Hương

Phần 14

2021-07-10 18:39:00

Phần 14
Đẩy Tuyết dựa vào sát tường, tui vừa bú liếm ngực Tuyết, tay thì vẫn không ngừng kích thích con bướm nhỏ nơi vườn xuân của Tuyết, Tuyết rên khe khẽ trong từng cơn khoái lạc, hai chân Tuyết mở rộng ra hết cỡ, tui phải kéo nó khép lại rồi kéo cái quần lót nhỏ nhắn ướt đẫm nước nhờn ra khỏi chân Tuyết cho mấy ngón tay dễ dàng hoạt động, ngón tay tui lướt trên phần da thịt đê mê căng tràn trơn láng trên đôi cánh bướm ấy, rồi lại đưa ngón tay từ từ vào trong khe hẹp, nước nhờn rỉ ra ấm nóng, âm hộ Tuyết co thắt bóp lấy ngón tay tui, tui đưa vào từ từ 1 ngón rồi lại rút ra, rồi hai ngón, ngón tay tui cong lên chà xát vào lớp sần sùi trong hang động ẩm ướt ấy, tui đưa ra đút vào càng lúc càng nhanh hơn, âm đạo Tuyết co bóp chặt lấy hai ngón tay, Tuyết rên càng lúc càng lớn hơn nữa:

– Từ ư ư… Thành aa. A… a…

Rồi Tuyết không chịu được nữa la lớn.

– AAAAA.

Người Tuyết co giật từng cơn, đôi mắt lim dim như người đang trong cơn mê sảng.

Tui vẫn đang ôm và hôn ngực Tuyết, tui đứng dậy, bỏ hết mấy thứ vướng víu trên người, kéo chiếc đầm Tuyết qua khỏi người Tuyết, cái nịt ngực đã bung ra tự bao giờ rồi, thân thể trắng ngần của Tuyết bây giờ đã không còn gì che đậy, tui bé Tuyết lên bàn, đẩy hai chân Tuyết ra, tui cúi mặt xuống, hôn lên cái vật thiêng liêng đã tạo nên xã hội loài người như là một lời cảm ơn, Tuyết hoảng hồn hỏi:

– Anh làm gì kỳ vậy?

Tui cười bảo…

– Em cứ nằm im đó.

Tuyết vâng lời nằm xuống chờ đợi, tui liếm nhè nhẹ vào hai mép âm hộ, rồi tách hai mép ra, đưa lưỡi vào rồi liếm dọc lên, Tuyết rùng mình, những âm thanh khoái lạc lại tuôn trào ư ử, dùng 2 ngón tay tui tách hai mép ra để lộ cái điểm chết người, cái hột của Tuyết nó cũng nho nhỏ thôi, cái lưỡi tham lam lại ngoáy vào chỗ hiểm, Tuyết oằn oại trên bàn, miệng không ngừng rên những tiếng vô nghĩa, cứ như thế này thì Tuyết lại ra thêm 1 lần mất, thằng nhỏ của tui nó cũng chịu hết nổi rồi, nước rỉ ra lên láng, tui đứng dậy, cầm lấy 2 chân Tuyết, đưa thằng nhỏ tới gần làm quen với cô bé, đầu thằng bé trơn bóng trọc lóc đang tách từ từ hai mép, tui nhìn Tuyết xem Tuyết có đồng ý không, Tuyết nhìn tui, giọng yếu ớt Tuyết nói:

– Em… xin lỗi anh, em đã mất…

Tui cúi xuống hôn Tuyết:

– Anh không quan tâm chuyện đó đâu.

Tui rướn mạnh vào, một cú trượt dài, ôi sướng, sướng không thể tả hết bằng lời được, Tuyết chỉ “Aaa…” lên được một tiếng, sau cú đó tui xém xuất ra, trong đó thật khít, lại ấm, nó cứ co bóp không ngừng làm tui xém chết, hơn nửa năm không này nọ nên khó kiềm chế được, tui phải cố gắng bình tĩnh làm từ từ, cứ ra vào từ từ, hai mép bị căng hết cỡ, nước nhờn ứa ra dòng dòng, rồi nhanh dần, Tuyết lại rên và la: “Aaa… A… ư… ư”, không thể giữ lâu hơn được nữa, tui chỉ còn biết làm theo bản năng, dập hết sức mình, tiếp bịch bịch vang khắp phòng, tiếng la của Tuyết càng lúc càng lớn hơn…

– Chết em, Aaaaa… chết em mất AAAAA.

Làn điện cao thế chạy qua một cách mãnh liệt, tui xuất tinh ào ạt, cả người Tuyết giật giật, thằng nhỏ cũng giật theo, tui đổ sập xuống người Tuyết, mồ hôi nhễ nhại.

Tuyết vòng tay ôm lấy tui, đôi mắt Tuyết long lanh, má ửng hồng, hai thân thể trần truồng vẫn đang ôm chầm lấy nhau, lấy tay vuốt nhẹ lên má Tuyết, đặt lên nụ hôn nhẹ nhàng lên đôi môi hồng vẫn còn đang khát khao ấy, khẽ nói với Tuyết:

– Anh sẽ không quên em đâu, nhưng em phải sống tốt khi không có anh đó.

Buổi chiều ngày hôm đó, tui chở Tuyết trên chiếc xe đạp cũ, chạy trên con đường giữa cánh đồng ấy, vừa đi vừa hát vu vơ, rồi dừng lại ở một đoạn đẹp nhất, tui không ôm hay nắm tay Tuyết nữa, cứ im lặng nhìn cảnh vật đang chìm vào bóng tối…

– Mình về em nhé. – Tui quay đi.

Từ đằng sau Tuyết ôm lấy tui, siết chặt, tui nắm lấy tay Tuyết, quay người lại, ôm lấy thân hình mảnh mai ấy một lần cuối cùng, màn đêm bao trùm lên mọi thứ, chấm hết một ngày và chấm hết cho một cuộc tình.

Đối với Tuyết tình cảm tui dành cho Tuyết nó thật khó xác định, nó có những gì đẹp nhất của tình yêu và tình bạn, không có hờn ghen, không có ích kỷ, chỉ có niềm vui, chỉ muốn dành cho nhau những gì đẹp nhất… Thật khó để kiếm tìm một tình yêu như vậy lần thứ hai trong đời và bây giờ Tuyết như thế nào, tui cũng không rõ, đã 3 năm trôi qua, hy vọng người con gái ấy, người đã yêu tôi bằng cả tấm lòng được hạnh phúc.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hương

Số ký tự: 0