi, toàn thể tự bạo cho ta, giúp bổn Vương tiêu diệt nữ nhân này, tên của các ngươi sẽ được Lãnh Nha Đạo Tặc ghi vào sử sách!”

“LÊN!”

Trước âm thanh tàn bạo của Lãnh Nha, hàng ngàn tên Tinh Không Đạo Tặc lại là không một chút do dự, từ Ất Tiên đến Ngọc Tiên, bọn chúng như những tử sĩ đích thực liều chết vì vinh quang, điên cuồng nhảy vào trong Kiếm Vực, sau đó vận chuyển Tiên Lực toàn thân tự bạo nổ tung.

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG!

Liên miên bất tuyệt các vụ tự bạo diễn ra, Kiếm Vực ngày càng run rẩy dữ dội, Độc Cô Ngạo Tuyết sắc mặt nghiêm túc, chân đạo hư không tiếp cận Lãnh Nha đám người:

“Độc Cô Cửu Kiếm – Phá Mệnh Thức!”

Kiếm khí sắc bén mang theo khả năng tước đoạt sinh mệnh một cách cường liệt, từng chiêu từng chiêu đều là nhắm vào điểm yếu của Lãnh Nha đám Tiên Vương chém đến.

Hiển nhiên Độc Cô Ngạo Tuyết muốn giết chết toàn bộ đám này trước khi Kiếm Vực tiêu tán.

Trước sự lao đến của nàng, Lãnh Nha đương nhiên không ngu ngốc đứng lại chịu chết, cùng một đám Tiên Vương phân tán mà chạy, muốn kéo dài thời gian.

“Tự bạo! Nhắm vào nàng tự bạo cho ta, đừng để nữ nhân này tiếp cận bổn vương!” Lãnh Nha điên cuồng rống to.

“Chết vì Lãnh Nha là vinh quang vô thượng!” Toàn thể Đạo Tặc ngửa đầu rống lớn.

Vài chục… vài trăm… tên từ Ất Tiên đến Ngọc Tiên cấp tốc lao đến, trở thành chướng ngại vật trên đường truy sát của Độc Cô Ngạo Tuyết, không chút do dự tự bạo toàn thân.

ẦM ẦM ẦM…

Vụ nổ thịt và máu liên miên bất tuyệt vang lên, mặc dù lực tự bạo của bọn hắn không thể tạo thành thương thế quá lớn cho nàng, nhưng vẫn cản chân Độc Cô Ngạo Tuyết truy sát.

Thân ảnh nữ nhân đối chiến hàng ngàn cường giả, vô số sinh mệnh liều chết cũng muốn kéo theo nàng thật sự quá mức chấn động nhân tâm.

“Thật sự quá điên cuồng, đám Đạo Tặc này thật sự quá điên cuồng!” Đạm Đài Uyển thì thào nói ra.

Nhìn bọn chúng tự bạo liên tục nổ tung cả cơ thể đến linh hồn chỉ để cản chân Độc Cô Ngạo Tuyết, sinh mạng như cỏ rác, mấy nữ chấn động không sao tả hết.

“Chẳng trách đám Lãnh Nha Đạo Tặc này có hung danh như vậy, phương thức tẩy não của Lãnh Nha quá tốt!” Lạc Nam cũng cảm thán nói.

Kiếm Vực run rẩy ngày một dữ dội…

“Ha hả, sắp rồi… ngày tàn của nữ nhân này sắp đến!” Lãnh Nha ngửa đầu lên trời cười to.

Mặc dù liên tục tự bạo, nhưng nhân số của Lãnh Nha Đạo Tặc vẫn còn hơn một nửa, chỉ cần một phần kẻ tự bạo nữa thôi… Kiếm Vực sẽ tan vỡ.

Đến thời điểm đó, không còn Kiếm Vực… để xem nữ nhân này làm sao chống lại bọn hắn.

Càng nghĩ Lãnh Nha càng khoái ý, nụ cười trên mặt ngày càng đậm.

“Ngự Kiếm Thuật – Vũ Hoàng Kiếm xuất!”

Chỉ là trong thời khắc mấu chốt, một âm thanh nữ tử trong trẻo vang vọng tinh không… trực tiếp khiến nụ cười trên mặt Lãnh Nha cứng ngắc lại.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con đường bá chủ - Quyển 5

Số ký tự: 0