Hành trình chịch dạo

Phần 74

2024-05-16 03:36:00

Phần 74
Chu Hằng toàn lực chạy đi, với tích lũy linh lực của hắn hiện tại cũng chỉ duy trì được chừng 10 phút, liền nhanh chóng cảm thấy linh lực khô cạn.

Oong… Hắc kiếm trong đan điền đột nhiên rung lên, chỉ về một hướng.

Chu Hằng sửng sốt, vốn hắn tưởng sau khi tiến vào Tụ Linh Cảnh thì hắc kiếm mất đi công năng “tìm bảo”, không ngờ bây giờ lại có phản ứng. Hắn vội xoay người, phóng về phía hắc kiếm chỉ đến.

Một cỗ có cảm giác quỷ dị đến không cách nào hình dung ập đến, Chu Hằng cảm giác như thân mình bị kìm hãm, hắn cùng Cổ Tư lập tức biến mất tại chỗ, giống như bị thứ gì nuốt mất.

Bùm!

Chu Hằng hoàn toàn kiệt sức, cắm đầu ngã lăn ra đất, còn Cổ Tư thì xoay mình, vững vàng đáp xuống, đang quan sát hoàn cảnh xung quanh.

Qua sông dỡ cầu mà, cũng không tới dìu hắn một cái!

Chu Hằng cũng đứng lên, hiện tại nào có lòng dạ đi so đo mấy chuyện này, hắn quét mắt nhìn qua, chỉ thấy đây là một chỗ phế tích khổng lồ, khắp nơi là tường đổ trụ gãy, cỏ dại thành bụi, vô cùng hoang vu.

Nơi này cũng có bảo vật?

– Đây là chỗ nào?

Chu Hằng nhướng mày, xung quanh tuy rằng có cây cỏ xanh mát, nhưng hắn có một loại cảm giác, hắn không còn ở chỗ lúc trước.

– Chúng ta thông qua một trận pháp, tiến vào chỗ không gian che giấu này!

Cổ Tư bình tĩnh nói, nàng dường như không có dao động tâm tình gì, dù cho tỷ muội song sinh đuổi giết tới cũng không thấy nàng lộ ra biểu tình gì.

Di tích?

Trong lòng Chu Hằng khẽ động, lịch sử tồn tại của Huyền Càn đại lục thật sự quá dài lâu, rất nhiều thế lực hùng mạnh chôn vùi trong dòng sông lịch sử, chỗ bọn họ cư trú liền được gọi là di tích.

Phần lớn bên trong các di tích đều có thể tìm được bảo vật, đương nhiên, cũng tràn đầy nguy hiểm, trên đời trước giờ vốn không có bữa ăn miễn phí.

Hắn khoanh chân ngồi xuống, điên cuồng hấp thu linh khí bù lại linh lực tiêu hao, Cổ Tư thì không ngừng loanh quanh trong phế khu, hết sức cẩn thận, hoàn toàn không giống vẻ không hiểu sự đời của nàng lúc trước.

Suốt hai giờ sau, Chu Hằng cuối cùng khôi phục được lực lượng, hắn đi tới chỗ Cổ Tư, hỏi:

– Có phát hiện điều gì kỳ lạ không?
– Không có, nơi này đều là kiến trúc thông thường, tuy nhiên đằng trước có một kiến trúc hoàn chỉnh, có lẽ sẽ phát hiện được gì!

Cổ Tư bình tĩnh nói, không nhìn ra một chút lo lắng.

Chu Hằng tin tưởng, nếu đổi lại thành Lâm Phức Hương, hiện tại hoặc là kích động đến mặt ngọc đỏ bừng, hoặc là lo lắng đến dậm chân liên hồi, đòi hắn phải tìm được đường ra.

Nữ nhân này đúng là kỳ quái!

Hắn đã không phải lần đầu tiên cảm thán như vậy, hỏi:

– Vì sao tỷ tỷ hoặc là muội muội của cô lại muốn đuổi giết cô?

… Bạn đang đọc truyện Hành trình chịch dạo tại nguồn: http://bimdep.pro/hanh-trinh-chich-dao/

– Cổ Lộ là muội muội của ta!

Cổ Tư vẫn dùng giọng điệu vĩnh viễn không thay đổi nói.

– Các người thật sự là tỷ muội song sinh?

Chu Hằng liếc xéo ngực của Cổ Tư hỏi.

– Phải!

Hắn càng nhìn càng thấy tò mò, trong lòng ngứa ngáy nhìn nàng hỏi:

– Không phải là cô nhét đồ như bánh bao gì đó vào trong ngực đó chứ?
– Tại sao ta phải làm vậy?

Cổ Tư cũng không tức giận, mà dùng vẻ mặt nghiêm túc nhìn Chu Hằng, hai tay ấn vào ngực.

– Đây là thật!

Bộ ngực cao vút của nàng lập tức bị ấn xuống biến dạng, sóng cả cuộn trào, quá sức chói mắt!

Chu Hằng thiếu chút phun máu, trong người nhộn nhạo, con cặc lập tức ngóc đầu dậy:

– Ta có thể xem thử không? Nhìn từ bên ngoài không thể chắc chắn được.

Cổ Tư suy nghĩ mộ chút, Chu Hằng vừa mới giúp nàng, hơn nữa không có ác ý, cho hắn xem một chút cũng đâu có sao?

– Được.

Dứt lời, Cổ Tư đưa tay cởi cúc áo, lập tức, bộ ngực vĩ đại của nành bung ra, hai bầu vú mặc dù cực kỳ to lớn, nhưng không nhão nhoét, mà vững vàng nhô lên, hai hạt lạc đỏ đính trên đỉnh cao phong.

Chu Hằng nuốt nước bọt một cái ực, con cặc không thể ức chế đội quần sống dậy, đũng quần hắn lúc này nhô lên một cục to tướng.

– Ngươi không phải muốn xác nhận sao?

Cổ Tư nhìn hắn hỏi, khuôn mặt xinh đẹp nghiêm túc, giống như bộ ngực trần trụi treo đồ sộ kia không phải của nàng vậy.

Chu Hằng nghe vậy liền đến gần nàng, hai tay hắn bắt lấy bầu vú nàng, tinh tế cảm nhận độ mềm mại kinh người, cặp vú trắng bóc không một tì vết bị hắn nhẹ nhàng xoa nắn.

– Là thật, đúng không? Ta không nói dối.

Cổ Tư nhìn Chu Hằng nói.

– Có lẽ là vậy, ta muốn nhìn gần hơn cho chắc chắn.
– Được thôi.

Cổ Tư khẽ gật đầu, nàng cảm thấy ngực chính mình không phải đồ giả, dù Chu Hằng có làm gì cũng không thể thay đổi được.

Chu Hằng thật ra chỉ là mượn cớ mà thôi, Cổ Tư vừa đáp ứng, hắn liền dúi mặt vào vú nàng, miệng ngậm lấy đầu ti bú mút ngấu nghiến, hai tay không ngừng xoa bóp cặp vú to lớn của nàng.

– Ưm… ngươi làm ta cảm thấy lạ quá.

Cổ Tư nhíu nhíu mày nói, Chu Hằng bú mút khiến nàng cảm thấy khắp người nóng rực, bên dưới lồn bắt đầu không tự chủ rỉ nước, thân thể nàng từ trước đến nay chưa từng bị như vậy bao giờ cả.

Nàng chỉ cảm thấy khắp thân thể giống như bị một ngọn lửa vô hình thiêu đốt, có một thứ gì đó nhộn nhạo lên.

– Ngươi có biết ta bị làm sao không?

Cổ Tư nhìn Chu Hằng hỏi.

– Ngươi đang hứng tình.
– Hứng tình? Là gì?

Nàng chưa từng nghe đến hai từ này, thân thể nàng phản ứng lạ thường, khiến nàng rất tò mò, không ngờ Chu Hằng lại biết được.

– Hứng tình chính là cần con cặc của ta đút vào lồn ngươi, để thỏa mãn dục vọng bên trong ngươi. Nói đơn giản chính là ngươi muốn được địt.

Vừa nói, Chu Hằng vừa tụt váy nàng xuống, Cổ Tư vậy mà không ngăn cản. Thấy vậy, Chu Hằng càng không cố kỵ gì, hắn cũng tụt quần mình xuống, chỉ vào con cặc đang cương cứng, sao đó chỉ vào cái lồn nhỏ bé khép chặt của nàng nói.

– Làm vậy có cảm giác gì?

Cổ Tư lại hỏi, nàng nhìn chằm chằm con cặc Chu Hằng, ngọn lửa vô hình trong thân thể càng cháy lên dữ dội hơn, Cổ Tư ngồi xổm xuống giữa háng hắn, tay nhỏ của nàng bắt lấy cặc Chu Hằng, chăm chú ngắm nghía.

– Làm vậy rất sướng!

Chu Hằng mặc kệ Cổ Tư vuốt ve cặc hắn nói, trong đầu hắn lúc này chỉ có suy nghĩ làn sao dụ đỗ nàng cho hắn đụ ngực, bộ ngực khổng lồ kia mà kẹp lấy con cặc thì… nghĩ đến thôi Chu Hằng đã kích thích không thôi, con cặc co giật trong tay Cổ Tư.

– Ta muốn thử một lần.

Cổ Tư ngẩng đầu nhìn Chu Hằng nói, vốn dĩ khuôn mặt của nàng nghiêm túc lạnh lùng, nhưng hai bàn tay nắm chặt cặc hắn, khiến hình ảnh trở nên dâm dục.

– Được, nhưng trước tiên cô phải nghe ta hướng dẫn.

Chu Hằng nói, Cổ Tư nghe vậy liền gật đầu. Nàng không có kinh nghiệm gì về truyện này, đúng lúc có người hướng dẫn, nàng không có lý do gì để từ chối cả.

– Được rồi, trước tiên ngươi ép cặc của ta vào giữa vú ngươi, đúng vậy, sau đó nhổ nước bọt lên đầu khấc, đúng đúng, tốt nhất là ngậm luôm vào đi, đúng, sau đó dùng lưỡi liếm.

Cổ Tư nghe gì làm nấy, nàng kẹp thân cặc Chu Hằng vào giữa hai bầu vú khổng lồ của mình, sau đó bắt đầu há miệng ngậm lấy cặc hắn, cái lưỡi thơm tho liếm quanh đầu khấc, thỉnh thoảng đầu lưỡi lại chọc chọc vào lỗ nhỏ trên đỉnh, khiến Chu Hằng run rẩy vì sướng.

Hai tay Chu Hằng nhấn đầu Cổ Tư vào cặc mình, con cặc cư nhiên không nhận bao nhiêu trở ngại đã bị nàng nuốt xuống họng, hai tay nàng vẫn ép cặp vú mềm mại vào thân cặc chà lên xuống.

Một cảm giác khoan khoái dụ thường truyền đến Chu Hằng, hắn chỉ cảm thấy con cặc giống như bị một cái lồn trơn trượt siêu bót siết chặt lấy.

Chỉ nhấp vài phút, Chu Hằng đã ngẩng mặt lên, hai mắt nhắm lại, “hự” một tiếng, con cặc run run, một luồng tinh dịch phun thẳng vào họng Cổ Tư.

– Nuốt hết đi.

Cổ Tư đang định nhả chất dịch trong cổ họng ra, nghe vậy liền nuốt hết vào bụng, nàng thả con cặc Chu Hằng vào giữa ngực, cái lưỡi liếm liếm khóe miệng, ánh mắt nghiêm túc nhì hắn hỏi:

– Tiếp theo cần làm gì? Dưới đó của ta đang rất ngứa.
– Ngươi nằm xuống đi, việc tiếp theo để ta là được.

Chu Hằng nhìn con cặc vẫn cứng rắn như cũ nói. Trong ánh mắt hắn tràn đầy kinh ngạc, hắn cư nhiên không kiên trì nổi một hiệp đã xuất ra! Đây là tại sao? Chu Hằng tuy rằng cảm nhận được miệng nàng cực kỳ sướng, nhưng cũng không đến mức khiến hắn vừa mới vài phút đã bắn.

Chu Hằng không tin tà, hắn đợi Cổ Tư nằm ngửa xuống, liền ngồi lên bụng nàng, con cặc một lần nữa bị cặp vú đồ sộ ép lại, hai tay Chu Hằng bóp lấy cặp vú mềm mại như bông của nàng, con cặc bị ép cứng giữa khe vú.

Chu Hằng bắt đầu động đậy hông, cặc hắn coi ngực Cổ Tư thành một cái âm đạo, liên tục nắc vào, con cặc dần dần to lên, nhưng cặp ngực to lớn cũng không vừa, khe vú vẫn có thể chứa hết thân cặc.

Khoái cảm không ngừng truyền vào não, khiến Chu Hằng vô cùng sung sướng, hắn cuối cùng cũng hiểu, thứ khiên cho hắn bắn sớm chí hà bộ ngực quá cỡ này.

Con cặc hắn càng cương cứng lên, nhịp hông ngày một nhanh dần, cặp vú đồ sộ rung lắc ầm ầm theo mỗi nhịp nhấp.

Trong mắt Cổ Tư hiện lên một tia khác thường, nàng mặc kệ Chu Hằng đụ ngực mình như điên, hai tay đưa xuống lồn, một tay xoa xoa bên ngoài hột le, một tay tách hai mép lồn ra, ngón tay dần dần đút vào bên trong.

– Ưm…

Cổ Tư khẽ rên một tiếng kiều diễm, khuôn mặt nàng mặc dù vẫn không có bao nhiêu biểu cảm, nhưng hai bên má đã một mảnh hồng nhuận. Ngón tay nàng kích thích bên ngoài, khiến dâm thúy trong âm đạo bắt đầu rỉ ra, chẳng mấy chốc đã ướt đẫm cả bàn tay.

Cổ Tư tò mò rút tay nàng ra khỏi lồn, miệng nhỏ hé ra, nàng dâm đãng liếm từng ngón tay đầy dâm thủy.

Chu Hằng nhìn hết trong mắt, nhất là nàng tự móc lồn xong tự liếm, khiến hắn càng rạo rực hơn, con cặc lại to lên một vòng, nhịp nhấp càng lúc càng nhanh, cuối cùng đầu khấc run run, bắn hết lên mặt và vú Cổ Tư.

Nàng vậy mà liếm sạch tinh trùng ở khóe miệng, sau đó cúi đầu liếm từng chút tinh trùng trên bầu vú.

– Chỉ như vậy?

Cổ Tư nhìn thẳng vào Chu Hằng hỏi.

Thấy vậy, Chu Hằng nào có chịu nổi, hắn lập tức rời khỏi ngực nàng, con cặc dù đã ra hai lần vẫn cứng ngắc như thép dựng đứng trước khe lồn, hắn nâng mông nàng lên, con cặc giống như được luyện tập hàng trăm lần, chuẩn xác đám vào âm đạo!

– Ưm…

Cổ Tư chỉ khẽ rên một tiếng, một tay nàng xoa xoa mu lồn, một tay bóp vú, ánh mắt nhìn chăm chú con cặc Chu Hằng đang cắm vào lồn chính mình, giống như muốn xem rõ ràng hắn sẽ làm gì.

Chu Hằng lúc này cũng không quan tâm được phản ứng của nàng thế nào nữa, hắn chỉ cảm nấy khắp người khoan khoái, con cặc mới tiến lên được một nửa nhanh chóng du chuyển.

Ọt!

Chu Hằng ưỡn hông lên, con cặc hắn hoàn toàn bị âm đạo Cổ Tư nuốt hết đến gốc, cảm giác co bót truyền lên não Chu Hằng, con cặc hắn bị cái lồn vừa mới khai phá gắt gao siết chặt!

– Ưm… lớn quá… ư… hư… hư… không… um… không ngờ… lại… ưm… hừm… ưm… sướng như vậy… ư… ann…

Cổ Tư khẽ rên rỉ, tay phải nàng càng day day mu lồn mạnh hớn, nàng thậm chí có thể chạm vào con cặc Chu Hằng cách một lớp da. Tử cung co rút một trận, tinh khí phun đầy quy đầu.

Chu Hằng cũng cảm nhận được Cổ Tư vừa mới xuất ra. Không ngờ nàng nhạy cảm như vậy, chỉ mới đút vào mà đã ra rồi.

Chu Hằng mặc kệ nàng vừa ra, hông bắt đầu đưa đẩy, con cặc khủng bố thoắt ẩn thoắt hiện giữa hai chân Cổ Tư, thân thể nhạy cảm của nàng run lên liên tục, hai mắt mê ly khép hờ, miệng nhỏ há ra.

Chu Hằng nhịn mười mấy ngày, đương nhiên không chỉ có một điểm ham muốn ấy, hắn ra sức thúc vào lồn Cổ Tư, con cặc theo ý niệm của hắn lớn lên, đã to ngang ngửa nắm tay người trưởng thành, mỗi cú nhấp nhe chùy giáng vào tử cung nàng.

Chu Hằng càng nện càng hăng, hắn gập người Cổ Tư lại, khiến lồn nàng ngửa lên trời, con cặc hắn thì từ phía trên đóng xuống, dâm thủy theo mỗi cú bắn tung tóe khắp nơi.

Hai tay Cổ Tư tự động xoa nắn ngực chính mình, cặp vú tròn trịa cao ngất của nàng liên tiếp biến thành đủ loại hình dạng.

Hơn hai giờ sau, Chu Hằng rốt cuộc đến cực hạn, hắn rùng mình đâm sâu vào lồn Cổ Tư, tinh trùng như nước vỡ đê lấp đầy tử cung nàng, cuối cùng chảy ngược lên, thành dòng nhỏ bị lỗ đít hồng hào đang dựng ngược của nàng hút lấy.

Chu Hằng hơi thở dốc một chút muốn rút cặc ra, Cổ Tư liền ngăn hắn lại nói:

– Đừng rút ra, như vậy rất thoải mái.

Nghe vậy, Chu Hằng liền mặc kệ con cặc nằm gọn trong lồn nàng ngồi xuống. Hai chân Cổ Tư bị tách sang hai bên hông Chu Hằng. Hắn nhìn nàng hỏi:

– Sao muội muội ngươi lại muốn đuổi giết ngươi?

Đây là vấn đề hắn thắc mắc đã lâu, sẽ không phải là ghen ghét tỷ tỷ có ngực lớn quá đấy chứ, cướp luôn cả phần của nàng?

– Chúng ta đều là Cô Tuyệt Tông, nhất định phải giết chết đối phương, mới có thể tu luyện tới cảnh giới viên mãn!

Cổ Tư còn người ngồi lên ngồi trên đùi Chu Hằng, bình thản nói.

– Cái gì!

Chu Hằng kém chút nhảy dựng lên, Cô Tuyệt Tông này sao mà tàn nhẫn như thế, lại muốn tỷ muội ruột thịt tàn sát lẫn nhau! Hắn biết Cô Tuyệt Tông là núi thứ hai trong 9 ngọn núi Thiên Hàng, thực lực vượt xa Hắc Thủy Điện, nhưng hắn không hề nghĩ tới Cô Tuyệt Tông này lại tà ác như vậy!

– Vì sao các người lại nghe tông môn xếp đặt?

Chu Hằng bóp lấy cặp vú đồ sộ của nàng lớn tiếng hỏi, theo hắn thấy đây là chuyện không thể hiểu nổi.

– Có gì không đúng?

Cổ Tư chỉnh lại tư thế cho thoải mái hỏi ngược, ánh mắt trong suốt, không nhìn ra một chút giả vờ.

Hông Cổ Tư bắt đầu di chuyển, mông nàng nhấp nhô lên xuống, con cặc vẫn nằm trong lồn nàng nhận phải kích thích, lập tức có phản ứng.

Chu Hằng bắt lấy mông nàng nắn bóp. Trong lòng nghĩ đến những lời nàng vừa nói.

Đúng vậy, từ nhỏ nàng đã được giáo dục như thế, không hề ý thức được điều này có gì không đúng. Cũng như đứa trẻ con từ nhỏ bị sói tha đi nuôi lớn, như vậy ở trong mắt nó ăn thịt người cũng là chuyện bình thường.

Chu Hằng không lời chống đỡ, tại sao hắn lại đi nói luân thường đạo đức với một dã nhân? Hắn chỉ có thể phát tiết khó chịu lên mông nàng, bàn ray thô ráp vỗ lên mồn nàng bép bép liên tục, cặp mông đầy đặn đỏ lên.

Cổ Tư rên nhẹ một tiếng, trong lồn co lại, tay tay nàng vân vê núm vú, tốc độ nhấp hông dần dần tăng lên, thanh âm “nhóp nhép” quanh quẩn.

Chu Hằng hỏi tới chuyện Cô Tuyệt Tông, Cổ Tư cũng không hề che giấu, dường như tràn đấy tín nhiệm vào Chu Hằng.

Cô Tuyệt Tông mặc dù xếp thứ hai trong 9 ngọn núi Thiên Hàng, nhưng chỉ tính nhân số thì lót đáy trong 9 ngọn núi, chính bởi vì điều kiện thu đồ đệ ngặt nghèo cùng phương thức bồi dưỡng tàn nhẫn.

Cô Tuyệt Tông chỉ thu trẻ sinh đôi, mỗi người chia nhau tu luyện một môn công pháp đối lập, từ nhỏ chính là thù địch. Một khi giết được đối phương, sẽ có thể thông qua cảm ứng song sinh đặc biệt mà lấy được lý giải võ đạo của đối phương, từ đó tu vi tiến nhanh.

Loại thù hận này hình thành từ nhỏ, thấm sâu tận xương tủy, không thể hóa giải!

Tông môn thật là tà ác!

Trong lòng Chu Hằng nghĩ thế, nhưng không nói ra miệng, Cổ Tư căn bản không biết phân biệt thiện ác, chỉ biết người khác có địch ý với mình hay không, có nói cho nàng cũng là vô ích.

Hai người quần nhau một trận nữa, hơn 1 giờ sau mới thỏa mãn mặc lại quần áo.

– Đi, đi tới cung điện cô nói!

Chu Hằng không vướng mắc chuyện tỷ muội tương tàn nữa, hiện tại hắn có nói nhiều hơn cũng là vô ích.

– Ừm!

Cổ Tư gật đầu, đi trước dẫn đường, bờ mông vểnh lên ngúc ngắc qua lại, Chu Hằng ngứa tay vỗ bép một cái.

– Vỗ nhiều sẽ đau.

Cổ Tư quay lại nhìn hắn, nghiêm túc nói.

– A, được.

Chu Hằng có chút ngượng ngùng đáp, nhưng xúc cảm mềm mại truyền đến khiến hắn mãi vẫn không tan được dư vị.

Qua lại trong phế khu khoảng nửa canh giờ, một tòa cung điện hùng vĩ xuất hiện trước mặt hai người. Xung quanh đều là hoang phế, lại chỉ có một tòa cung điện hoa lệ đứng một mình, làm người ta có cảm giác rất là quái dị.

Cửa điện đóng kín, cao chừng ba trượng, đứng đằng trước khiến người ta không nhịn được sinh ra cảm giác nhỏ bé.

– Bên trong, có thể sẽ gặp nguy hiểm!

Cổ Tư không lập tức đẩy cửa ra, nói:

– Trong vòng 3 ngày ta sẽ có thể đẩy ra hết độc trong người, đến lúc đó hãy đi vào!
– Cũng được!

Chu Hằng gật đầu, nữ nhân này sẽ không giả vờ, thiện ác đều hiện rõ ngoài mặt, hắn không cho rằng đối phương khôi phục thực lực sẽ trở mặt. Mà hắn cũng đã đạt đến Tụ Linh nhất trọng thiên đỉnh phong, có thể xông lên tầng thứ cao hơn.

Hai người đều ngồi xuống, một người nắm chắc thời gian trục xuất độc tố, một người thì bắt đầu đánh lên Tụ Linh nhị trọng thiên.

So với Luyện Thể Cảnh, tiểu cảnh giới Tụ Linh Cảnh khó đột phá hơn nhiều lần. Tuy nhiên, ai bảo thần thức của Chu Hằng sau khi tu luyện Lăng Thiên Cửu Thức đã vượt xa trình tự hiện tại, chỉ 2 ngày sau, cả người hắn run lên, đột phá!

Linh khí xung quanh cuồn cuộn chuyển dời, tự động tràn vào người hắn, không ngừng chuyển hóa thành linh lực, nhanh chóng tăng lên lực lượng của hắn, củng cố cảnh giới, kéo dãi đến 15 phút mới ngừng lại.

Tụ Linh nhị trọng thiên!

Chu Hằng cảm nhận rõ ràng khác biệt, thị lực, thính lực đều có tăng lên tương đối, hai tay chấn động, ngọn lửa tím bùng lên, hóa kim loại cứng lại.

“Không tệ, hai lực huyết mạch đều có tăng lên nhất định!”

Hắn thầm gật đầu, tuy rằng hắc kiếm tăng lên thể chất của hắn quả thật tiến hành mọi lúc, nhưng lần này khi đột phá cảnh giới, biến hóa rõ ràng nhất.

“Hiện tại, hai loại lực huyết mạch đã có thể bao phủ tới cổ tay!”

“Thử lại lần nữa, hiện tại ta hẳn là Nhân linh thể tứ tinh!”

Hơn nữa, không gian đan điền của hắn lại phình ra, tăng lên gấp ba, không gian đan điền vốn tràn ngập liền có thêm năng lực chứa dựng linh lực.

Thì ra Lâm Phức Hương cũng chưa hiểu rõ, không gian đan điền không phải là cố định không thay đổi, mà sau khi mở ra sẽ theo cảnh giới tăng lên mà không ngừng lớn ra. Cũng phải, nếu Hóa Thần Cảnh vẫn chỉ có không gian đan điền cỡ ba xích, vậy làm sao nói là một cái thế giới cho được?

Tuy nhiên không gian đan điền của Chu Hằng hiện tại đã lớn gấp ba lần Tụ Linh tam trọng thiên bình thường, cho dù còn không tràn đầy, tổng sản lượng linh lực cũng đã gần gấp Tụ Linh tam trọng thiên đỉnh phong, vô cùng đáng sợ!

Nói cách khác, hiện tại hắn đã có được lực lượng gấp đôi Tụ Linh tam trọng thiên đỉnh phong!

Hắn tiếp tục củng cố cảnh giới, dù sao Cổ Tư còn chưa tỉnh lại.

Lại thêm một ngày, Cổ Tư bỗng đứng vụt dậy, một cỗ khí thế của hùng hồn trào ra, làm cho Chu Hằng cảm thấy áp lực rất lớn.

– Đi, chúng ta vào thôi!

Nàng vẫn vô cùng bình thản như trước nói.

– Hắc hắc, thực lực của ngươi bây giờ mạnh hơn ta nhiều, có thể nào bất lợi với ta không?

Chu Hằng nói đùa.

– Sẽ không!

Cổ Tư nghiêm túc nói:

– Ngươi đã cứu ta một mạng, ta nhất định sẽ trả lại cho ngươi!
– Hình như là hai lần chứ!
– Một lần!

Cổ Tư lắc đầu.

– Con Bạo Huyền Hổ kia, dù ngươi không ra tay cũng sẽ không tổn thương tới ta!

Dựa vào, coi như nàng giỏi, thì ra muốn chiếm tiện nghi của nàng cũng không đơn giản như thế.

– Một lần thì một lần vậy!

Chu Hằng cười khẽ, đặt hai tay lên cửa cung điện, dùng sức đẩy ra, cánh cửa này không hề nhúc nhích chút nào. Hắn không khỏi cả kinh, nên biết lúc này hắn đã là Tụ Linh nhị trọng thiên, không gian đan điền gấp 8 lần người thường, lực hai tay đã sắp trên trăm vạn cân, nhưng vẫn cứ không đẩy ra được cánh cửa này.

– Để ta!

Cổ Tư cũng ấn tay lên, nhưng ngay lúc này, một cái bóng sáng hiện ra, ở cửa bỗng xuất hiện một đứa bé, làm hai người giật mình vội lùi ra sau mấy bước, đúng là quá quỷ dị mà.

– Đừng sợ, ta là trận linh huyễn hóa ra!

Đứa bé kia hất bím tóc, mặt nhỏ vừa tròn lại trắng.

– Các ngươi muốn có được Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, nhất định phải dựa vào lực lượng của mình đẩy ra cánh cửa!
– Yên tâm, cánh cửa này sẽ tự động điều chỉnh lực lượng cần đẩy ra theo cảnh giới các ngươi!

Nó lại bổ sung thêm.

– Ngươi không phải người?

Chu Hằng giơ ngón tay ấn xuống đầu đứa bé, nhưng lại chọt vào khoảng không, đối phương căn bản không phải là thực thể, mà như hình ảnh phát ra.

– Các ngươi mới là người!

Đứa bé này không vui nói, dường như là người thì rất xấu hổ.

– Chúng ta quả thật là người!

Cổ Tư thì lại nghiêm túc gật đầu.

Chu Hằng vỗ trán, một lớn một nhỏ này nếu nghiêm túc lên thì quả là sẽ không dừng lại, nói:

– Rốt cuộc đây là chỗ nào?
– Ngay cả chỗ này là đâu mà các ngươi cũng không biết?

Đứa bé giật mình hô lên.

– Đúng là thua các ngươi rồi! Nghe đây, nơi này là Tâm La Điện, bởi vì chủ nhân cũ đã chết sạch, cho nên chỉ cần các ngươi thông qua Tâm La Điện, sẽ nhận được chí bảo Cửu Huyền Thí Luyện Tháp!
– Chủ nhân nơi này trước kia đã chết như thế nào?
– Không nhớ rõ!
– … Vậy đó là chuyện bao lâu trước?
– Không nhớ rõ!
– … Chủ nhân cũ của ngươi có thân phận gì?
– Không nhớ rõ!
– Sao cái gì ngươi cũng không nhớ rõ!
– Bởi vì ta là linh của trận pháp, chỉ nhớ rõ nhiệm vụ của mình, những chuyện khác chỉ cần ta trở về trận pháp là sẽ quên hết!

Đúng là đáng thương!

– Vậy Cửu Huyền Thí Luyện Tháp là thứ gì, ngươi cũng nên biết chứ?

Chu Hằng đổi vấn đề khác.

– Không biết, đây là chủ nhân để lại tin tức, ai có thể xông qua Tâm La Điện, vậy sẽ có được Cửu Huyền Thí Luyện Tháp!

Đứa bé vẫn lắc đầu, sau đó búng tay.

– Nên nói đã nói, các ngươi vượt ải đi. Nhớ kỹ, nếu muốn ra ngoài, biện pháp duy nhất là thông qua Tâm La Điện! Bằng không, chết! Vượt ải thất bại, chết!

Nó nói liền hai chữ chết, thân mình nhanh chóng nhạt đi, nhanh chóng biến mất.

– Này! Này!

Chu Hằng kêu mấy tiếng với cửa điện, không có gì phản ứng.

– Xem ra, chúng ta chỉ có con đường vượt ải thôi!

Hắn quay lại nói với Cổ Tư.

Cổ Tư gật đầu, đặt hai tay lên cửa diện, linh lực trào ra, đột nhiên bùng nổ. Kẹt, kẹt, kẹt, cửa điện tách ra, hiện ra một quần sáng mờ mờ, nàng cũng không bất ngờ, chỉ là đặt chân bước vào.

Chu Hằng cũng muốn vào theo, nhưng quầng sáng này lại đột nhiên biến thành cứng như sắt, bắn hắn văng trở ra.

Rầm! Cửa điện lại khép kín.

Đúng là có linh tính, ngay cả trộm lười cũng không được!

Chu Hằng cũng đặt tay lên cửa điện, toàn lực thúc đẩy, hắn có không gian đan điền gấp 8 lần người thường, lúc này đạt đến Tụ Linh nhị trọng thiên, kỳ thật lực lượng đã vượt qua Tụ Linh tam trọng thiên đỉnh phong thông thường.

Kẹt, kẹt kẹt kẹt… Cửa điện lại mở ra lần nữa.

Hắn nhấc bước tới, quả nhiên quầng sáng kia không cản trở hắn nữa, thuận lới bước vào trong.

Đây là một đường hầm âm u, không biết sâu cỡ nào. Cũng may lúc này Chu Hằng đã là Tụ Linh Cảnh, có được năng lực nhìn thấy trong tối, tuy rằng cũng chỉ thấy được có vẻn vẹn 3 trượng.

– Không phải đi vào là đại điện hay sao, sao lại có cảnh tượng này?

Chu Hằng lẩm bẩm nói.

– Trận pháp? Đúng rồi, toàn bộ đại điện này đều có bố trí trận pháp, hiện tại ta đang ở bên trong, chỉ có thể đi xuôi theo dòng!
– Vượt ải, vượt ải, ải ở đâu?

Hắn bước nhanh tới trước, tăng tinh khí thần lên đến đỉnh, sẵn sàng đối phó kẻ địch đột ngột xuất hiện.

Bụp!

Tiếng động nhỏ vang lên, chỉ thấy một đoàn chất lỏng màu bạc chảy ra từ vách tường, nhỏ tí tách thành một vũng nước. Nhưng chất lỏng này rất đặc, phình ra như quả bóng da, không có lan tràn ra xung quanh.

Cuối cùng, những chất lỏng màu bạc này tạo thành một quả cầu tròn đường kính 2 xích.

Dị biến chợt xuất hiện, quả cầu mọc ra tay, chân, cổ, nhanh chóng biến thành một hình người màu bạc!

Cuối cùng sinh ra đầu tóc, Ngân Nhân mở mắt, nhưng không có tròng mắt, mà là hai luồng sáng trắng lấp lóe.

Bùm! Nó cũng không nói gì, mà nặng nề đánh một quyền về phía Chu Hằng.

Tốc độ thật nhanh!

Bước chân Chu Hằng vừa chuyển, dời bên trái nửa xích, né qua một quyền này, gió rít kéo qua má hắn, muốn cắt xé cả làn da.

… Chẳng những tốc độ cực nhanh, lực đấm cũng đáng sợ!

Bùm!

Ngân Nhân gập người lại, động tác vô cùng nhanh nhẹn, lại một quyền đánh về phía Chu Hằng.

– Hừ, cho rằng ta sợ ngươi hay sao!

Hắn hừ lạnh một tiếng, một quyền nghênh đón.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hành trình chịch dạo

Số ký tự: 0