Dũng

Phần 167

2024-08-28 01:33:09

Phần 167
Khi đang có sự ngầm đồng thuận của Lão tứ, đáng lẽ là có thể đè Lão tứ ra hành sự rất quyết liệt và húng chó rồi. Nhưng Mạnh nát bỗng nhiên dừng lại, nó ngồi trở dậy khiến cho Lão tứ cũng phải ngơ người mà nhìn nó.

Mạnh nát ngồi dậy nó cúi mặt xuống mà ôm đầu có vẻ khó chịu… Lão tứ cũng ngồi dậy theo cô càng hỏi chấm to hơn nữa…

– Ngươi… sao vậy??? Có chuyện gì sao? – Lão tứ tò mò mà hỏi.

Mạnh nát không đáp, nó vẫn cứ ôm đầu hình như có chuyện gì đó rất khổ tâm thì phải… Nó quay sang nhìn Lão tứ, ánh mắt có phần mệt mỏi và dường như đang có thêm một bầu tâm sự thì phải…

– Gia như… thứ đè lên anh bây giờ là em chứ không phải là áp lực… – Mạnh nát bỗng nhiên thốt lên câu nói này, vào hoàn cảnh của nó mới biết được bản thân phải chịu nhiều áp lực cỡ nào. Khi mới gia nhập Thiên long bang nghiễm nhiên trở thành quân sư… mặc dù cũng có khá nhiều đóng góp cơ mà nó thấy không đủ chỉ khua môi múa mép thì sau 1 thời gian cũng sẽ dần bị đào thải khỏi một tổ chức hay thế lực thiên về sức chiến đấu mà có những trận chiến liên tục… Nó áp lực vì bản thân không đóng góp được trong khi thực chiến.

Khi có hy vọng để bản thân mạnh lên thì lại chịu áp lực vì thân phận có thể trở thành Dị Vương sĩ… xong lại chịu áp lực lần nữa lựa chọn thế lực nào để nương nhờ…

Lão tứ nghe Mạnh nát nói xong thì cũng hiểu cho nó, sống dưới áp lực như vậy mà không suy sụp may mặc cảm thì đó đúng thật là phải có nghị lực phi thường. Nhưng mà… khoan đã, sao lại “anh – em”? Lão tứ chợt ngộ ra Mạnh nát xưng hô với mình như vậy khác nào đã coi mình là người của tên đó rồi… Lão tứ chợt đỏ bừng mặt… trời ạ sao hôm nay mình lại trở nên nhu nhược thế này? Không giống tác phong của bản thân mình… Cô mặc dù hiểu cơ mà lại không từ chối chẳng lẽ mình cũng thật sự đã coi là người của tên này rồi sao!!!

Lão tứ liền bấm bụng, cô đẩy Mạnh nát nằm xuống giường. Bây giờ thì đúng với câu nói của Mạnh nát rồi…”Thứ đè lên anh là em…” Lão tứ nhìn xuống, hai mắt chạm nhau. Mạnh nát chỉ mất vài giây nhưng cũng nở nụ cười ngay lập tức. Nó chồm người lên mà ôm lấy cơ thể đẫy đà của Lão tứ, hai người lại quấn lấy nhau…

Sáng hôm sau tỉnh dậy, Lão tứ không một mảnh vải che thân mà nằm bên cạnh mạnh nát, ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào làm cho LÃO TỨ chợt tỉnh giấc. Cô quay sang bên cạnh thấy Mạnh nát đang ngủ, khuôn mặt này từ đây về sau sẽ khắc ghi trong tâm trí của cô. Lão tứ đưa tay lên vuốt khuôn mặt của Mạnh nát thì nó cũng dần tỉnh lại. Đưa tay lên nắm lấy tay của Lão tứ, hai người nhìn nhau nụ cười rất nhẹ nhàng nhưng lại cực kỳ hạnh phúc…

– Lát nữa anh sẽ nói với mọi người về quyết định, có thể chúng ta sẽ xa nhau một khoảng thời thời gian. – Mạnh nát nói, giọng có vẻ không muốn lắm.
– Vậy anh muốn để em nhận truyền thừa à? Mặc dù điều này với em là rất tốt nhưng em vẫn muốn anh theo Mai bà bà như vậy sẽ tốt hơn. – Lão tứ nói.
– Anh biết em đang lo ở đây một mình anh nhưng phải chấp nhận… – Mạnh nát ngửa mặt nhìn lên trần nhà, tay quàng qua ôm lấy Lão tứ.
– Anh quyết định em cũng không có ý muốn cản, có chuyện gì hãy báo với em một tiếng. – Lão tứ thuộc dạng phụ nữ mạnh mẽ, quyết định này của Mạnh nát chính là cũng muốn tốt cho cô vì vậy không nên phụ long của Mạnh nát được.

Hai người nằm đó thêm một lúc nữa thì cũng trở ra ngoài, lúc này là ban ngày cho nên hai người mới có thể nhìn rõ được xung quanh, những kiến trúc và khung cảnh, quang cảnh nơi này rất đẹp… rộng lớn và nguy nga.

– Hai đứa hôm qua ở với nhau sao? – Tiếng của mai bà bà cất lên, hai người quay lại nhìn Mai bà bà thì có chút lúng túng. Đặc biệt là Lão tứ, cô thân là phụ nữ chắc chắn sẽ ngại ngùng hơn Mạnh nát rồi. Lại còn bị người bà bà của mình bắt gặp. Không ngại ngùng không e thẹn sao được chứ…
– Vâng… người dậy rồi ạ. – Lão tứ đáp, cô không dám nhìn Mai bà bà trực diện mà hơi cúi mặt xuống.
– Cậu khá lắm… Hôm qua cũng quyết định xong rồi chứ? Hôm nay có thể nói với mọi người rồi phải không? – Mai bà bà liếc mắt thấy có chút hơi giận dữ mà nhìn Mạnh nát.
– Quyết định rồi, bây giờ gặp Lý Trưởng lão kia là có thể nói luôn, sau khi đưa ra quyết định có chút việc muốn nhờ lão bà bà giúp đỡ. – Mạnh nát nói.
– Không cần đi đâu, bọn ta ở đây rồi. – Cùng lúc đó Lý Mạnh Hùng và hai người Lý các chủ và Hồ phó các chủ đã có mặt ngay sau lưng Mạnh nát rồi…
– Nếu đã đầy đủ mọi người thì tôi sẽ nói luôn, cảm ơn hai người đã có ý định và có lòng giúp đỡ, tôi chọn ai cũng không đúng nhưng phải đưa ra lựa chọn bây giờ, xin lỗi vì quyết định này… – Mạnh nát nói luôn, dùng lời lẽ khéo léo mà nói. Không thể đắc tội bất kỳ một thế lực nào cả.

Mọi người hướng ánh mắt chờ mong nhìn về Mạnh nát, đặc biệt là hai ngươi Lý các chủ và Hồ Phó các chủ, hôm qua khi trở về thì LÝ mạnh Hùng cũng nói lại toàn bộ sự việc của Mạnh nát cho họ rồi. Vì vậy họ tất nhiên là muốn thế lực của mình có thêm một dị sĩ có tiềm lực vô hạn, thậm chị là dị vương sĩ trong truyền thuyết nữa chứ…

– Tôi muốn nhờ lý Trưởng lão giúp đỡ, rất xin lỗi Mai bà bà… – Mạnh nát dõng dạc nói.

Chỉ sau một câu nói mà có tới hai biểu cảm của những người xung quanh, bên phía Lý Trưởng lão thì vui mừng, còn Mai bà bà thì vẻ mặt có phần hơi hụt hẫng… Nhưng khi mọi người đang dư âm sau câu trả lời của Mạnh nát thì nó kéo Mai bà bà ra xa một chút làm cho mai bà bà cũng phải khá bất ngờ.

– Mai bà bà, tôi có chuyện muốn nói với bà bà… – Mạnh nát đánh mắt nhìn Lão tứ… cô cũng đang nhìn nó.
– Chuyện gì? Cậu không muốn theo ta thì còn chuyện gì nữa? – Mai bà bà không vui hỏi.
– Tôi sẽ được Lý trưởng lão giúp đỡ vì vậy tôi muốn xin Mai bà bà hãy truyền thừa lại cho lão Tứ, như vậy cũng tốt hơn nhiều… Lão tứ sẽ mạnh mẽ lên và bà bà mặc dù theo như quẻ bói của người đã chấp nhận Nhưng tôi biết trong lòng bà thực sự muốn người nhận truyền thừa là Lão tứ đúng không? – Mạnh nát nói.

Mai bà bà càng bất ngờ hơn, chuyện truyền thừa và quẻ bói cũng không có đề cập tới vậy thì chắc chắn Lão tứ đã lấy nó ra để làm phương án lôi kéo Mạnh nát. Nhưng nghe Mạnh nát nói thì có vẻ thay vì được thừa hưởng truyền thừa lại nhường cho Lão tứ… tên đàn ông này… rất hợp phẩm vị của mình… Phải hiểu thế này, Truyền thừa là có thể trong thời gian ngắn nhận được toàn bộ thực lực mà Mai bà bà đang có còn theo Lý TRƯỞNG LÃO thì cần phải dựa vào bản thân tự luyện tập vì vậy một người không có đầu óc cũng biết bên nào tốt hơn!!! Đây chính là lý do mà Mai bà bà thích cái tên thanh niên này rồi.

– Cậu có nghe về quẻ bói vậy thì biết đó chính là Thiên cơ chứ không phải tương lai bình thường chứ? Mỗi một biến số bị thay đổi sẽ ảnh hưởng rất lớn tới cục diện trong tương lai… điều này cậu có biết không? – Mai bà bà hỏi.
– Tôi cũng đoán được phần nào sẽ như vậy, nhưng biến số thay đổi thì cũng chưa biết là sẽ có lợi hay hại cho đại cục cả. Hãy để cho ý trời quyết định thôi. – Mạnh nát cũng trầm ngâm nói.

Mai bà bà biết, thiên cơ là một sự định đoạt gần như chắc chắn sẽ xảy ra vì vậy cho dù có thay đổi Biến số cũng chỉ làm ảnh hưởng tới đại cục đã định một phần thôi. Nhưng ai biết được??? Nhân định thắng Thiên cũng có nhiều trường hợp xảy ra mà… Nếu đây là biến số mà Mạnh nát tạo ra thì sau này hãy để hệ lụy và nhân quả mình nó đảm đương vậy!!! Có năng lực thay đổi Thiên cơ… thì ắt sẽ trở thành cuồng nhân!!!

– Nếu cậu đã nói vậy, ta cũng sẽ dùng cái mạnh già này để cùng cậu cãi lại Thiên cơ… dù gì ta cũng gần đất xa trời rồi cho nên chẳng sợ bị thiên gia trách phạt… – Mai bà bà cười nói, nụ cười ôn hòa rất phúc hậu.

Mạnh nát cảm kích vì Mai bà bà đã đồng ý truyền thừa lại cho Lão tứ, vậy là kế hoạch của nó đã có thể thành công 99 % rồi. Vừa có vợ đẹp lại vừa giúp được Thiên long bang sau này. Trong lòng của nó bây giờ vui sướng không thể tả nổi.

Vậy là đã quyết định xong, từ giờ Mạnh nát sẽ đi theo Lý Trưởng lão để nâng cao thực lực!!! Lão tứ cũng sẽ cùng với Mai bà bà trở về… để nhận truyền thừa gia tộc…

– Anh ở lại cẩn trọng, có chuyện gì hãy báo với em. – Lão tứ đi lên, hai người ôm nhau mà chia cách… chỉ mới vừa rồi còn gần gũi thân xác vậy mà bây giờ chớp mắt đã phải biệt ly một thời gian dài rồi.
– Được rồi, chia tay cũng đã xong rồi, cậu với ta trở lại chỗ ta đang dừng chân, khi nào xong sự kiện qua năm mới sắp diễn ra chúng ta sẽ bắt đầu rời đi, hiện tại ta vẫn chỉ dạy cho cậu nhưng thứ đơn giản trong dị thuật trước.

Khi mấy người Mạnh nát rời đi, Lý các chủ và Hồ phó các chủ liền đi tới gần chỗ Mai bà bà và lão tứ nói.

– Lão bà bà, người đừng đi vội, hãy ở lại đây 1 – 2 ngày cùng chúng ta bàn một chút về việc muốn cùng gia tộc Khun của người kết hảo hữu… – Lý Các chủ vội vàng lên tiếng ngăn cản khi hai người kia muốn rời đi.
– Hử?? Có chuyện gì giữa gia tộc ta và các vị sao? – Mai bà bà quay người lại mà dùng giọng điệu trầm ổn hỏi.
– Không có chuyện gì đâu, chỉ là chúng ta khó khăn lắm mới có thể may mắn cùng nhau chạm mặt. Lại là một trong những thế lực ẩn dật lâu đời. Vì vậy rất muốn cùng quý gia tộc kết mối giao hảo thôi. – Lý Các chủ dùng giọng điệu cực kỳ nhẹ nhàng mà giải thích.
– Rất cảm ơn ý tốt của Hỏa ngục các. Nhưng gia tộc khun trước nay không có giao hảo với thế lực nào cả cho nên ta nghĩ chuyện này nên thôi đi. – Mai bà bà cứng rắn nói.
– Ấy chết, vị bà bà này lại từ chối thẳng thừng như vậy có khi nào chê trách Hảo ngục các chúng ta chưa đủ tầm để cùng gia tộc người ngồi chung mâm??? – Lý các chủ lời nói ra cực kỳ muốn gây chiến nhưng giọng điệu lại như không.
– Hừ… các vị muốn thế nào đây? Gây khó dễ cho ta sao? – Mai bà bà nở nụ cười lạnh.
– Người nghĩ Hỏa ngục các chúng ta muốn gây chuyện sao? Chỉ là muốn cùng với quý gia tộc có một chút qua lại thôi. – Lý Các chủ tiếp tục tiếp lại gần.

Sau câu nói đó có hai người nữa xuất hiện là Ma trưởng lão và Dương trưởng lão. Xem ra sẽ có chuyện không hay sắp xảy ra rồi đây. Họ bốn người chia thành thế gọng kìm mà vây hai người vào giữa, Lão tứ biết chắc chắn những người nay không có ý tốt là cùng gia tộc kết gia hảo mà chỉ là cái cớ để giữ chân hai người mà thôi.

– Nếu có chuyện xảy ra, ta sẽ giữ chân. Con chạy thật nhanh ra khỏi đây, ta sẽ chạy theo sau. – Mai bà bà nói.
– Nhưng người… nguy hiểm lắm… – Lão tứ biết mình so với Mai bà bà thì trận chiến này không thể tham gia chỉ làm vướng chân mà thôi nhưng sự lo lắng không thể mặc kệ mai bà bà mà chạy được.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Dũng

Số ký tự: 0