Lăng Phong

Phần 160

2024-01-13 11:19:00

Phần 160: Tên trọc đầu này thật là lợi hại
– Oanh!

Khi Lăng Phong vừa lui lại, mặt đất đột nhiên vỡ ra, một cây chui ra từ phía dưới.

Lăng Phong liên tục lui lại, trên mặt đất cũng liên tục xuất hiện cây đâm, hắn một hơi thối lui ra khỏi mười mấy mét bên ngoài, lúc thân thể ở gần vách tường, thân thể bỗng nhiên đằng không mà lên, rơi vào trên nóc nhà, ánh mắt rơi vào một thanh niên áo trắng đứng trên tường viện, vừa rồi cái Đột Thứ Thuật kia, chính là vị này thanh niên áo trắng phát động.

Đây là Đột Thứ Thuật lợi hại nhất Lăng Phong thấy qua từ trước đến này.

Thanh niên áo trắng kia khẽ chau mày, hắn không nghĩ tới dưới loại tình huống này, Lăng Phong thế mà còn có thể né tránh Đột Thứ Thuật của hắn.

– Thổ Long Thuật!

Một người mập mạp đầu trọc hét lớn một tiếng, song quyền tản ra hoàng quang nhàn nhạt, trùng điệp đập xuống đất.

– Xoẹt xoẹt!

Mặt đất bỗng nhiên hở ra, tạo thành một cái đất khâu, tựa hồ có một đầu cự thú ghé qua dưới đất, những nơi đi qua, tất cả bùn đất đều bị chắp lên, lúc cách góc tường còn có ba mét, đất khâu kia bỗng nhiên nổ tung, một trận tiếng long ngâm to rõ truyền ra, chỉ thấy một đầu Thổ Long chui ra từ dưới đất, giương nanh múa vuốt đánh tới phía Lăng Phong.

– Hừ!

Lăng Phong hừ lạnh một tiếng, hai tay cầm đao, hướng thẳng đến Thổ Long kia chém xuống.

Thân thể Thổ Long còn không có hoàn toàn chui ra ngoài, đầu liền bị một đao của Lăng Phong chém thành hai khúc, lập tức toàn bộ Thổ Long đều hóa thành bùn đất, tán loạn trên mặt đất.

Mà mập mạp phát động Thổ Long Thuật, bởi vì bị pháp thuật phản phệ, há mồm phun ra một ngụm máu tươi.

Nhưng vào lúc này, trên mặt đất bỗng nhiên bắn ra mấy đạo lục quang, lục quang này cấp tốc biến thành dây leo, xoắn tới phía Lăng Phong, người thi triển Đằng Mạn Thuật, là nữ tử mặc giáp da màu đen.

– Xoát!

Lăng Phong lập tức vung đao, chuẩn bị chặt đứt dây leo kia, thế nhưng vào lúc này, một đạo khóa sắt phá không mà đến, quấn lấy chiến đao trong tay hắn.

– Xoẹt xoẹt!

Những dây leo màu xanh lá, trong nháy mắt quấn lên thân thể Lăng Phong, chặt chẽ cuốn lấy thân thể hắn cực kỳ.

– Cơ hội tốt, ngay tại lúc này!

Lúc này, to con trước đó bị Lăng Phong đánh bay, giơ cự chùy, lao đến phía Lăng Phong, cự chùy kia trực tiếp đánh tới đầu Lăng Phong.

– Hỗn đản, phá cho ta!

Lăng Phong gầm lên giận dữ, cơ bắp trên người đột nhiên bành trướng, những dây leo quấn quanh ở trên người hắn trong nháy mắt kéo căng đoạn, mà hắn đột nhiên kéo lấy chiến đao trong tay, tên thanh niên nam tử cầm khóa sắt trong tay, thân thể lập tức bị liên lụy tới, vừa vặn ngăn trước mặt Lăng Phong.

– Ầm!

Cự chùy của to con kìa, trực tiếp nện ở trên khóa sắt thanh niên nam tử cầm trong tay, sau đó thanh niên nam tử kia đụng trên người Lăng Phong, hai người cùng một chỗ bay ra ngoài.

Ngực nam tử kia bị cự chùy nện đến lõm xuống dưới, thất khiếu chảy máu, trong miệng phát ra trận trận kêu thảm.

Mà Lăng Phong bay ra bốn năm mét, quẳng xuống đất lộn vài vòng, hắn chỉ là cảm giác được bộ ngực mình có chút khó chịu.

– Cao Cường!

To con kia nhìn thấy thanh niên cầm khóa sắt bị chính mình gây thương tích, lập tức quát to lên.

Mà nữ tử nóng bỏn thi triển Đằng Mạn Thuậtg, sắc mặt cũng trở nên trắng bệch, một vệt máu chảy ra tại khóe miệng, Lăng Phong cưỡng ép phá mất pháp thuật của nàng, nàng cũng nhận lấy ảnh hưởng.

Lăng Phong đứng lên, khóa sắt kia vẫn như cũ quấn ở trên trường đao của hắn, hắn đột nhiên kéo một phát, Cao Cường lập tức bị hắn kéo tới trước mặt.

– Đừng có giết ta!

Thanh niên ngẩng đầu nhìn Lăng Phong, mở miệng cầu xin tha thứ, thế nhưng là đáp lại hắn, chỉ là một đạo băng lãnh đao quang.

Đối với địch nhân, Lăng Phong tuyệt đối sẽ không nhân từ nương tay.

– Hỗn đản, nhận lấy cái chết!

To con kia nhìn thấy Cao Cường bị giết, lập tức tức giận, hai mắt trở nên đỏ bừng, cự chùy trong tay lập tức vung tới phía Lăng Phong.

Lăng Phong nghiêng người, tránh qua, tránh né công kích của cự chùy kia.

– Đi chết!

Nhưng vào lúc này, mập mạp đầu trọc đột nhiên vọt tới phía Lăng Phong, dùng cái đầu của hắn vọt tới Lăng Phong.

Lăng Phong không tránh kịp, bị đầu của tên đầu trọc đâm vào trên lưng.

– Ầm!

Lăng Phong cảm giác được một trận lực đạo khổng lồ từ bên hông truyền đến, thân thể của hắn bay thẳng ra ngoài, đụng ngã một mặt tường.

– Lên!

To con kia, còn có thanh niên áo trắng cùng nữ tử nóng bỏng mặc giáp da, đều lần nữa tiến hành công kích với Lăng Phong.

Thanh niên áo trắng kia xuất thủ trước, hắn hất tay áo lên, mấy khỏa độc châm châu lần nữa bắn về phía Lăng Phong.

Lăng Phong muốn đứng lên, lại cảm giác phần eo truyền đến đau đớn kịch liệt, bỗng nhiên không làm được gì, rơi vào đường cùng, đành phải lăn sang phía bên phải.

– Rầm rầm rầm!

Những hạt châu kia nổ tung trên không trung, đại lượng độc châm bắn về phía Lăng Phong, cho dù Lăng Phong nhấp nhô, nhưng vẫn như cũ bị không ít độc châm bắn trúng.

Lúc này, một chỗ lửa cháy trong phế tích trước đó, đột nhiên bị xốc lên, Trang Vô Cực vọt ra từ bên trong, tóc hắn tán loạn, khóe miệng có máu tươi, long văn kiếm trong tay, phần đuôi đã bể nát, thân kiếm ảm đạm không ánh sáng, không ít trận văn bên trên, dưới Phượng Hoàng Vũ bạo tạc, bị chấn thoát.

Trang Vô Cực ngẩng đầu nhìn về phía Lăng Phong, lửa giận trong hai mắt, cơ hồ muốn dâng lên mà ra, hắn không nghĩ tới Lăng Phong thế mà còn có thủ đoạn lợi hại như vậy, nếu là bạch quang kia bắn trên thân, mà không phải bắn trên kiếm của hắn, hắn tuyệt đối đã chết.

Nhưng vào lúc này, to con kia giơ một cái cự chùy, từ trên trời giáng xuống, đánh tới hướng Lăng Phong.

Lăng Phong cắn răng một cái, tay trái lần nữa ngưng tụ ra một cây Phượng Hoàng Vũ, bắn về phía đại chùy kia.

– Oanh!

Phượng Hoàng Vũ bắn trúng đại chùy, trận văn mặt ngoài đại chùy, trong nháy mắt bị đánh bay, mà đại chùy cũng xuất hiện vết rách, sau một khắc, Phượng Hoàng Vũ nổ tung, bạch quang lóe lên, cự chùy trong nháy mắt vỡ nát, đâm vào trên khuôn mặt to con, sóng xung kích cường hoành, đem bể ngói gạch tàn trong sân đều tung bay.

– A…

To con phát ra tiếng kêu thảm, thân thể bay ngược mười mấy mét, trùng điệp rơi trên mặt đất, đưa tay che ánh mắt của mình, quay cuồng trên mặt đất.

Nữ tử mặc giáp da màu đen, lập tức xông lên, kéo to con trở về.

Mà giờ khắc này, Lăng Phong cảm giác phần eo truyền đến đau đớn hóa giải một chút, hắn đứng lên, hắn cảm giác tay chân hơi có chút chết lặng, hắn biết hẳn là trúng độc nguyên nhân, có kinh nghiệm lần trước, hắn biết độc này không muốn mệnh của hắn, nhưng bây giờ, lại có thể ảnh hưởng đến thực lực của hắn.

Lúc này, hỏa thế chậm rãi lan tràn ra, hỏa thế trở nên càng ngày càng mãnh liệt, phát ra thanh âm lốp bốp.

Giờ phút này, Trang Vô Cực xuất ra một cái bình thuốc, cắn mở đằng sau ngửa cổ trực tiếp rót xuống.

– A…

Trang Vô Cực phát ra một trận thét dài, khí tức trong cơ thể hắn đột nhiên mạnh lên, xem ra linh dược hắn ăn chính là một loại linh dược có thể tăng chiến lực lên.

– Tiểu tử thúi, chịu chết đi!

Cắn thuốc đằng sau Trang Vô Cực, lập tức quơ hỏng long văn kiếm, đánh tới phía Lăng Phong.

Lăng Phong vung đao chống lại!

– Keng!

Chiến đao trong tay Lăng Phong bị chấn lệch, thân thể cũng bị lực phản chấn to lớn lui sau hai bước, hắn cảm giác sau khi Trang Vô Cực cắn thuốc, thực lực tăng lên rất nhiều.

Nhưng vào lúc này, Lăng Phong biến sắc, lập tức đằng không mà lên, một cây gai đất chui ra từ dưới chân hắn, suýt nữa đâm trúng thân thể của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Lăng Phong

Số ký tự: 0