Con đường bá chủ - Quyển 7

Phần 31

2022-03-24 15:39:00

Phần 31
Săn Ma Điện…

Đế Tử Dịch Thập Cửu của Dịch Gia đứng cùng một nhóm Đế Tử, khí thế như hồng, ngẩng đầu ưỡn ngực, tự tin cao độ.

“Hử? Nhị Lang đâu?”

Một vị Thiên Đế cấp trưởng lão dẫn đội cau mày quét ngang hàng ngũ Đế Tử, không nhìn thấy Nhị Lang Thần đâu cả.

“Bẩm trưởng lão, Nhị Lang Đế Tử đã rời đi trước đây vài tháng, hắn muốn một đường rèn luyện rồi đến thẳng nơi diễn ra Thiếu Đế Chi Chiến!” Dịch Thập Cửu cung kính chắp tay.

So với trước đây, diện mạo của Dịch Thập Cửu trở nên hết sức quỷ dị.

Chỉ thấy làn da hắn tái nhợt không có huyết sắc, thân thể khô gầy như que củi, hốc mắt lòi ra ngoài, tóc tai trắng xóa.

Nhưng trái ngược với dáng vẻ mỏi mệt quá đỗi, thì tu vi của Dịch Thập Cửu lúc này vậy mà đạt đến Thiên Tôn, vô cùng kinh khủng.

Nghe Dịch Thập Cửu bẩm báo, vị Thiên Đế trưởng lão tán thưởng cười:

“Không hổ là Nhị Lang Đế Tử, nghe nói lần này hắn quyết tâm tiến vào top 5 Thiếu Đế Bảng, nỗ lực là nên làm!”

“Vâng!” Đám Đế Tử của Săn Ma Điện gật đầu kính nể.

“Chúng ta đi!”

… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 7 tại nguồn: http://bimdep.vip/con-duong-ba-chu-quyen-7/

Một vùng tinh không hoang vắng…

GÂU GÂU GÂU…

Tiếng chó sủa inh ỏi, Hao Thiên Khuyển nhìn chằm chằm chủ nhân của mình đem một con Tinh Không Thú ăn tươi nuốt sống, cho đến cuối cùng chỉ để lại vài nhánh xương khô vụn vỡ.

“Ợ!” Nhị Lang Thần vuốt bụng thoải mái, sắc mặt vặn vẹo, ánh mắt ngập tràn thỏa mãn.

“Tốt lắm! Ăn càng nhiều càng tốt, ăn bất kỳ thứ gì… bổn tọa cần lực lượng khổng lồ để khôi phục!” Bên trong cơ thể Nhị Lang Thần, một âm thanh thần bí vang vọng lên.

“Hừ, ngươi đúng là vực sâu không đáy!” Nhị Lang Thần bực mình, cố gắng di chuyển ánh mắt thèm thuồng từ người Hao Thiên Khuyển sang nơi khác.

“Khốn nạn, nếu không phải tiêu tốn lượng lớn Ma Đế cho Ma Kích khốn kiếp kia, hiện tại ta có thể ăn no!” Âm thanh tràn ngập bất mãn, âm trầm truyền ra.

“Ngươi còn dám nói?” Nhị Lang Thần gầm thét: “Nếu không nhờ ta! Ngươi có thể thoát khốn sao?”

“Tiểu tử, săn giết Tinh Không Thú chưa đủ sảng khoái, ta cần cường giả nhân loại… nếu ngươi muốn trở thành top 1 Thiếu Đế Bảng thì cứ tin ở ta!” Lời nói tràn ngập dụ dỗ.

“Câm miệng!” Nhị Lang sắc mặt trở nên âm trầm: “Hiện tại đã ngồi chung thuyền, ngươi muốn đẩy ta vào thế nguy hiểm sao?”

Âm thanh bất mãn nói lại: “Vào Thiếu Đế Chi Chiến chúng ta rất khó không kiêng nể gì mà ăn thịt, đây là thời gian ngắn ngủi còn lại ngươi hiểu chưa?”

Nhị Lang Thần trầm mặc hồi lâu, hít sâu một hơi: “Được rồi! Chuyển mục tiêu sang Tinh Không Đạo Tặc!”

“Vì sao không trực tiếp ăn sạch các tiểu thế giới?”

“Ngươi muốn Cổ Việt Tộc còng đầu ta?” Nhị Lang Thần kiêng kỵ mở miệng: “Thế Lực khác có thể không dám đụng đến Đế Tử Săn Ma Điện như ta, nhưng nếu động đến quy tắc của Cổ Việt Tộc ngay cả Săn Ma Điện cũng phải co đầu rụt cổ ngươi hiểu chưa?”

“Khốn kiếp, lại là đám Cổ Việt Tộc!” Tiếng gầm phẫn nộ kinh thiên như đến từ chín tầng địa ngục:

“Ta cùng bọn chúng không đợi trời chung!”

… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 7 tại nguồn: http://bimdep.vip/con-duong-ba-chu-quyen-7/

Vũ trụ hoang vắng…

“Ngươi thành Đế bao lâu rồi?”

Một tên thiếu nữ diện mạo bình thường, thân thể cao gầy bằng phẳng, chân đạp lên đầu một gã nam tử trung niên, thái độ cao cao tại thượng cất giọng hỏi.

“Hừ, muốn chém muốn giết tùy ngươi xử trí, đừng hạ nhục ta!” Nam tử trung niên đỏ bừng mặt mũi quát.

Hắn vốn là một vị Tiên Đế tán tu, đang hành tẩu trong tinh không đột nhiên bị tập kích.

Tầng tầng không gian bao trùm lấy hắn, sau đó là âm thanh trống trận kinh hồn làm không gian nổ tung oanh tạc khắp trí óc khiến hắn bất tỉnh nhân sự.

Sau khi tỉnh lại, đường đường là một Tiên Đế như hắn lại bị một thiếu nữ hậu bối đạp ở dưới chân, làm sao không cảm thấy phẫn nộ?

“Giết ngươi làm gì?” Thiếu nữ cười nhạt, bàn tay chậm rãi đặt lên đỉnh đầu nam tử Tiên Đế.

“AAAAA, ngươi làm gì ta…” Nam tử Tiên Đế đau đớn như sắp lọt vào địa ngục.

Rất nhanh, Linh Hồn Bổn Nguyên của hắn bị cưỡng ép rút ra, rơi vào tay thiếu nữ.

“Mau gọi chủ nhân!” Thiếu nữ cười gằn, cưỡng ép thôi động Linh Hồn Bổn Nguyên.

“Chủ nhân…” Nam tử Tiên Đế bất lực chịu trận.

“Nghe cho rõ đây!” Thiếu nữ lạnh nhạt mở miệng: “Từ giờ ngươi sẽ là sư phụ của ta!”

“Hả?” Nam tử Tiên Đế hoài nghi mình nghe lầm.

“Hả cái gì mà hả?” Thiếu nữ gằn từng chữ: “Mang ta đến Thiếu Đế Chi Chiến, nếu để lộ một chút sơ hở nào, ngươi sẽ sống không bằng chết!”

“Tuân mệnh chủ nhân!” Nam tử Tiên Đế lập tức thở phào.

Rốt cuộc cũng hiểu thiếu nữ khủng bố này muốn làm gì.

Thì ra là lợi dụng thân phận Tiên Đế của mình để bảo lãnh nàng tham gia Thiếu Đế Chi Chiến.

Nói như vậy, hắn vẫn có thể giữ mạng chỉ cần làm tốt nhiệm vụ.

“Yên tâm đi! Chúng ta quá mức vô danh tiểu tốt, sẽ không ai chú ý đến đâu, cẩn thận một chút là được!” Từ trên bả vai thiếu nữ, một con Chồn Đen bò lên vươn móng vuốt nói chuyện.

“Hy vọng là vậy…” Thiếu nữ cười gian xảo:

“Thiếu Đế Chi Chiến, cơ hội cướp đoạt tài phú của một đám Đế Tử, Đế Nữ nhà giàu, cháy nhà hôi của, ném đá xuống giếng, quấy đục đấu trường… bổn cô nương làm sao sẽ bỏ qua?”

Nhìn một màn này, lại nhớ đến thủ đoạn khủng bố của thiếu nữ, nam tử Tiên Đế âm thầm lau mồ hôi lạnh.

Hắn cảm thấy sẽ có những Đế Tử, Đế Nữ sắp xui xẻo…

… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 7 tại nguồn: http://bimdep.vip/con-duong-ba-chu-quyen-7/

Đây là một vầng trăng lạnh giá treo cao ngoài mênh mông vũ trụ…

Khắp nơi là vô tận tuyết trắng bao phủ, từng cơn bão tuyết tung bay, hoa tuyết lơ lửng khắp trời…

Nhìn thật kỹ, loáng thoáng phía sau lớp hoa tuyết dày đặc là một tòa Cung Điện trắng ngần như hàn băng, tọa lạc giữa cung trăng trắng xóa… ngoài ra chẳng còn thứ gì khác.

Tạo cho người khác một cảm giác vô cùng thương cảm, cô tịch…

Quảng Hàn Cung.

Đã từng là một trong những thế lực sừng sững giữa vũ trụ, uy danh vang dội thời thượng cổ.

Nhưng vì không ít chuyện xảy ra, Quảng Hàn Cung hiện tại tình cảnh sao mà thê lương, từ ngoài vào trong, khắp nơi chỉ nhìn thấy vô tận băng tuyết.

Xuyên qua tầng tầng kiến trúc, tiến vào trung tâm Cung Quảng Hàn, rốt cuộc có thể nhìn thấy hai thân ảnh…

Các nàng, đẹp đến mức không nên tồn tại trên thế gian này.

Chỉ thấy một người toàn thân được bao phủ bên trong cung trang màu trắng không nhiễm tỳ vết, da trắng hơn tuyết, mỹ như châu hoa, tỏa ra một cổ khí chất thanh đạm như tuyết liên trên đỉnh thiên sơn, lại ẩn ẩn pha lẫn sự đượm buồn khó tả…

Khí chất đặc biệt chỉ càng tô điểm cho tiên nhan của nàng, chân mày không kẻ vẫn đen, tóc trắng như suối, ánh mắt trong veo như nước hồ thu, bờ môi lại đỏ thẫm như máu trở thành điểm nổi bật nhất tô điểm cho vẻ đẹp không chút bụi trần đó.

Hai tay nhẹ ôm một con Thỏ Trắng mập mạp như bông tuyết trong lòng, từng ngón tay trắng muốt vuốt nhẹ lông thỏ, khiến tiểu gia hỏa trong lòng híp mắt hưởng thụ.

Nàng lẳng lặng đứng ôm lấy Thỏ Trắng hết sức bình thường, lại như là cảnh tượng thánh khiết bậc nhất thế gian, khiến người khác không dám khinh nhờn dù là một chút.

Nàng chính là Quảng Hàn Cung Chủ – Thường Nga Nữ Đế…

Có lẽ chỉ số ít Thiên Đế cấp cường giả mới từng may mắn chiêm ngưỡng tiên dung của nàng, nhưng hai chữ Thường Nga từ lâu đã sớm vang danh vũ trụ…

Bởi đa phần những Thiên Đế cao cao tại thượng kia sau khi may mắn thấy được tiên dung của nàng đều cảm thán một câu:

“Bổn Đế không xứng vậy…”

Thường Nga tuyệt mỹ là vậy, nhưng đáng kinh ngạc chính là ở bên cạnh nàng ngay lúc này lại đang có một vị nữ nhân khác đứng song vai.

Điều đáng nói, dung nhan của nàng không hề kém cạnh Thường Nga một chút nào, mười phân vẹn mười…

Nếu Thường Nga như tuyết liên thanh đạm trên đỉnh thiên sơn, thì vị nữ tử này cũng là một đóa u lan sâu thẳm trong khuê cốc liêu tịch.

Một thân thanh y bồng bềnh che phủ băng cơ ngọc thể, tóc dài xanh mượt búi cao, trâm cài mộc mạc…

Da như tuyết tan, mắt như ngân hà, bờ môi tinh mỹ hình trái tim hồng nhuận phơn phớt, chiếc cổ cao ngạo như thiên nga, xương quai xanh xảo đoạt thiên công, toàn thân không một chỗ nào không đẹp…

Đứng cùng khuynh thế dung nhan như Thường Nga nhưng nàng chẳng hề lép vế, ngược lại còn bộc lộ được khí chất riêng biệt thuộc về mình, tạo thành bức tranh song mỹ thần thoại.

Chỉ tiếc, không có bất kỳ nam nhân nào may mắn được chiêm ngưỡng cảnh tượng có thể họa loạn thế gian cấp bậc này…

Khi xuất hiện ở bên ngoài, các nàng sẽ không tùy ý triển lộ dung mạo, thông thường đều dùng thủ đoạn che khuất đi.

Bởi đối với các nàng, ánh mắt của đám nam nhân trần tục kia thật sự không xứng…

Lúc này đây, không có lời trò chuyện… ánh mắt của các nàng đều hết sức chăm chú nhìn về một tòa hồ có hình bán nguyệt nằm ở đối diện.

Chỉ thấy nước hồ lạnh lẽo làm không gian bên trên đóng băng, nhưng thần kỳ ở chỗ… mặc dù nhiệt độ của nước hồ thấp đến cực hạn, chúng vẫn tồn tại ở dạng chất lỏng mà không hề đông đặc.

Vầng trăng lơ lửng treo cao, ánh trăng sáng như chưa từng chiếu rọi xuống hồ, mang theo lực lượng thần dị tiến vào hòa cùng dòng nước.

Bên dưới hồ, một đôi mỹ nhân song sinh trần truồng ngồi xếp bằng, hai tay chắp nối vào nhau, giữa vầng trán tuyệt mỹ hiện lên ấn ký ánh trăng lấp lánh chói mắt.

Bốn mắt khép hờ, tiếp nhận tẩy lễ…

“Thành công hay không? Chỉ còn chưa đầy hai ngày…” Rốt cuộc, vị mỹ nhân đứng cạnh Thường Nga Nữ Đế bờ môi hé mở.

Như tiên âm lượn lờ, khiến lòng người thư thái…

“Có Quảng Hàn Thiên Trì cùng Ánh Nguyệt hỗ trợ, cộng thêm huyết mạch tổ tiên tinh khiết…” Thường Nga sóng mắt lưu chuyển, thổ khí như lan:

“Nhưng thức tỉnh Thần Thông cũng chẳng phải là chuyện dễ dàng!”

Mỹ nhân thanh y chậm rãi gật đầu, Quảng Hàn Cung từ cổ chí kim… ngoại trừ tổ tiên sáng lập, chỉ có vị Thường Nga đứng trước mặt nàng thành công thức tỉnh thần thông.

Mọi thứ khó nói…

“Nếu lỡ mất cũng đành thôi, xuất thế chậm một chút cũng không ảnh hưởng!” Thường Nga thanh lãnh nói.

“Liệu có phải do các nàng không còn thân trinh nữ?” Mỹ nhân thanh y chau đôi mày liễu.

“Khó mà nói…” Thường Nga lắc đầu, vuốt lấy tóc dài thanh thoát.

“Hừ!” Mỹ nhân thanh y sắc mặt lạnh lùng: “Không biết là tên nam nhân nào có phúc phần lớn như vậy, nghe nói chúng nữ ở Tuế Nguyệt Cung cũng là của hắn!”

“Ngươi biết ta chưa từng để tâm đến những chuyện như vậy…” Thường Nga nhàn nhạt lắc đầu.

Nam nhân của các nàng là ai thì có liên quan gì đến nàng?

UUUUU…

Một tiếng ngạo khiếu đem toàn bộ Quảng Hàn Cung rung lên.

Một nửa mặt trăng đột nhiên bị bóng đêm che lấp, chỉ để lại khuyết nguyệt sắc bén như lưỡi liềm.

Hư ảnh một đôi mắt sói to lớn hiện ra giữa thiên không, một đen một trắng, vô cùng quỷ dị…

“Đây là… Nguyệt Dạ Băng Lang?” Mỹ nhân thanh y thốt lên kinh ngạc, nhìn về xa xăm, một góc khuất bên trong Cung Quảng Hàn.

Thường Nga phấn môi lẩm bẩm: “Xem ra nàng đã thành công…”

Mà đúng lúc này…

ẦM…

Quảng Hàn Thiên Trì lấy một tốc độ khủng bố khô kiệt, vầng trăng sáng chói dập tắt…

Đôi mỹ nhân song sinh bên dưới đáy hồ chậm rãi mở mắt…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con đường bá chủ - Quyển 7

Số ký tự: 0