Lăng Phong

Phần 118

2024-01-13 11:19:00

Phần 118: Thảo Mộc Hoa
Hắn bình phục tâm tình của mình một chút, bắt đầu tu luyện Vô Danh Luyện Khí Quyết, củng cố tu vi của mình một chút.

Hắn vừa tu luyện, chính là hai canh giờ, thế nhưng là vòng xoáy trên bầu trời kia, không có dấu hiệu giảm bớt chút nào.

– Đại sư huynh bọn hắn lại lâu như vậy?

Lăng Phong khẽ nhíu mày, hắn vốn cho là mình đợi hai canh giờ, Bạch Tử Long bọn hắn có thể hoàn thành truyền thừa, thế nhưng là nhìn tình huốn trước mắt, chính mình quá lạc quan.

Bất quá, Lăng Phong cũng không định rời đi, hắn nhắm mắt lại, tiếp tục tu luyện trong vườn dâu.

Như vậy, lại qua ba canh giờ, Lăng Phong cảm giác được trên bầu trời truyền đến một trận dị hưởng, hắn đột nhiên mở to mắt, ngẩng đầu nhìn lên trời.

– Ầm ầm!

Tiếng sấm trên bầu trời vang rền, điện quang lập loè, một bóng người từ bên trong vòng xoáy bốn màu hạ xuống, từ thân hình để phán đoán, đây là Nhị sư tỷ Quan Vân Phượng.

Giờ phút này, mặt ngoài thân thể Quan Vân Phượng, còn có đại lượng sương mù màu xanh lá quấn quanh, khi hai chân nàng hạ xuống, sương mù màu xanh lá xung quanh thân thể nàng mới chậm rãi tán đi, khiến cho Lăng Phong có thể thấy rõ hình dáng của nàng.

Để Lăng Phong cảm thấy ngoài ý muốn chính là, quần áo trên người Quan Vân Phượng hoàn hảo không chút tổn hại, không hề giống hắn vừa nãy.

Tương phản, quần áo trên người Quan Vân Phượng, phía trên có lục quang tô điểm, khiến cho nàng có loại cảm giác thần thánh, chỉ có thể đứng nhìn xa không thể khinh nhờn.

Sau một lát, lục quang trên người Quan Vân Phượng hoàn toàn thu liễm, nàng chậm rãi mở to mắt, hai đạo lục mang trong con mắt nàng chợt lóe lên rồi biến mất, khóe miệng nàng có chút nhếch lên, lập tức che kín vẻ mừng như điên, lập tức xông lại chỗ Lăng Phong, sau đó ôm Lăng Phong thật chặt.

– Ngũ sư đệ, ta rốt cục đạt được Thanh Ngưu lĩnh truyền thừa, ân thôi!

Quan Vân Phượng rất hưng phấn, nàng ôm Lăng Phong thật chặt, cuối cùng hung hăng hôn một cái trên khuôn mặt Lăng Phong.

Lăng Phong không nghĩ tới Quan Vân Phượng thế mà lại nhiệt tình như thế, cứ việc Quan Vân Phượng ôm ấp rất mềm mại, nhưng hắn trong lúc nhất thời cảm giác có chút không thích ứng.

Quan Vân Phượng hôn Lăng Phong một chút, sau đó liền cảm giác mình có chút thất thố, lập tức buông lỏng Lăng Phong ra, trên gương mặt xuất hiện một tia đỏ ửng.

– Chúc mừng sư tỷ thu hoạch được truyền thừa!

Lăng Phong mở miệng cười nhạt một tiếng với Quan Vân Phượng, lập tức giang rộng chủ đề, hóa giải xấu hổ của Quan Vân Phượng.

– Ừm! Ngũ sư đệ ngươi cũng nhận được truyền thừa a?

Quan Vân Phượng gật đầu, thời khắc này nàng vẫn như cũ lộ ra rất hưng phấn, nàng chờ đợi tại Thanh Ngưu lĩnh chín năm, vì chính là Thanh Ngưu lĩnh truyền thừa này, hiện tại rốt cục đã được như nguyện, há có thể không hưng phấn?

Quan Vân Phượng cùng Lăng Phong một dạng, trong truyền thừa, đều chiếm được một loại bí thuật cường đại, bí thuật nàng lấy được gọi là Thảo Mộc Hoa.

Thảo Mộc Hoa, đồng dạng có chín tầng cảnh giới, mỗi khi luyện thành một tầng, Quan Vân Phượng đều có thể thi triển một loại chiêu thức cường đại, uy lực vô tận.

Vô luận là Phượng Hoàng Kiếp của Lăng Phong, hay là Thảo Mộc Hoa của Quan Vân Phượng, đều là bí thuật rất lợi hại, cho dù đặt ở Huyền Kiếm tông, cũng coi như được gọi là đỉnh cấp truyền thừa.

Người Huyền Kiếm tông cũng biết Thanh Ngưu lĩnh có truyền thừa rất lợi hại, nhưng hơn một vạn năm, chưa bao giờ có người có thể thu hoạch được những truyền thừa tại Thanh Ngưu lĩnh.

Tại Huyền Kiếm tông, cũng không có nhiều người biết Thanh Ngưu lĩnh truyền thừa, chỉ có một ít nhân vật trọng yếu nhất, mới hiểu việc này.

Qua nhiều năm như vậy, Huyền Kiếm tông vẫn luôn không hề từ bỏ, bọn hắn không ngừng tìm kiếm một chút người tư chất thượng giai từ ngoại môn, bọn hắn mang về Huyền Kiếm tông, cuối cùng an bài ở Thanh Ngưu lĩnh.

Thanh Ngưu lĩnh truyền thừa, mỗi 500 năm mở ra một lần, mỗi một lần mở ra thời gian khoảng chừng mười năm.

Nếu trong vòng mười năm, không cách nào tập hợp đủ năm truyền thừa ấn ký, như vậy truyền thừa sẽ lại lần nữa đóng lại.

Hơn một vạn năm, cũng không biết có bao nhiêu người đến Thanh Ngưu lĩnh, ở giữa, cũng có rất nhiều người đạt được truyền thừa tín vật, nhưng trong giời gian truyền thừa mở ra, những người này nhưng lại chưa bao giờ tập hợp đủ năm ấn ký, khi truyền thừa đóng lại, truyền thừa ấn ký bọn hắn lấy được sẽ tiêu tán, truyền thừa ấn ký cuối cùng sẽ hóa thành một cỗ lực lượng thần bí, sẽ có những người xóa đi ký ức về Thanh Ngưu lĩnh truyền thừa trong đầu bọn họ.

Những người kia rời khỏi Thanh Ngưu lĩnh về sau, căn bản cũng không biết Thanh Ngưu lĩnh có truyền thừa.

Lần này, Lăng Phong bọn hắn cuối cùng thành công.

Khi Quan Vân Phượng hoàn thành truyền thừa đằng sau, vòng xoáy trên không, chỉ có lam, kim, hoàng. Ba màu sắc, mà tốc độ xoay tròn củavòng xoáy, cũng giảm xuống rất nhiều.

Bỗng nhiên, lại một đạo thân ảnh từ bên trong vòng xoáy hạ xuống, người này là Bạch Tử Long.

Trên người Bạch Tử Long lam quang có nhàn nhạt lấp lóe, sau một lát, lam quang toàn bộ thu liễm, hắn từ từ mở mắt, nhìn thấy Lăng Phong cùng Quan Vân Phượng về sau, trên mặt lập tức lộ ra vẻ mừng như điên.

– Nhị sư muội, Ngũ sư đệ, ta thành công, ta thành công!

Bạch Tử Long đi đến trước mặt Quan Vân Phượng, kích động đến lời nói cũng không mạch lạc.

Bên trong một nhóm người này, Bạch Tử Long là người thứ nhất đạt được truyền thừa ấn ký, thời gian hắn chờ đợi tại Thanh Ngưu lĩnh cũng là dài nhất, Quan Vân Phượng đợi chín năm, hắn đã chờ mười năm.

Khát vọng của Bạch Tử Long đối với Thanh Ngưu lĩnh truyền thừa, mãnh liệt hơn so với người khác rất nhiều.

Qua nhiều năm như vậy, Bạch Tử Long trong lòng cũng lần lượt hoài nghi, chính mình có thể đạt được Thanh Ngưu lĩnh truyền thừa hay không? Dù sao hơn một vạn năm, truyền thừa mở ra nhiều lần như vậy, đều không có người có thể thành công, trong lòng Bạch Tử Long cũng vô số lần muốn từ bỏ, thế nhưng là, hắn cuối cùng vẫn kiên trì nổi, đồng thời thành công.

– Chúc mừng Bạch lão đại!

Quan Vân Phượng nhìn Bạch Tử Long, nhàn nhạt cười một tiếng, trong nội tâm nàng cũng cảm thấy vui vẻ thay cho Bạch Tử Long, trong nội tâm nàng minh bạch, vì đạt được Thanh Ngưu lĩnh truyền thừa, Bạch Tử Long bỏ ra rất nhiều so với nàng, cũng so Trương Đại Cát cùng Phùng Thiên Tường nhiều.

– Chúc mừng đại sư huynh!

Lăng Phong cũng chúc mừng Bạch Tử Longạ, mặc dù hắn nhận biết Bạch Tử Long thời gian không phải thật lâu, nhưng hắn cũng biết, Bạch Tử Long vì đạt được Thanh Ngưu lĩnh truyền thừa, khẳng định chịu không ít khổ.

– A…

Bạch Tử Long ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ, không ngừng đánh lồng ngực của mình, các loại cảm xúc kiềm chế thật lâu trong lòng của hắn, lúc này cũng tiết ra không giữ lại chút nào.

– Ô ô…

Cuối cùng, Bạch Tử Long quỳ rạp xuống đất, nhẹ nhàng khóc thút thít, những năm gần đây, thật sự là hắn tiếp nhận quá nhiều khổ sở.

Nhìn thấy Bạch Tử Long khóc lên, trên mặt Quan Vân Phượng cũng là xuất hiện vẻ bất nhẫn, từ khi nàng nhận biết Bạch Tử Long đến nay, Bạch Tử Long ở trong mắt nàng, vẫn luôn là một cái nam tử hán, qua nhiều năm như vậy, Bạch Tử Long trước mặt bọn hắn, bộ dáng đều là hi hi ha ha.

Nhưng Quan Vân Phượng biết, cười toe toét, đây chẳng qua là Bạch Tử Long cố ý giả vờ trước mặt bọn hắn, nàng biết trong lòng Bạch Tử Long rất khổ.

Bạch Tử Long là truyền nhân của một đại gia tộc, lúc trước hắn thế nhưng là Bạch gia đệ nhất thiên tài.

Năm đó, Bạch Tử Long bị cường giả bí ẩn trong Huyền Kiếm tông coi trọng, liền đi theo cường giả bí ẩn kia tới Huyền Kiếm tông, từ một tên tạp dịch bắt đầu làm lên, cuối cùng trở thành một cái đệ tử ngoại môn, bị điều động đến Thanh Ngưu lĩnh.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Lăng Phong

Số ký tự: 0