Hành trình chịch dạo

Phần 265

2024-05-16 03:36:00

Phần 265
Trên đường đi, Triệu Hoành Thành vừa hưng phấn lại kinh hãi.

Hưng phấn, là cuối cùng Ứng Sơ Thần bị hung hăng chỉnh một trận, về sau xem hắn còn có mặt mũi đi ra gặp người ta hay không! Còn sợ hãi, đó là hôm nay đắc tội Ứng gia quá sâu, lỡ như lão tổ Ứng gia đi ra động đậy một cái, vậy thì quả thật là như trời sụp xuống!

– Ngẫm lại một mặt tốt, ít nhất về sau Bạch Phỉ Phỉ sẽ không nhìn tới Ứng Sơ Thần nữa!

Chu Hằng vỗ vai hắn, người thanh niên này làm hắn nhớ lại bốn người Chư Chí Hòa ở Hắc Thủy Điện, không biết hiện giờ bọn họ như thế nào rồi.

Triệu Hoành Thành lập tức khổ sở cúi đầu, nói:

– Thật không ngờ, Bạch Phỉ Phỉ đã đột phá Khai Thiên Cảnh! Uổng cho bốn người chúng ta còn tranh giành không ngừng, muốn lấy được tên tuổi đệ nhất thiên tài, thì ra chỉ là ếch ngồi đáy giếng, chỉ là trò cười của người ta!

Hắn ngẩng đầu nhìn Chu Hằng, nói:

– Cũng chỉ có Hằng ca mới có thể xứng đôi với Phỉ Phỉ công chúa!

Chu Hằng lắc đầu, sao lại chuyển mũi mâu về phía mình? Công bằng mà nói, Bạch Phỉ Phỉ đúng là mỹ nữ tuyệt thế, tương xứng với Hàn Diệc Dao, Mai Di Hương, nhưng hắn không phải gặp một mỹ nữ sẽ thu một cái.

Hắn chủ động theo đuổi qua cũng chỉ có mỗi Hàn Diệc Dao, không phải vì đối phương xinh đẹp thế nào, mà là vì một lực hấp dẫn kỳ dị!

Bây giờ ngẫm lại, hẳn là Kim Dương Thảo Vương cùng thân thể Huyền Âm hấp dẫn lẫn nhau. Cô âm không sinh, độc dương không dài, đây là phù hợp đại đạo thiên địa, quả thật không có liên quan tới Chu Hằng háo sắc hay không.

Còn mỹ nữ như Bạch Phỉ Phỉ, Chu Hằng đã có Mai Di Hương, Hàn Diệc Dao, không cần lại tìm thêm phiền phức.

Trong lúc nói chuyện, ba người cũng về đến Triệu gia.

– Hằng thiếu, gia chủ đại nhân ời!

Lăng Bách Đông lập tức tới đưa tin.

Xảy ra chuyện lớn như thế, Triệu Đoạt Thiên muốn gặp hắn cũng là bình thường.

– Hằng ca, ngươi tự kiềm chế một chút!

Triệu Hoành Thành lén lút nói, Triệu Đoạt Thiên đương nhiên là trụ cột Triệu gia, là thần tượng tất cả nhân Triệu gia tộc sùng bái, nhưng Chu Hằng trẻ tuổi xấp xỉ hắn, dễ dàng sinh ra đồng cảm.

Chu Hằng gật đầu, đi theo Lăng Bách Đông tới một sân viên ưu nhã.

– Ra ngoài đi!

Triệu Đoạt Thiên đứng chắp tay đưa lưng về phía hai người, nghe động tĩnh bọn họ bước vào cũng không quay đầu, chỉ khoát tay ý bảo Lăng Bách Đông đi ra.

– Vâng, gia chủ đại nhân!

Lăng Bách Đông vội vàng cung kính hành lễ, lùi bước đi ra ngoài, cũng đóng cửa sân viện lại. Mặc dù hắn là cường giả Sơn Hà Cảnh, nhưng đối với kính sợ Triệu Đoạt Thiên đến tận xương tủy, ngay cả đưa lưng về phía Triệu Đoạt Thiên cũng là một loại khinh nhờn không được phép.

Triệu Đoạt Thiên cũng không xoay người, cũng không lên tiếng, không khí liền trở nên lạnh xuống.

Đây là một loại áp lực vô hình, là cường giả siêu cấp một chân đặt vào Kết Thai Cảnh, ngay cả bóng lưng của hắn cũng tạo ra áp lực vô cùng mạnh mẽ lên người khác, khiến người ta tự nhiên ngừng cả thở.

Chu Hằng lại không hề có cảm giác không kiên nhẫn, bây giờ Triệu Đoạt Thiên là một đối tượng rất tốt cho hắn nghiền ngẫm.

Trong cơ thể làm sao kết thành Thần chích, đến bây giờ hắn vẫn không có đầu mối, đây không chỉ đơn giản là tự mình lĩnh ngộ, mà còn dính đến hình thành thiên địa, vũ trụ hồng hoang.

Mà hiện tại Thần chích của Triệu Đoạt Thiên đang dần hình thành, quả thật là hình mẫu tốt nhất cho hắn.

– Trong vòng ba năm, ta muốn ngươi vượt qua Ứng Thừa Ân!

Triệu Đoạt Thiên đột nhiên lên tiếng.

… Bạn đang đọc truyện Hành trình chịch dạo tại nguồn: http://bimdep.pro/hanh-trinh-chich-dao/

Ánh mắt Chu Hằng không khỏi nghiêm lại, lập tức sáng ngời, chiến ý toàn thân bùng lên hừng hực.

– Mọi người đều nói ta cùng Ứng Thừa Ân là hai đại tuyệt thế thiên kiều, là kẻ địch cả đời! Hắc hắc!

Triệu Đoạt Thiên lắc đầu.

– Ta chưa từng coi kẻ yếu hơn ta là đối thủ, người ta muốn đánh ngã, là Kết Thai Cảnh Ứng gia Ứng Thiên Ấn!

Hắn bỗng nhiên xoay người lại, bóng sáng hình người sau đầu giơ hai nắm đấm, cũng phát tán ra chiến ý mạnh mẽ kinh thế hãi tục.

Tâm tình Chu Hằng như chiếc hồ bị ném vào tảng đá, dập dờn không ngừng.

Đây mới đúng là đàn ông!

Hắn cũng không coi võ giả cùng cấp là đối thủ, trong mắt hắn chỉ nhắm vào võ giả mạnh mẽ hơn mình, đây mới là đối tượng mà hắn cần phải vượt qua!

Giống như Triệu Hoành Thành coi các đối thủ cạnh tranh là đối tượng phải vượt qua, không phải nói bọn họ không có chí khí, chỉ có thể nói kết cấu quá nhỏ, tầm mắt quá hạn hẹp.

Mục tiêu của Triệu Đoạt Thiên rất rõ ràng, hắn muốn vượt qua lão tổ Ứng gia, đây mới là mục tiêu phấn đấu của hắn! Ứng Thừa Ân… căn bản không nằm trong mắt hắn!

Cũng không phải nói là Ứng Thừa Ân không chịu nổi một đòn, mà là căn bản không đáng làm đối tượng mà hắn đạp lên!

Bá khí!

Chu Hằng cười ha hả, trong lòng trào dâng chiến ý, nói:

– Trong vòng ba năm ta có thể vượt qua Ứng Thừa Ân?
– Thiên phú của ngươi, cộng thêm bồi dưỡng của ta, nhất định có thể!

Triệu Đoạt Thiên chắc như đinh đóng cột nói:

– Ứng Thừa Ân, cũng chỉ là có vận số tốt một chút! Tuy nhiên, chỉ có ba năm, ba năm sau, hắn nhất định có thể đột phá Kết Thai Cảnh!

Kết Thai Cảnh!

Đó chính là kết thành Thần chích, nhảy ra khỏi giới hạn người phàm, mỗi một hành động, trời sụp đất lở, làm được điều mà con người không làm được!

– Nếu không có gì bất ngờ, ta cũng cần ba năm mới đột phá Kết Thai Cảnh, đến lúc đó nhất định sẽ có một trận đại chiến với Ứng gia!

Triệu Đoạt Thiên nói tiếp.

– Nếu khi đó Ứng Thừa Ân cũng đột phá, ta hai tay khó địch lại bốn quyền!
– Cho nên, ta muốn ngươi trong vòng ba năm cũng đột phá Kết Thai Cảnh!

Đúng là kỳ vọng thật lớn mà!

Hiện tại Chu Hằng chỉ mới Khai Thiên nhị trọng thiên, người bình thường một chút thì có tính toán cường điệu cỡ nào, cùng lắm chỉ định ra mục tiệu cho hắn là đột phá Khai Thiên tam trọng thiên, mà không phải vượt qua Sơn Hà, Linh Hải, phá thẳng Kết Thai!

Đây chính là chênh lệch ba đại cảnh giới!

Võ đạo càng đi lên trên, chỉ riêng tích lũy linh lực đã là một quá trình dài dòng, ba năm có thể hoàn thành tích lũy tu vi một tiểu cảnh giới đã coi như không tệ, còn muốn liên tiếp phá ba đại cảnh giới?

Nếu không phải lời này là do Triệu Đoạt Thiên nói ra, mặc kệ là ai cũng sẽ chỉ cười nhát…

Chu Hằng nghiêm mặt, lúc trước Triệu Đoạt Thiên nói ra muốn hắn ở lại Triệu gia ba năm, thì ra là đã sớm có tính toán này.

– Ngươi không cần phải lo Ứng gia!

Triệu Đoạt Thiên tràn đầy uy thế khoát tay:

– Ứng Thiên Ấn tuyệt đối sẽ không tự mình ra tay, mà hắn cũng sẽ không để Ứng Thừa Ân ra tay, sợ thiên tài gia tộc này phá hủy trong tay ta!
– Tuy nhiên, những người khác sẽ không bị giới hạn này, dưới sự kiềm chế lẫn nhau, ta cũng sẽ không tự tay giúp ngươi!
– Thân pháp của ngươi rất nhanh, chỉ cần đừng gặp Linh Hải Cảnh nắm giữ Vực, tự bảo vệ mình tuyệt đối không có vấn đề! Hắc hắc, Vực… Toàn bộ Lãng Nguyệt, ngoài ta cùng Ứng Thừa Ân ra, cũng chỉ có ba lão già Kết Thai Cảnh nắm giữ cảnh giới này, ngươi không cần phải lo, bọn họ cũng sẽ không ra tay với ngươi!

Trên mặt Triệu Đoạt Thiên tràn đầy tự tin đó là một loại khí thế thần uy vô địch có thể làm người ta cảm hóa.

Tuy rằng Chu Hằng không thích ông cậu này, nhưng phải thừa nhận, ông cậu này đúng là “rồng giữa đám người”, bá khí vô song, khó trách toàn bộ Triệu gia đều coi hắn là thần minh, dù có bị dẫn vào hố lửa cũng cam lòng tình nguyện.

Theo lý thuyết, Kết Thai Cảnh đã là cấp bậc nửa bước tiên nhân, muốn trấn áp Linh Hải Cảnh còn không phải chỉ cần một ý niệm, vì cái gì Ứng Thiên Ấn phải ngồi xem Triệu Đoạt Thiên trưởng thành, để hắn uy hiếp càng lớn hơn?

Hẳn là Triệu Đoạt Thiên nắm giữ pháp khí mạnh mẽ gì đó, có thể sinh ra uy hiếp rất lớn tới Kết Thai Cảnh, lúc này mới khiến cho Ứng Thiên Ấn sợ ném chuột vỡ đồ, trước sau vẫn không dám ra tay.

Có thể tạo thành uy hiếp tới Kết Thai Cảnh, vậy chỉ có thể là pháp khí tuyệt thế!

– Ngươi đi đi!

Triệu Đoạt Thiên khoát tay, căn bản không để ý tới suy nghĩ của Chu Hằng.

Chu Hằng xoay bước đi, nhưng đi ra ba bước, hắn ngừng lại, nói:

– Nếu ta đột phá Kết Thai Cảnh, nhất định sẽ đánh bại ngươi!

Nói xong, hắn sải bước đi ra khỏi sân viện.

Triệu Đoạt Thiên sửng sốt, trên mặt xẹt qua một tia cười khẽ, tiếp theo sắc mặt liền lạnh lùng trở lại, ánh mắt nhìn thẳng trời cao, như có thể nhìn thấu bóng tối vô biên, nhìn thấy tận cuối vòm trời.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hành trình chịch dạo

Số ký tự: 0