Dĩ vãng nhạt nhòa

Phần 48

2021-07-20 02:36:00

Phần 48
Gã thức dậy khi và nhìn đồng hồ là 3h32 phút sáng. Nằm nhắm mắt muốn ngủ tiếp mà không được, gã vệ sinh cá nhân rồi qua giường Hương ngồi, luồn tay vào mền để cảm nhận cái ấm nóng, mềm mại và thơm tho của cơ thể trần truồng của cô, gã một tay ôm, sờ, nắn.. Một tay rít thuốc, suy nghĩ miên man.. Thực ra gã cũng đang ham muốn Hương, nhưng tâm tình gã đang không tốt, với lại gã thích ôm đàn bà con gái đang ngủ hơn là kê họ dậy để làm tình với họ, trong sâu xa gã là người cô độc, nên cái cảm giác trong đêm tối có một ai đó ở bên mình, nó khó nói ra lời, nhưng với gã nó đáng quý hơn những cảm giác do tình dục mang lại

Nàng gọi cho gã vì cái trục trặc pháp lý hơn 3 năm trước tưởng nó ngủ yên nhưng ai ngờ nó trở lại. Số là ba nàng, nhắc đến con khỉ già đó là gã buồn nôn. Hồi trước khi gã quen nàng thì ông ta chơi bời quen biết sao đó tham gia vào đường dây tuyển gái đi Malaysia làm mại dâm, rồi lúc nàng quen gã là lúc sự việc đổ bể, nên nàng mới nhờ gã tư vấn cho nàng a b c, x y z… Về pháp lý, rồi từ tư vấn pháp lý hai người dần dần chuyển qua sinh lý, nên mới có con bé con lòi ra, nên đám cưới, rồi yêu thương hận thù như hôm nay.

Gã nghiên cứu hồ sơ, và thấy thằng đầu vụ nó trốn qua Malaysia định cư rồi, nên thiếu thằng đầu vụ, còn một số tình tiết chưa rõ rang nên CA Cần Thơ không khởi tố vụ án được, nên sự việc coi như tạm gác lại. Mà lúc đó hồ sơ điều tra mức độ, hành vi, phục dựng điều tra về ba nàng đã xong trước khi nàng và gã quen nhau, nên cũng không thay đổi được gì nữa trừ khi anh tiền đè chết người thì là một nhẽ.

Rồi hôm qua nàng gọi cho gã, nàng báo ba nàng bị bắt và khởi tố rồi, nàng mong gã về để một lần nữa giúp nàng.

Chuyện chỉ là thế, nhưng gã biết công an nó vồ được thằng đầu sỏ rồi, nên họ mới có cơ sở để phục hồi điều tra, khởi tố vụ án và các bị can rồi bắt tạm giam để đảm bảo thi hành án. Gạo nấu thành cơm rồi, giờ chĩ có chạy sau khi tòa xử xong, ra trại, chạy kiểu cải tạo tốt, lao động tốt để giảm án về sớm.

Với lại là dân trong nghề luật sư, gã hiểu mưu mẹo. Có khi thằng luật sư đó nó chẳng chạy gì cả, nhưng nó biết bọn đầu vụ đầu sỏ nặng tội và bọn đó nhờ luật sư hay gia đình nó chạy. Thì những thằng luật sư của các đồng phạm khác không cần chạy cũng hưởng ké, vì nguyên tắc xử án là không ai đi xử thằng đồng phạm nặng hơn thằng đầu vụ cả, thế là mấy ông luật sư của bọn đồng phạm ngồi không mà hưởng lợi, có điều kiện đớp thêm một mớ từ thân chủ mà vẫn được cái tiếng hết lòng vì công việc. Mà thằng đầu vụ này chắc chắn nó chạy, nên mình ngồi không cũng hưởng lợi.

Nhớ lại hồi tối mình nặng lời với nàng, gã cũng ân hận, nhưng gã bức bối quá về kiểu cư xữ của nàng và gia đình, có việc thì ôm chân phật, hết việc thì bảo chùa đó không thiêng, nên hôm qua gã có nói nàng” Ổng hay lắm mà, bà với ổng kiếm mấy thằng giàu về cho nó lo đi, tui nghèo, thứ không nhà không cửa, tiền đâu mà tính”

Gã nhớ khi gã nói câu đó, nàng im lặng, rồi hai người tuy mở dt, nhưng không ai nói gì, gần 30 phút thì gã biết gã thua rồi, khi nghe tiếng con bé bi bô trong máy “ ba ơi chừng nào ba về”

Nàng biết điểm yếu của gã, và nàng xúi con bé đánh vào đó, nàng tuy tính trẻ con, yêu ích kỷ, nhưng gã biết nàng hiểu gã, nên nàng đánh là trúng.

Thôi thì, coi như không vì con khỉ già kia đi, vì con bé vậy, gã quyết định về. Để hôm nay dứt điểm thằng Hồi, dặn dò công việc cho Hương làm, rồi ghé qua công trình cong ty, rồi về, cứ không nghĩ là vì con khỉ già đó đi, nghĩ là vì con bé, vì hàn gắn gia đình vậy. Quyết định vậy đi.

Cô đã dậy từ khi gã đánh răng rửa mặt trong buồng tắm. Rồi cô nằm im, thứ nhất là cô cũng mệt mỏi sau ngày hôm qua tiệc tùng, hai là nằm hưởng thụ những vuốt ve ngọt ngào âu yếm của gã làm cô thích thú, và cô cũng muốn nằm đó quan sát nội tâm gã, xem gã có gì bận lòng, vì sao mà “vợ cưng” rồi thành ra mẹ của con tôi.

Cô không yêu gã, nhưng cô ham thích phiêu lưu tình dục với gã, và cô thích có gã bảo vệ chở che, nên cô sẽ trói buộc gã vào mình, cô sẽ kín đáo phá hoại cho cái gia đình đó tan nát luôn, cho gã không còn điểm tựa tinh thầ n nữa, rồi cô sẽ thõa mãn sự cô đơn cho gã, và dựa vào đó, cô sẽ trói buộc gã

Cô biết cô không thể trói buộc gã bằng tình dục, nhưng con người gã hôm nay cô đã hiểu, gã sợ nhất là con bé bơ vơ khổ sở, và gã sợ chính sự cô đơn trong sâu thăm con người gã. Vậy thì mình sẽ dùng cái đó để cột gã lại. Và một lần nữa cô đúng, là con người, ai cũng có điểm yếu, với bản lĩnh đủ tầm làm sếp sòng của gã, mà cũng có điểm yếu, và cô hôm nay đã thấy ra, để tận dụng

Cô cứ nằm im như thế, khoan khoái tận hưởng những vuốt ve nhẹ nhàng êm đềm của gã, ở những vị trí mà bất kỳ người đàn ông nào đều sờ, nắn, xoa bóp khi ở bên người con gái trần truồng thơm tho hấp dẫn, vừa âm thầm suy tính nước đi, lộ trình…. Đây là lần đầu tiên, cô đã chiến thắng gã một lần.

Thấy có tiếng lộc cộc rồi đợi con nhỏ người làm nhà nghỉ nó đưa ly café vô xong, gã lại uống café suy tư tiếp, cô làm như giờ mới tỉnh dậy, khẽ vươn mình ra, cô kéo gã vào lòng mình, áp mặt gã vào ngực mình, hai người nằm im như thế trong bóng tối, rồi cả hai cùng dậy khi nghe lão nhị gõ cửa gọi họ dậy ăn sáng café với anh em. Kêu gã thay đồ xuống sân trước, cô thay quần áo xong, lấy 1 cái quần lót trong đống đồ mà anh 4 chuẩn bị cho các cô, cô vo tròn lại, nhét sâu vào trong túi đựng laptop của gã rồi kéo khóa nó lại

Vừa đi xuống cầu thang ra sân tụ tập, cô bật cười bí hiểm “bước 1 sẽ thành công, rồi anh sẽ thuộc về em thôi”

Gã và lão nhị đi tản bộ trong sân khi anh 4 gọi Hương lên lầu gặp anh, sau khi cả hội ăn sáng café điểm tâm xong

– Anh nghe nói gì về Lão Bạc nghị hòa chưa? Anh thấy sao? Gã hỏi lão

– Lão đòi thả con lão, rồi chia 6 – 4, đất đó mình 4 phần, lão 6 phần, mà tao nghĩ 5 – 5 đi mày ah, lâu rồi mấy thằng lính không đánh đấm, sẵn luyện binh luôn

– Ý của anh 4 cũng như ý anh thôi, gã đáp lời lão nhị

– Vậy để tao bảo thằng Sĩ chuẩn bị trải nệm

– Kỳ này theo em, anh lùa lính xuống, tối nào cũng đồng loạt ra tay quậy liên tục 2, 3 ngày, làm 1 đợt vậy đi rồi tính. Còn thằng Hồi cứ giam ở đó, cho nó xuống tinh thần đã.

– Ok, trong tuần này tao làm, mày về Cần Thơ khi nào quay lên

– 3 Ngày thôi, có khi nhanh hơn, rồi gã thầm nghĩ, nếu nhà nàng vẫn cứ cái kiểu đó

Trên lầu, cô ngồi trên salon trước mặt anh 4

– Em người miền trung ah, anh 4 hỏi cô

– Dạ, tỉnh….

– Vào đây đi học rồi đi làm gì rồi

Cô kể anh 4 nghe về quá trìn mình đã trải qua, không dấu diếm, kể cả chuyện tình cảm.

– Cũng phong trần nhỉ, thôi về anh thì yên ổn lại đi, với anh em thì anh không tệ, có cơm ăn cơm có cháo ăn cháo

– Vâng, em hiểu ah

– Ở em có sự khôn ngoan, anh đánh giá cao điều đó, nhưng chưa đánh giá tốt, anh chỉ đánh giá tốt khi em có lòng trung thành. Em là người của lão tứ, có việc gì lão tứ sẽ giao trực tiếp cho em, tiền bạc gì đó thì nói nó. Còn lại thì từ từ sắp xếp. Anh nhắc lại, nếu em theo anh, thì chỉ có lòng trung thành và sự khôn ngoan bền bỉ thì mới tốt, nếu đã theo thì trong tâm luôn phải có 2 cái đó, nếu không… Anh lắc đầu

Nhìn anh vửa lắc đầu vừa dụi tàn thuốc rồi chà cái đầu thuốc tan nát, như để dập lửa, cô hiểu cô sẽ như cái tàn thuốc kia nếu cô làm những việc ngu ngốc có hại cho hệ thống, hoặc… Phản bội.

Thấy anh lấy cuốn sổ trên bàn ra nhìn, cô biết đã đến lúc mình rời đi.

Sau khi taxi về nhà cô, cô lấy xe chở gã lên công trình công ty gã, rồi ra bến xe.

– Em trên này, ghé lão tam lấy danh sách mấy cơ sở của mình, rồi rảnh thì ghé dần dần thăm viếng mấy chổ đó, mà anh dặn, kiếm nhân viên ở đó, tìm những đứa mới trong quê ra, hiền lành nhưng được việc, và biết kín miệng, kéo về cho mình

Dạ

– Trên này rãnh thì đi lo công việc, rồi buôn bán với anh Duy cho tốt, đừng có linh tinh nữa, sống như Hạnh cho anh. Anh về nhanh thì không nói, lâu là ba ngày anh lên lại

– Dạ

Nhìn bóng chiếc xe chở gã về với vợ con, cô nhếch mép, đê coi anh còn về được mấy lần.

Con bé sợ quá khóc thét lên. Nó vừa vui mừng khi thấy ba nó về, rồi ba nó lấy bánh và đồ chơi cho nó nữa mà, mà mẹ nó cũng mừng khi thấy ba nó về mà, sao giờ mẹ nó và ba nó cãi nhau vậy?

Gã vừa tránh né những cái cào, tát mạnh như sư tử cái của nàng rồi cúi đầu xuống tránh cái quần lót mà nàng moi trong cặp laptop của gã ra khi nãy soạn đồ gã đi giặt, đang bay qua đầu gã

– Anh ăn luôn đi, thèm lồn Con nhỏ đó lắm hả, tôi không ngờ anh như con heo nọc vậy, mới giận nhau bỏ đi mấy ngày là chui vào quần con khác, rồi nàng xông tới, tìm cách nhét cái quần lót vô miệng gã

Gã xô nàng ra rồi bực quá thét lên

– Sao, anh ôm con khác thì đã sao, thế những lúc anh lang thang trên đó, ai nấu cơm cho anh ăn khi anh đi làm mệt mỏi, anh đau bệnh ai chăm sóc cho anh, ai lo khư khư ở nhà vì sợ gia đình khổ, ba mẹ anh em là gia đình, thế chồng con không phải gia đinh ah

Điên tiết quá, gã liều luôn, kỳ này tới đâu thì tới

– Thế có con nào đó chăm sóc anh chút, cơm nước cho anh ăn là anh ngủ với nó ah, còn con này tình chồng nghĩa vợ, sinh con cho anh, anh làm vậy không nghĩ tới con này ah, tôi không đi theo anh, chứ tôi đâu có nói tôi chia tay anh đâu, anh nghĩ coi, nếu trong mấy ngày qua anh đi, con này cũng xách quần lót thằng khác về giặt, thì anh nghỉ sao?

Do sáng nay mẹ nàng đi thăm nuôi ba nàng ở trại giam, anh em đi làm hết, nên không ai xen vào cuộc chiến

– Nghĩ, 3 năm nay anh có nghĩ đến em không, tới đôi giày, bộ quần áo còn không dám sắm, bạn bè mới nhậu không đi, nghĩ ở nhà cái gì cũng trông vào mình, không dám hưởng thụ cái gì ngoài ly café, gói thuốc, là vì cái gì, vì anh ah

– Thế một thời tuổi trẻ con gái của tui, tui dành cho anh, về sống với anh, sinh con cho anh, là tui vì tui ah, hay là vì lúc đó vì thấy anh vui khi có tui, vì thấy anh ham đứa con, tui mới giữ thai khi chưa cưới, tui không xấu hổ với bà con chòm xóm, không mắc cỡ ah, tôi chịu đựng vậy là vì ai, vì tôi ah

Gã im lặng, nàng nhắc đến con, gã không muốn gây nữa

Rồi cả hai im lặng khi con bé chạy lại ôm mẹ nó, mẹ đừng đánh ba nữa, nó bập bẹ nói

Nàng gạt nước mắt, còn bực đùng đùng vì ghen tuông tức tối ẵm con bé đi qua hàng xóm

Gã tắm rửa rồi xách xe chạy ra café. Điên cái đầu thiệt, không ngờ.

Mệt mỏi, xa nàng hơn nửa tháng nay, giận thì giận, mà thương thì thương, gã cũng vui mừng khi nàng gọi gã về, tính gã vậy, cái nào ra cái đó, giận ba nàng là một chuyện, thù ghét ông là một chuyện, nhưng nghĩa vợ chồng nàng và gã, 3 năm ấm lạnh bên nhau, đâu có dễ mà bỏ được, huống hồ có con bé ở giữa, sợi dây nối kết đó..

Mà sao cái quần lót này trong cặp laptop của mình chứ? Vụ này là sao vậy ta? Điên đầu thiệt, hơn nữa tháng qua hết buồn đau, thì bận rộn đấu đá, rồi họp hành, chả có ngày nào yên ổn cả, rồi về gặp vợ con, lại chiến đấu nữa.

Gã soát xét lại, từ hôm chiều đi dạo với Hạnh ở bãi biển, đến nay mình chưa mở laptop ra xài, như vậy cả 4 đứa, An, Hồng, Hạnh, Hương đều là tình nghi

Rồi cái hôm đi về, anh 4 ghé ra đón mình, mình cũng bỏ cặp laptop vào tủ đồ massage cho con Linh cất. Vậy là thêm 1 nghi can nữa. Nhưng gã loại 2 con bé đó ra khỏi đầu

Vậy còn 4 con kia, là con nào. Con nào cũng đáng nghi cả, mà nó chơi đòn này độc thiệt. Để từ từ mới điều tra được. Giờ phải đối phó với nàng đã, nhịn chút. Gã trả tiền café rồi về nhà

Nàng ôm con bé ngồi nhìn mấy con cá bơi lội trong hồ, cái hồ cá mà khi nghe nàng thích nuôi, anh đã bỏ ra ba ngày chạy tới lui mua về, trang trí, trồng cây thủy sinh, để làm nàng vui.

Rồi nàng nhớ những đêm trăng, lúc nàng và anh chưa có danh phận, mỗi lần anh về nhà nàng chơi, hai đứa cũng ngồi đây, ngắm trăng, nàng cảm động khi nghe anh nói, anh muốn như ánh trăng kia, lặng lẽ trong đêm, tỏa sáng cho người ta thấy đường đi trong đêm tối.

Con bé con rất thông minh, nó biết mẹ nó buồn, ba nó lại bỏ đi, nó im lặng cầm con búp bê chơi một mình

Nữa tháng nay anh đi, nàng cũng nhớ anh, cũng có những lúc nàng khao khát anh nữa, tình dục anh lão làng kinh nghiệm, làm nàng rất thỏa mãn, lúc nào cũng thế.

Nàng buồn lắm, khi anh không nhớ lời nàng dặn dò, em mà biết anh làm tình với con khác, nghĩ về con khác thì em không sống với anh nữa đâu, nàng từng dặn anh vậy mà

Nàng biết nàng cũng sai khi không nghĩ đến việc sắp xếp cùng anh lên sài gòn lại, để anh có điều kiện mà làm lụng, bỏ anh một mình trên đó.

Nhưng nghĩ đến việc chen chúc trong cái nhà trọ như diêm quẹt, rồi xung quanh xa lạ, ở nhà ôm con thui thủi một mình thì chán chết, nên nàng muốn anh về đây, từ từ rồi chuyển về đây luôn, rồi kiếm thêm mà ra riêng. Chứ lên sg ăn ở vậy, mắc cỡ với bà con bạn bè, rồi buồn chán nữa, ra vô lủi thủi một mình với con.

Nàng con gái quê, từ nhỏ thì ba mẹ lo, rồi lớn lên thì quen, rồi dâng đời con gái cho 1 thằng công tử con nhà giàu dưới cần thơ này, nó chu cấp bảo bọc nàng kinh tế một thời gian, tới chừng nàng kêu nó cưới, thì nó bảo cha me nó chê bên nàng hai lúa, nhà nghèo nên không cưới được. Rồi khi biết nó quen con khác, nàng bỏ nó luôn, vì lúc đó cũng vừa quen anh.

Nàng chĩ nói anh nàng mất đời con gái vì yêu tình đầu, chứ không nói rõ cho anh biết khúc nôi như thế. Nàng nhớ lúc đó nàng khóc vì hạnh phúc, khi anh ôm nàng, anh nói còn trinh hay không anh không quan trọng, anh cũng năm lần bảy lượt rồi. Bản thân anh tốt lành gì mà anh chê em. Nàng thương anh hơn vì câu nói đó, vì người như vậy không ích kỷ, nàng hiểu hoàn cảnh của nàng, chĩ có nàng mới lo cho ba mẹ, chứ 3 người anh trai em trai, mấy ông đó không phá là gia đình nàng mừng rồi, chứ hi vọng gì lo cho cha mẹ. Nên khi nghe anh làm luật sư, anh sống cũng dành dụm, lại có tính tình vui vẻ, sống không ích kỷ, nàng mừng lắm, nên mới giữ con bé này, để anh và nàng có sợi dây gắn bó nhau, đàn ông như vậy, nhà vợ mới trông cậy được

Nhưng theo anh đi làm việc với nhiều khách hàng, nàng mới nhìn ra đó là ưu điểm mà cũng là nhược điểm của anh, làm bỏ qua nhiều thu nhập tốt, vì tính anh thế, sống không ích kỷ, lo cho việc người ta như lo cho mình, thành ra cái tốt đó trở thành cái nàng không thích, vì nó làm anh và nàng nghèo đi. Ai đời làm luật sư, khách hàng muốn thuê kiện, mà anh nói coi hồ sơ này, cô bác kiện vừa mất tiền vừa mất công mà không được gì, bỏ đi.

Rời người ta không nghe anh, người ta kiếm luật sư khác, tới chừng hai lần năm rõ ra mười rồi, người ta qua nhà nàng, tìm vợ chồng nàng, và cám ơn anh, người ta khen anh sống có cái tâm

Nhưng cái tâm, có mài ra ăn được đâu. Nàng chỉ cần anh có tâm với nàng, con be, và gia đình nàng,

Nàng đâu có cần anh có tâm làm chi với thiên hạ, người ta khen thì mình cũng vui, nhưng có tiền nó vui hơn.

Nàng nghĩ vậy thì đúng 1 mặt của vấn đề, nhưng nàng quên 1 điều, là nếu nàng lấy thằng chĩ biết gom và vơ vét cho nó, không biết nghĩ đến người khác, thì nàng cũng không thể lấy tiền nó làm ra mà lo cho gia đình nàng được. Nàng quên đi một mặt kia của vấn đề

Nàng biết ba nàng nói anh việc nhà cửa cũng là vì ông lo cho nàng, nhưng nàng với tính ích kỷ của mình, nghĩ mình năm đó 19t, còn trẻ đẹp hơ hớ, mà người ta mai mối cho nàng lấy chồng đài loan, nàng còn bỏ để có con với anh, thì anh phải biết thân phận anh mà hi sinh vì nàng chứ.

Nghe con bé bi bô kêu mẹ pha sữa, nàng thở dài, ăn ở có con rồi, bỏ anh thì tội nghiệp nó, kỳ này kêu anh về, ý nàng là gia đình đang như thế, anh về cùng nàng chèo chống lo cho ba nàng ra, rồi nàng theo anh luôn, ai ngờ mới có nữa tháng xa nhau, anh đi làm vậy với con khác. Nàng lại khóc, nhìn con bé nằm bú sữa.

Anh 4 trầm ngâm rồi gọi lão nhị và lão tam chuẩn bị xe, cùng anh đi xuống thành phố X. Hôm qua nghe lão nhị nói lão tứ cũng đồng ý với các anh là phải dằn mặt lão bạc để giành thêm lợi ích trước khi bên anh và bên lão chính thức ngồi vào bàn nghị hòa thì anh quyết tâm tiến hành. Với anh, có thể quyết định là sai, hay là đúng chưa quan trọng, nhưng một khi tập thể thủ tịch đồng ý thì là làm, vì như vậy mới giữ sĩ khí của anh em.

Còn một vấn đề nữa là lâu rồi lính lác không chiến đấu, để lâu không có việc chúng nó làm thì binh chùn tướng nhụt, tới chừng có việc thì ứng phó không quen

Nhưng mà, xua quân đi, tướng không đi trước dọn đường, thì đưa chúng vào chỗ chết sao?

Lão nhị bảo anh hay là đợi lão tứ lên rồi cùng đi, anh không đồng ý. Anh, lão nhị, lão tam đi đợt này họa phúc khó lường, biết đâu kế hoạch bị lộ, bên kia nó úp sọt thì cũng mệt. Chưa kể đối tượng kỳ này anh sắp xếp gặp, là một tay cán bộ cao cấp chịu trách nhiệm bảo vệ trật tự xã hội của thành phố X, thượng tá A, nó thấy đủ mặt anh hào, nó hốt một cái thì sập nhà, chơi với quan chức phãi hòa mình nhưng thận trọng, có khi vô tư quá, bắt tay xong coi lại thì mất mẹ chiếc nhẫn cưới…

Để lão tứ ở lại, có gì có nó chống đỡ, nếu vạn nhất mà….

Và cũng có một cái nữa anh không nói ra với ai, sống để bụng chết mang đi, không kêu lão tứ là vì anh không muốn không bỏ hết trứng vào một giỏ. Đất ở X là anh dành cho thằng Sĩ, lỡ lão tứ về phe thằng Hùng, thì sau này anh đi, thằng Sĩ còn đường mà sống sao ?

Nghĩ đến lúc mình không còn, con cái có khi nồi da xáo thịt mà anh đau lòng. Cha mẹ nghèo, không có gì cho con thì chúng nó khổ, mình cũng đau lòng, mà cha mẹ giàu, có nhiều thứ, thì con cái mưu mô với nhau, thậm chí chém giết nhau để tranh giành, còn mỏi mêt đau lòng hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Dĩ vãng nhạt nhòa

Số ký tự: 0