Con đường bá chủ - Quyển 9

Phần 98

2022-11-07 15:59:00

Phần 98
Nghe đề nghị của Vô Chi Kỳ, Lạc Nam nghiêm túc nói:

“Lục Nhĩ Mỹ Hầu thật sự quan trọng, nói cụ thể đi!”

Vô Chi Kỳ gật đầu, lúc này mới đem việc mình tình cờ phát hiện Lâm Tích và Hắc Chồn của nàng tìm thấy Lục Nhĩ Mỹ Hầu đang trong trạng thái phong ấn, sau một phen rượt đuổi đôi bên quyết định trao đổi.

Mà điều kiện của Lâm Tích đưa ra chính là Dị Thời Gian, Dị Không Gian hoặc thứ có thể giúp Hắc Chồn ở bên cạnh nàng khôi phục thời kỳ toàn thịnh.

So với những thứ quý hiếm như Dị Thời Gian và Dị Không Gian, Vô Chi Kỳ cảm thấy tài nguyên khôi phục dễ dàng tìm hơn.

Vốn hắn muốn tự mình mang Lục Nhĩ Mỹ Hầu về cho Lạc Nam, đáng tiếc Vô Chi Kỳ tự biết đang nghèo đến cực điểm, đào đâu ra tài nguyên đổi với Lâm Tích?

“Lâm Tích sao?” Lạc Nam giật mình, không nghĩ đến kẻ đang nắm giữ Lục Nhĩ Mỹ Hầu lại là Lâm Tích.

“Thế nào? Chủ công nhận biết Lâm Tích?” Vô Chi Kỳ ngờ vực hỏi.

“Xem như kẻ thù!” Lạc Nam cười lạnh lùng.

“Vậy thì tốt quá…” Hắc Trư vội vàng nhảy dựng lên, nở nụ cười xấu xa nói:

“Chúng ta có thể tương kế tựu kế gài bẫy Lâm Tích, chẳng những đoạt mất Lục Nhĩ Mỹ Hầu, còn có thể đoạt luôn cả mạng của nàng ta!”

Sơn Dương Đế vuốt râu tán thành, cảm thấy ý kiến này không tệ.

“Cái này…” Vô Chi Kỳ nghe xong hơi nhíu mày, muốn nói rồi lại thôi, chỉ nhìn Lạc Nam chờ hắn ra ý kiến.

Lạc Nam chậm rãi lắc đầu, ung dung cười nói:

“Làm ra hành vi như thế khác nào chúng ta biến Chi Kỳ thành kẻ tiểu nhân bỉ ổi? Dù lấy mạng được Lâm Tích và đạt lợi ích khổng lồ, chỉ sợ cả đời Chi Kỳ sẽ hổ thẹn trong lòng, tâm cảnh tan vỡ, đồng thời xem thường người chủ công như ta!”

“Đấu với Lâm Tích, Lạc Nam ta luôn đường đường chính chính… chưa từng bại dù chỉ một lần, cần gì dùng âm mưu quỷ kế?”

“Huống hồ nếu để Tiểu Kỳ Nam biết ta đánh bại Lâm Tích theo cách như thế chắc cũng không cảm thấy vẻ vang gì!”

“Đội ơn chủ công không khiến mạt tướng khó xử!” Vô Chi Kỳ cảm động đến cực điểm quỳ một chân xuống đất.

Lạc Nam có ân với hắn, nếu vẫn cưỡng ép hắn bán rẻ lương tâm mưu hại Lâm Tích, hắn cũng sẽ tuân theo… nhưng với tính cách ngay thẳng của hắn thật sự cả đời sẽ không thể sống thanh thản.

Kết quả người chủ công này không khiến Vô Chi Kỳ thất vọng, quang minh lỗi lạc.

Những người khác cũng đầy kinh dị nhìn lấy Lạc Nam, cảm thấy mình ngày càng bị nhân cách và mị lực của chủ công chinh phục.

Đúng lúc này, trong Linh Giới Châu bất chợt phát sinh động tĩnh.

Khi cánh hoa cuối cùng nở rộng, cũng là lúc Cửu Sắc Liên Hoa bộc phát chói mắt hào quang, dị tượng kinh hiện giữa bầu trời, hư ảnh chín cánh hoa xoay tròn hiện lên, Mộc Ái My cùng Mộc Linh Nhu toàn thân chấn động, hô hấp dồn dập nhìn lấy thành tựu của mình.

Lạc Nam ngay lập tức xuất hiện trong Linh Giới Châu, cùng các nàng chứng kiến kỳ tích.

Ánh sáng bao trùm đóa hoa, Tiên Khí và Nguyên Khí như thác lũ ầm ầm cuốn về, chậm rãi thay hình đổi dạng.

Một tiểu cô nương chừng bảy, tám tuổi xinh xắn lanh lợi, khả ái đáng yêu đến cực điểm hiện lên giữa Linh Dược Điền.

Toàn thân nàng mặc váy hồng như tiểu công chúa do các cánh sen kết thành, cổ đeo một chiếc vòng lá sen xanh mướt, da thịt trắng hồng phấn nộn, mắt to đen láy tròn tròn chớp chớp.

“Thật đáng yêu…” Mộc Linh Nhu không nhịn được thốt lên thành tiếng.

“Tiểu nữ hài quá đỗi xinh đẹp!” Mộc Ái My cũng cảm thán.

Trong mắt hai nữ thoáng ẩn thoáng hiện nước mắt hạnh phúc, thành tựu trước mắt là do các nàng tốn hao vô số tâm huyết đấy.

Cửu Diệp Liên Hoa khôi phục, thành công hóa hình.

“Mama… hai vị mama!” Tiểu nha đầu nâng lên hai chân ngắn ngủn, vui sướng ngân nga như chuông bạc, nhào vào trong lòng Mộc Ái My và Mộc Linh Nhu.

Trong thời gian dài được hai nữ chăm sóc, Cửu Diệp Liên Hoa đã xem các nàng như mẫu thân của mình, thân thiết không muốn xa rời.

Lạc Nam thấy cảnh này cũng cực kỳ thỏa mãn, vội vàng tiến đến gần.

Nào ngờ khi vừa gặp hắn, tiểu nha đầu như nhìn thấy quỷ, sắc mặt trắng bệch, vội vàng khóc rống lên:

“Đừng… đừng lại đây nha…”

Lạc Nam sắc mặt mộng bức.

Mộc Ái My cùng Mộc Linh Nhu hai mặt nhìn nhau, vội vàng hỏi:

“Tiểu bảo bối, ngươi vì sao sợ hắn như vậy? Hắn là người tốt nha!”

“Hắn… hắn thường xuyên ngắt lấy cánh hoa của ta!” Tiểu nha đầu mếu máu, hiển nhiên ấn tượng với Lạc Nam là cực kỳ xấu.

Lạc Nam toàn thân chấn động, cảm giác áy náy trào dâng… có chút lúng túng không biết phải làm sao.

Mộc Ái My ôn nhu xoa xoa đầu tiểu nha đầu, giúp Lạc Nam nói chuyện:

“Nhưng tiểu bảo bối đâu biết rằng, mỗi cánh hoa của ngươi đều được hắn dùng để cứu lấy mạng người, chẳng lẽ con không muốn cứu người hay sao?”

“Cái này…” Tiểu nha đầu trở nên bâng khuâng, hiển nhiên nàng rất muốn cứu người, thiên địa kỳ trân như nàng vốn là có bản tính thiện lương.

Nhưng mỗi lần bị ngắt cánh hoa cũng không hề dễ chịu a, mệt mỏi và suy yếu cực kỳ.

Lạc Nam hít sâu một hơi, cố gắng ôn nhu nói: “Tiểu bảo bối ngoan, chỉ cần con không muốn, sau này ta tuyệt không động vào cánh hoa nữa!”

“Thật sao?” Cửu Diệp Liên Hoa bán tính bán nghi nhìn hắn.

“Cam đoan!” Lạc Nam vỗ vỗ lồng ngực.

“Vậy ta công nhận ngươi là người tốt!” Tiểu nha đầu nhoẻn miệng cười hạnh phúc, hướng hắn đòi bế: “Ôm… ôm…”

Lạc Nam tiếp nhận lấy nàng, trong lòng có chút bối rối.

Lời hứa với nam nhân ở Thiên Địa Hội vẫn còn vang vảng bên tai, nhưng hắn không muốn ngắt lấy cánh hoa của nàng nữa.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam hỏi: “Ta vẫn muốn cứu người nhưng không dùng cánh hoa thì sao? Con có cách nào không?”

Tiểu nha đầu mím môi, nhận ra thật sự Lạc Nam có lòng cứu người, nàng hồi đáp:

“Dùng máu của ta vẫn có thể khôi phục thương tật, chữa trị linh hồn, thậm chí hồi phục tu vi đã bị thụt lùi… nhưng công dụng của máu không sánh bằng cánh hoa, không thể làm người chết sống lại… đây là cách duy nhất rồi!”

“Vậy sao…” Lạc Nam trong lòng nặng nề, như vậy máu của nàng khó mà cứu nổi trạng thái của vị nhân vật thần bí tại Thiên Địa Hội, xem ra phải nghĩ cách khác rồi.

Nhưng đối với trường hợp của con Hắc Chồn đi cùng với Lâm Tích thì được.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam hơi áy náy: “Mặc dù biết con sẽ thiệt thòi, nhưng con có thể cho ta một ít máu được không?”

“Được rồi, nếu chỉ dùng máu thì ta có thể khôi phục lại rất nhanh, cũng không cần phải trở về bản thể!” Tiểu nha đầu một lời đáp ứng.

“Ngoan lắm!” Lạc Nam cười lớn, hưng phấn hôn lên gò má mập mạp của nàng:

“Từ giờ con sẽ là nữ nhi của ta, tên gọi Lạc Diệp… có thể gọi là Diệp Nhi!”

Mấy tiểu nha đầu lại có thêm bạn chơi rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con đường bá chủ - Quyển 9

Số ký tự: 0