Con đường bá chủ - Quyển 7

Phần 17

2022-03-24 15:39:00

Phần 17
Quá trình rèn đúc đan điền vẫn lặp đi lặp lại…

Sau mỗi chu kỳ, Lạc Nam lại gia tăng lực lượng để đẩy nhanh độ hiệu quả…

Đầu tiên chỉ dùng Lôi Hỏa, sau đó thêm Phong Đế Lực… thêm các loại lực lượng khác, cuối cùng là dùng cả Bá Lực.

Mà lần cuối cùng khi đan điền của Manh Manh trở nên vững chắc như thép, toàn bộ Tụ Điền Quả cũng đã dùng hết, số lượng Bất Tử Dược Thủy tiêu hao tất cả sáu bình tương ứng vài trăm lá, Tiểu Nhân Sâm kiệt quệ ngã trên mặt đất.

Giải trừ Tỏa Thiên Hắc Ám, vết thương trên bụng tiểu nha đầu chậm rãi khép lại…

“Thiên phú của ngươi rất tốt!” Bắc Cung Hàm Ngọc không nhịn được tán thưởng Lạc Nam.

Luyện Đan Sư không phải chỉ chỉ biết cắm đầu Luyện Đan, mà các con đường liên quan đến cứu người đều phải nắm vững.

Luyện Đan Sư thực chất còn có thể gọi là Y Sư…

Chẳng qua vai trò của Đan Dược tại thế giới này quá mức quan trọng, chín phần mười trường hợp liên quan đến thân thể đều có thể dùng Đan Dược để giải quyết, vì lẽ đó cách gọi Luyện Đan Sư mới được ưu ái mà thôi.

Lạc Nam có đủ tố chất để trở thành một Luyện Đan Sư vĩ đại…

Đối với lời khen ngợi của Bắc Cung Hàm Ngọc, Lạc Nam chỉ biết cười khổ.

Nếu không có Đan Đế Chân Giải của nàng lưu lại và Đan Đạo Thánh Thủy từ Hệ Thống, có lẽ hiện tại hắn còn dốt đặc cán mai.

“Phù…”

Thở ra một hơi dài, ngồi bệt xuống bế lấy Tiểu Nhân Sâm…

Lúc này vì quá mệt mỏi mà không thể bảo trì hình dạng nhân loại, Tiểu Nhân Sâm đã hóa thành bản thể.

Để hỗ trợ Đình Manh Manh, Tiểu Nhân Sâm tiêu hao quá nghiêm trọng.

Từ hồi Á Nhi đem Tiểu Nhân Sâm tặng cho hắn, đây là lần thứ hai Tiểu Nhân Sâm ra sức lớn như vậy.

Một lần là giúp Đan Mộng Cơ đúc lại thân thể, lần này là giúp Đình Manh Manh rèn đúc đan điền.

Lạc Nam vội vàng đút nàng Bất Tử Dược Thủy, lại giao cho tỷ muội Mộc Ái My chăm sóc.

Lúc này hắn mới đến quan sát Đình Manh Manh…

Kể từ đây, nàng không cần tiêu hao năng lượng của cơ thể để củng cố Đan Điền nhằm ngăn cản Tiên Lực và Ma Lực bạo động.

Thay vào đó, theo giời gian… cơ thể sẽ dần dần lớn lên như một người bình thường.

“Ưm…”

Hồi lâu sau, theo một tiếng rên rỉ, Đình Manh Manh mí mắt rung động, mơ mơ màng màng mở ra…

“Vẫn ổn chứ?” Lạc Nam cười cười, chỉnh sửa vạt áo cho tiểu nha đầu.

Đình Manh Manh loay hoay nhìn nhìn, sau đó lập tức òa khóc, nhảy lên đấm Lạc Nam:

“Đại lừa gạt, vì sao Manh Manh vẫn còn nhỏ xíu?”

Cứ tưởng ngủ một giấc sẽ thành đại mỹ nhân, tiểu cô nương lập tức vô cùng thất vọng.

“Nha đầu ngốc!” Lạc Nam xụ mặt, cười mắng:

“Cảm giác xem cơ thể có gì thay đổi?”

“Ừm?” Đình Manh Manh ngẩn người, bình tĩnh dụng tâm cảm nhận.

Rất nhanh, nàng phát hiện đan điền của mình trở nên có sự khác biệt.

Tiểu nha đầu vô cùng bạo lực, bàn tay ngưng tụ thành nắm đấm, hung hăng nện vào bụng mình.

ĐÙNG!

Một quyền cực mạnh, lực phản chấn đem nàng hất văng lên cao như quả bóng.

Lạc Nam khóe miệng co giật.

“Hahaha, đan điền của Manh Manh quá cứng, quá khỏe rồi…” Đình Manh Manh hứng phấn ở trên không trung lăn lộn, miệng nhỏ cười khanh khách.

Chưa bao giờ cảm giác thoải mái và dễ chịu như vậy.

Trước đây nàng luôn phải phân tâm chú ý vùng đan điền, tùy thời áp chế không để lực lượng bên trong bạo động dẫn đến nổ tung.

Nhưng hiện tại thì khác, đan điền của nàng như một ngục giam kiên cố, đem Tiên Lực và Ma Lực ở bên trong giam cầm, mặc cho chúng nó quậy phá cỡ nào cũng không thể đào tẩu.

Đình Manh Manh nàng không cần thiết phải quan tâm đến nó nữa…

Cũng không cần uống sữa đặc chế của Lạc Nam để ổn định xoa dịu Tiên Lực và Ma Lực bên trong đan điền…

Thậm chí, Đình Manh Manh có cảm giác dù hiện tại mình bị phong ấn tu vi, thì người khác muốn phế bỏ đan điền của nàng cũng không dễ dàng làm được.

Quá tuyệt vời!

“Hiểu rồi chứ?” Lạc Nam cười hỏi.

“Khanh khách!” Tiểu nha đầu cười rộ lên, nhảy vọt ôm lấy Lạc Nam, môi nhỏ hun chùn chụt vào mặt hắn, nước miếng nước mũi tùm lum.

Lạc Nam ghét bỏ đem nàng đẩy ra.

“Manh Manh khi nào có thể lớn lên?” Đình Manh Manh cười hì hì hỏi.

“Hiện tại đang là 3 tuổi, muốn thành 18 tuổi thì đợi thêm 15 năm chứ sao nữa?” Lạc Nam nhún vai nói.

Những năng lượng để trưởng thành từ trước đến nay dùng vào gia cố Đan Điền đã không thể lấy lại, muốn trưởng thành phải chờ thời gian trôi đi mà thôi.

“Manh Manh muốn giống như đại tỷ vậy phải chờ hơn 20 năm sao?” Đình Manh Manh sắc mặt vừa vui lập tức chuyển buồn.

“Bế quan tu luyện trong Gia Tốc Trận một thời gian là xong…” Bắc Cung Hàm Ngọc ôn nhu lên tiếng, ánh mắt hòa ái nhìn Đình Manh Manh.

Nàng nhận biết phụ mẫu của nha đầu này, nên nhìn về phía Đình Manh Manh giống như đang nhìn một tiểu bối vậy.

“Vị tỷ tỷ này là ai? Thật là xinh đẹp! Đủ sức cạnh tranh với đại tỷ của ta nha!”

Đình Manh Manh lúc này mới chú ý đến Bắc Cung Hàm Ngọc, bị vẻ đẹp yên tĩnh của nàng làm cho ngẩn ngơ.

Bắc Cung Hàm Ngọc có chút mất tự nhiên, Lạc Nam ho khan một tiếng, trừng mắt nhìn Đình Manh Manh:

“Nha đầu chớ có nói bậy, kế tiếp đi giải khai Ma Ấn đi!” Lạc Nam ném cho nàng một đống Đế Đan.

Những Đế Đan này đều là hắn nhờ Bắc Cung Hàm Ngọc luyện chế, chúng có công dụng giải trừ phần lớn nguy hiểm khi giải phong Ma Ấn, xoa dịu Ma Lực.

Vì đống Đế Đan này cho Đình Manh Manh mà Lạc Nam tiêu hao sạch sẽ Tiên Dược, nguyên liệu thu được từ Đan Huyền Môn rồi.

Đình Manh Manh trong thời gian qua đã giải phóng hơn một nửa Ma Ấn, hiện tại chỉ cần bế quan sử dụng số Đế Đan này, tỷ lệ nguy hiểm gần như bằng không, chẳng cần hắn trợ giúp điều phối lực lượng.

Huống hồ Lạc Nam còn không phải cầm thú, đối với tiểu nha đầu này nảy sinh nổi ý niệm song tu mới là chuyện lạ.

“Hừ, cứ chờ đó… ngày Manh Manh thành Đế, Manh Manh cũng sẽ là đại mỹ nhân!”

Đình Manh Manh kiên định nói một câu, hốt sạch đám Đế Đan, chạy vội đi bế quan.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con đường bá chủ - Quyển 7

Số ký tự: 0