Ngã ba đường

Phần 8

2021-12-31 05:36:00

Phần 8
Sáng rồi, mới hơn 6h đã tỉnh dậy, bên ngoài tiếng chó sủa, gà kêu, tiếng í ới của mấy đứa bé hàng xóm. Dưới bếp T và mẹ đã dậy đang lục đục nấu nướng gì đó. Mình uể oải đứng dậy ra sân múc miếng nước rửa mặt cho tỉnh hẳn. Tiếng T vang lên…

“Anh ngủ dậy rồi ha, vào ăn mì em mới nấu nè”

Quay lại nhìn mặt T có vẻ vui, tươi tắn, ẻm nhìn mình cười cười trông có vẻ gì đó cũng hơi là lạ hơn bình thường mỗi khi 2 đứa giao lưu xong ở ks trên thành phố.

Em tiếp…

“Anh vào ăn đi, xong em nhờ cái”

Ak, không biết nhờ gì đây, thôi kệ, cứ ăn đã. Vô bàn ăn, một tô mì gói nghi ngút khói, kèm rau giá và một trái trứng gà đã trần sẵn. Em thì một tô y chang nhưng không có trứng gà.

“Ai chà, tẩm bổ cho anh nè”. Mình đùa…

T nháy mắt, cười, “nói nhỏ thôi”

Mình nói “Em nhờ gì nói luôn đi, nhờ nhờ hoài, mà trả công thì chưa thấy đâu”

T nói…

“Thì chưa trả thôi mà, em hứa rồi mà”

Mình gườm “Để coi, nhớ là anh muốn gì cũng được đó nhe”

T nói…

“Em biết mà, mà nè, chút em nhờ anh chở ba em ra bệnh viện lấy thuốc nhe, em ở nhà phụ mẹ một số việc cho xong, còn dắt anh ra vườn chơi nữa chứ”

Nàng cười lém lỉnh…

Mình nghĩ thầm “Ok, dù gì cũng là con rể hờ, chẳng lẽ không chở được ba vợ đi bệnh viện”

“OK, chút a chở cho, nhớ chỉ đường cho kỹ là được”

“Đường dễ đi lắm, với có gì ba em chỉ anh”

Ba của T tâm thần cũng hơi lờ đờ nhưng vẫn khá tỉnh táo, chỉ cái là người không còn được lanh lẹ thôi. Kiểu như già rồi nhưng đầu óc cứ như học sinh cấp 2 vậy.

Ăn sáng xong là tranh thủ chở ổng đi luôn để còn về nữa chứ.

Bệnh viện thì gần nhà nhưng đợi thì lâu bà cố, lấy số ngồi đợi khám xong ra lấy thuốc dài cả cổ. Chở ba về lại được tới nhà là gần 11h trưa, bà mẹ hết cả buổi trưa.

Vô gặp em T nhìn mặt mình hơi đờ đờ chắc cũng biết, ẻm lên tiếng liền…

“Chắc anh phải đợi lâu rồi phải không, em xin lỗi, đừng giận em nhe”

Mặt ẻm tội tội…

Mình không dám khó chịu nữa…

“Không sao đâu em, chắc anh đi đường mệt đó chứ có gì mà khó chịu, chưa có dịp chở ba em đi bao giờ mà, giúp em 1 chút có sao đâu, với lại còn có trả công mà, đừng lo cho anh”

Mình nháy mắt cười đều…

Ẻm cũng cười cười nhưng có vẻ vui hơn…

“Thôi anh vô rửa mặt đi, mình ăn trưa sớm với mẹ rồi làm gì làm, tùy anh.”

Nghe là thấy cũng phê phê rồi. Vừa phụ em dọn cơm ra, vừa ngồi ăn vừa nghĩ không biết làm gì cho vui đây, chứ ra vườn sau đó chịt chịt thì cũng được nhưng cũng chưa đáng với khung cảnh này lắm.

Nhìn quanh quất, bất chợt đập vào mắt cái váy hoa của em đang treo trên tủ, trong đầu lóe lên 1 tia ý nghĩ, nghĩ về ngày xưa.

Mình nhìn ẻm cười cười, ẻm có vẻ khó hiểu nhưng không nói gì. Bữa ăn cuối cùng cũng xong, em mang đồ xuống rửa chén phụ mẹ xong xuôi bước lên nhà, em hỏi mình…

“Rồi, giờ làm gì nè, ra vườn nhe”

Mình hỏi ẻm…

“Em còn nhớ là nói anh muốn gì thì muốn đúng không, muốn làm gì thì làm”

Em gật gật, nhìn mình khó hiểu…

Mình nhìn về phía cái váy em treo nói…

“Em mặc váy vào đi, ra vườn chơi”

Em nhìn mình khó hiểu…

“Ra vườn mặc váy làm gì anh, mặc bình thường vậy cũng được, vẫn dễ cởi mà, hiii”

Ẻm cười cười nhìn mình, mặt hơi dâm dê chút, vì thừa biết sẽ làm gì ở vườn…

Mình vẫn kiên định…

“Em mặc vào đi… nhưng đừng mặc đồ lót”

Ẻm giãy nảy…

“Á, không được, mẹ thấy thì sao, trời ơi, anh liều thế, tưởng gì chứ”

Mình chống chế…

“Anh thấy cũng kín mà, sao mẹ thấy được, với lại mẹ có tới gần đâu, mặc rồi đi luôn, với lại em hứa rồi nhe, không được thất hứa, không là anh giận đó”

Ẻm có vẻ cũng sợ mình giận thiệt, tiu nghỉu đi vào lấy cái váy, đóng cửa phòng lại thay đồ.

Đợi đâu 5 phút, thấy cửa mở hé hé, thấy T đi ra, nhìn kỹ, vẫn thấy ẻm mặc đồ lót trên dưới, mình ậm ừ…

“Ê, hình như vẫn mặc đồ lót, không được nhe”

Ẻm ngại ngại “Thôi anh, hay là ra tới vườn rồi em cởi nhe”

Mình quyết không chịu “không, a đã quyết rồi, em làm đi”

Cái váy giống vầy nè, sờ tới đâu cũng dễ…

Hiii, vậy mới kích thích chứ, nhìn T ngại ngại mình tức cười quá, mặc dù ẻm cũng chẳng phải là người e ngại chuyện khỏa thân, nhưng đây đang là ở nhà với bố mẹ đang trong nhà. Nhưng có vẻ em cũng sợ mình giận, Lại chui vào phòng, một chút bước ra, đi tới phía mình, hình như là hết đồ lót rồi, thấy chút chút thấp thoáng, vừa đi tới mình ẻm dúi vào tay mình cái quần lót và áo lót…

“Anh giữ dùm em đi, chút về là em mặc đó, không chịu là thôi luôn nhe”

Thấy có vẻ T quyết tâm nên cũng không nói tiếp, mình nói…

“Đi nhe, ra chào mẹ đi kìa”

Em nhéo mình một cái rõ đau…

“Còn chào nữa hả, mẹ biết bây giờ”

Nhưng T cũng bước ra gần gần chỗ bếp nói vọng ra…

“Mẹ ơi, con với anh T đi ra vườn chơi nhe” mẹ đang ở bếp ngước lên, xa xa thấy T đang mặc váy mẹ cũng ngạc nhiên…

“Ủa con, ra vườn mặc váy làm gì vậy”

Ẻm cũng nhanh miệng…

“Con nhờ anh T chụp cho con mấy tầm hình ở vườn nhà mình cho nó thiên nhiên để up facebook thôi mẹ… hiiii”

Vừa nói T vừa kéo mình đi lẹ, mà đúng đi lẹ thiệt, quãng đường từ nhà tới vườn tầm mấy trăm mét thôi, nhưng T vừa đi mắt vừa láo liên xem có ai không, heê, may là không có ai hết, giấc này mọi người chắc ngủ trưa hết, với lại vườn trái cây thì cũng ít khi có người trừ phi phải vào chăm sóc hoặc thu hoạch.

Khu vườn quen thuộc đã hiện ra, tới đây thì T có vẻ thoải mái hơn chút rồi, đi tung tăng, có vẻ cũng bớt quan tâm đến sự thoáng mát bên dưới, vừa đi vừa nhảy chân sáo, có vẻ T rất vui, cũng rất khác với lần dắt mình ra vườn lần trước. Mình đi theo mà cũng vui lây.

Vừa tới vườn, T quay lại nhìn mình đang mải suy nghĩ…

“Hey, có chụp không nè”

Mình ngạc nhiên…

“Ủa, cũng chụp hả”

T không nói gì, chỉ cười lớn…

“Nè”

Em đứng ngay gần cài chòi trước đường mương nước, kéo cái váy lên cái rẹt lòi nguyên chùm lông đen rồi lại thả xuống, xong lại đưa lên, kéo cái áo xuống lộ 1 bên vú, xong lại quay lại chổng mông về phía mình kéo cái váy lên, nguyên cái mông trắng xinh xinh với con bướm đen và 2 cái lỗ đen tương phản hiện ra. Mình còn đang ú ớ định lấy máy hình ra chụp thì ẻm đã bỏ xuống, cười lớn…

“Chậm thì thôi nhe” rồi ẻm chạy qua con mương tới khu vực mấy cây ổi bự…

Bố khỉ cái con này, dám chọc ông…

Mình vội đút cái điện thoại vào túi chạy theo, băng qua con mương suýt nữa thì lọt xuống mương nước.

T chạy thẳng ra hướng cây ổi lớn nhất, chắc là để leo lên đây mà…

Cái con bé này, ông mà để mày leo lên được thì mày leo lên đầu ông à, hê he, mình tăng tốc. Vừa lúc bắt kịp T là lúc ẻm đã leo được 1 đoạn lên cây, mình nắm cái váy của T kéo xuống, T la oai oái…

“Anh ơi, rách váy em”

Mình cũng không vừa…

“Rách thì ở truồng đi về”

Em vẫn không chịu cứ leo lên, mình bên dưới cứ kéo cái váy xuống, mà cái váy thì rộng thênh, cả chui cả mấy cái đầu vào còn được, tay thì kéo nhưng bên dưới váy là cả cái tòa thiên nhiên của em, với con bướm xinh và 2 cái lỗ thần thoại. Mình lấy hết sức kéo mạnh một cái, cả cái mông trống không ụp vào mặt mình. Được thể, cái miệng mình bắt đầu hoạt động, cái lưỡi như con rắn đẩy vào con bướm đen mà ngoái, mà chọt, mà liếm, em có vẻ hơi giật mình nhưng không thể phản ứng mạnh nữa, phải nói thật, giữa Q, chị, và T, thì bướm của T liếm là sướng nhất vì nó đẹp nhất và thơm nhất, cũng chẳng hiểu sao mà lúc nào nó cũng thơm phức, không phải thơm kiểu nước hoa mà nói cho thô một chút gọi là “Thơm mùi lồn”, ẻm cũng là em mà mình đam mê tevez nhất vì rất sướng, nước ra nhiều nhưng không như của Q, vừa đủ, rất trong và có vị dễ chịu, của Q thì hơi nhiều, còn của chị thì mùi không phê như của T.

Chỉ một chút là T có vẻ chịu thua, bắt đầu thả lỏng người, người thả lỏng dần, không còn phản ứng nữa, bắt đầu rên nhè nhẹ, tự động leo xuống, ôm cây ổi, chổng mông ra, mình thì cứ từ phía sau liếm, mà không chỉ liếm bướm mà lâu lâu liếm lên lỗ nhị, cứ lên tới lỗ nhị là T rên lên, mà lỗ nhị của T cũng là đẹp nhất trong 3 cái lỗ nhị, haizzz, cứ nghĩ lại thèm.

T bắt đầu rên và khẩu dâm, cứ…

“Sướng quá anh ơi, em thích vầy”

Tự nhiên nghĩ…

“Ủa, mình trả nợ nó hay nó trả mình”

Nghĩ thế vừa liếm vừa trả tự do cho thằng bé, đợi em nó đang rên cao trào, đứng lên cầm thằng bé đút vào cái ót, dập liên tục chẳng kiêng dè gì, vừa dập vừa vỗ mông đen đét vừa la…

“Này thì quậy này, này thì chạy nè, này thì trả nợ này…”

Cứ mỗi tiếng là một tiếng bép, được một hồi mông em đỏ hết, nhưng em vẫn rên như chọc tiết…

“Anh ơi em thích quá, anh đánh đi, anh ơi anh ơi, em thích quá”

Bên dưới nước của T chảy ướt nhẹp, ướt cả chùm lông của 2 đứa, chắc chưa lần nào T ra nước nhiều như thế này.

Cũng chưa bao giờ thấy T rên la nhiều thế này, còn khẩu dâm nữa chứ.

Khung cảnh kích thích vl, thôn nữ váy hoa ôm cây ổi, đang chổng cái mông trắng muốt mà giờ đang đỏ bừng cho trai làng đóng liên tục từ phía sau.

“T ơi, quay lại, quay lại”

Như hiểu ý, T đang rên la ngay lập tức quay lại, mở mắt, há miệng chờ sẵn, chẳng cần đợi lâu, từng dòng tinh nóng nóng trắng đục bắn thẳng vào cái miệng đỏ đỏ xinh xinh đang chờ sẵn, chẳng một giọt nào rớt ra ngoài. Mắt em vẫn mở to, có nét cười trong mắt, em vẫn mở miệng, chẳng có vẻ nhăn mặt gì cả, chờ đến khi từng đợt giật cuối cùng của thằng bé trôi qua, T thè lưỡi ra liếm hết 1, 2 giọt còn sót lại trên thằng bé, nét mặt vẫn cười dâm dật, vẫn nhìn mình, ngậm miệng lại nuốt cái ực. Chưa bao giờ thấy em dâm như thế này, đang đơ người vì phê và thấy em ngậm nuốt quá dâm. Em đập mình một cái…

“Kéo quần lên kìa anh, hái ổi ăn nhe”

Em kéo váy xuống leo tót lên cây, con bướm ướt nhèm vẫn tô hô, em leo lên cây cái tót…

“Anh ơi, lên đây ngồi chơi”

Thu hết sức tàn, leo lên cây hái ổi ăn. Haizz, đang muốn nằm xuống relax mà ẻm gọi leo cây, mà thôi, ráng tỉnh, còn hiệp nữa chứ, nghĩ tới đó lại có động lực.

Leo lên, T đang cầm trái ổi gặm ngon lành, mình cũng với 1 trái cắn ăn, đúng thật, hái tận cây ăn có khác, nó ngọt gì đâu.

Nhìn qua em vẫn thấy má em đỏ hây hây. Bình thường em là một tiểu thư, hot girl học giỏi của trường rồi, nhưng mình thì biết hoàn cảnh của em nên cũng thấy bình thường, nhưng hôm nay sao thấy em đẹp thế, mắt thì lúng liếng ướt ướt (thực ra con gái sau khi cực khoái đứa nào cũng vậy, bác nào làm con gái đạt cực khoái nhiều lần, nhiều tầng, tụi nó chẳng bao giờ quên các bác đâu)

Mình buột miệng…

“T, má em đỏ hồng xinh quá”

Em có vẻ cũng mắc cỡ…

“Thiệt không anh”

Mình bồi tiếp…

“Mông em cũng đỏ hồng xinh lắm”

T trợn mắt nhìn mình…

“Cái anh này”, rồi chồm lên đánh mình một cái nhưng hụt chân, suýt chút nữa thì lọt xuống, may mà mình nhanh tay ôm lấy T lại. Được thể ôm luôn, T cũng không phản ứng, ngồi gọn vào lòng mình, cả 2 đứa cùng cắn ổi vừa nói chuyện lung tung…

“Em thích lắm, lúc nãy đó, anh thích không… mà anh cũng giỏi đó”

Mình trả lời…

“Anh thích mà, và a thích làm với em ở dưới này hơn ở Sài Gòn, chắc phải thường xuyên về đây quá”

T không nói gì, rúc vào người mình, mình cũng ôm em thật chặt, một tay ăn ổi, 1 tay thì vừa ôm vừa lâu lâu xoa mặt, xoa tóc em.

“Anh à, cứ về đây là em lại thấy cô đơn, không như ở SG, chắc ở SG em mạnh mẽ quá, nên cứ về đây cảm xúc em lạ lắm, lúc nào cũng muốn có ai bên cạnh để ôm em, và may quá là có anh, lâu lâu về cùng em nhé, em thích những lúc thế này lắm”

Mình không nói gì, biết nói gì giờ. Cành ổi chỗ mình ngồi rất to, đây là cây ổi to nhất trong vườn, chủ yếu để làm cảnh chứ năng suất không bằng nhưng cây khác, nhưng được cái nó là một cái cây hoàn hảo để ngồi chơi.

Chẳng đợi lâu, khi nghe em nói, có lẽ do cảm xúc, thằng bé của mình lại nhanh chóng tỉnh dậy, T có vẻ cảm nhận ngay được, nhìn mình cười nhẹ, không nói gì chọc mình như mọi khi, T nhích người lên, tự tay cầm thằng bé nhét vào trong cửa mình vẫn còn ướt nhẹp, cũng chẳng khó khăn gì, nó nhanh chóng ngậm lấy thằng bé, không còn dấu vết…

“Em muốn thế này, mình ăn ổi tiếp anh nhe”

Hai đứa vừa ăn ổi, vừa đẩy nhè nhẹ, vừa hôn nhau. Khung cảnh thật bình yên, chẳng có gì phải vội vàng quá, rồi lại thả nhau ra, nói chuyện, rồi lại hôn nhau, nhưng không lúc nào thằng bé rời khỏi cái hang động ẩm ướt đó. Rồi chuyện gì đến cũng đến, lần này thấy mình lại sắp ra, T vẫn không ngừng hôn, thì thầm vào tai mình…

“Cho vào trong luôn anh nhé, em muốn nhận của anh, em sẽ uống thuốc sau”

Vừa dứt lời thì từng đợt tinh binh lại xuất kích, không mạnh như lần đầu như do đang ở sâu trong em, mỗi đợt tinh bắn ra đều làm T giật giật người, và ôm mình thật chặt. Lần đầu được xuất thẳng vào trong T, nên còn bao nhiêu vốn chơi hết, chẳng còn giọt nào sót lại, T rũ xuống, xụi lơ, 2 đứa vẫn trên cây, mình nói…

“Em, xuống đất trải bạt ra, nghỉ chút”

Em gật đầu…

Hai đứa leo xuống khỏi cây ổi, trải tấm bạt lúc nãy lấy ở chòi ra, mình nằm xuống, T nằm ngay bên cạnh ngủ thiếp đi.

Phải đến 3h chiều mới tỉnh lại, thấy em đang lụi cụi dọn dẹp gì đó trong chòi, vẫn bộ váy đó và vẫn chưa mặc đồ lót, à đồ lót trong túi quần mình, mà kiểu như em cũng quen luôn rồi, chẳng hề để ý. Mình thì muốn chọc em, lựa thế đi nhè nhẹ từ phía sau, thò tay xuống dưới, đẩy ngược lên trên bóp vú em, em la oai oái.

“Trời ơi, làm em giật cả mình, anh tỉnh rồi hả, em đang dọn dẹp chút, thấy anh ngủ ngon quá em không gọi”

Thôi chuẩn bị về đi anh, chiều rồi, về phụ mẹ nấu cơm ăn chiều rồi tranh thủ chạy về SG nhe anh.

Mình nói…

“Em nói chuyện sao mà ngọt ngào quá vậy, hôm nay ma nhập nhà”

Ẻm hông nói gì, chỉ kéo miệng mình lại, 2 đứa lại tiếp tục cháo lưỡi…

T đẩy mình ra, cởi phắt cái váy, cầm trên tay, đi lòng vòng quanh vườn, vừa đi vừa nhảy vừa hát vừa nhìn mình đầy khiêu khích, hoàn toàn khỏa thân…

… Bạn đang đọc truyện Ngã ba đường tại nguồn: http://bimdep.vip/nga-ba-duong/

“Hôm nay em thích lắm, giờ em lại muốn một lần nữa, anh chịu nổi không”

Ak ak, con bé này, hôm nay thần dâm mới xuất đầu lộ diện…

Mình cũng hùa theo…

“Anh hơi mệt rồi, tùy em đó, làm được gì làm đi”

Mình kéo cái tấm bạt tới gần cái chòi nằm xuống nhìn em khiêu khích, thằng bé vẫn nằm xụi lơ vì chắc hết tinh rồi.

Ẻm nháy mắt mỉm cười, cúi xuống, kéo quần ra, ngay lập tức ngậm hết cả thằng bé lẫn 2 hòn cà bé lại vào miệng, vừa ngậm vừa rên rỉ vừa xoa ngực mình, akak, chỉ vài phút sau, mọi thứ lại căng cứng như bình thường, chẳng để mình làm gì, T ngồi lên thằng bé, nhanh chóng đẩy nó vào trong cái hang quen thuộc và bắt đầu nhún, vừa nhún em vừa nhắm mắt và rên rỉ, rồi lại mở mắt nhìn mình, cúi xuống liếm đầu ti của mình hết bên này đến bên kia. Ôi trời, cô bé ham học T đây sao. Rồi chẳng còn quan tâm gì hết, T vừa nhún vừa quăng luôn cái váy qua một bên, vừa nhún vừa rên rỉ, 2 tay bóp cặp vú vừa bóp vừa nhìn mình, mình cũng thò tay bóp phụ, bên dưới T vẫn cưỡi ngựa say mê và liên tục, chỉ một tư thế duy nhất.

“Anh ơi, ra đi, ra hết đi, em thích quá, em thích quá, cho em hết đi”

Cứ rên la như thế, sỏi đã cũng mòn, cứng cỡ nào cũng thua, thằng bé chỉ chịu thêm được chút nữa, lại tiếp tục giật giật bắn hết những gì còn sót lại vào trong em, T gục đầu xuống ôm mình thì thầm…

“Chắc em yêu anh rồi”

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ngã ba đường

Số ký tự: 0