Ngược

Phần 8

2022-11-07 11:17:00

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 8
Ngày thứ 7, cũng là ngày 20/10, mọi thứ vẫn hoàn toàn bình thường trong căn nhà nhỏ của Vân. Nàng vẫn dậy sớm, vẫn tập yoga khoảng 30 phút như thường lệ! Sau khi sửa chữa, dọn dẹp lại căn nhà, thì nàng ít mơ thấy anh hơn, giấc ngủ cũng ngon hơn! Tập luyện xong xuôi đâu đấy thì nàng đi xuống nhà dưới để ăn sáng. Lúc nàng xuống tới nơi thì đã thấy Dũng đang ngồi ăn với cô Lan rồi!

– Chào bà chủ!
– Con chào mẹ!

Vân mỉm cười, kéo chiếc ghế ngồi xuống. Bà Lan cũng đi vào phía trong, bưng ra tô phở còn nóng nguyên…

– Mời bà chủ ăn sáng…
– Cháu cảm ơn cô! Mà cháu bảo rồi, cô đừng gọi cháu là bà chủ thế nữa! Xa lạ lắm! Cô cứ gọi tên cháu là được rồi…
– Vâng! Nhưng mà bà… À V… Vân bỏ qua cho cô! Cô xưng hô như thế bao nhiêu năm rồi! Không bỏ được…
– Cô cứ thử đi, kiểu gì cũng quen hết cô ạ! Thế cô nhé, đừng gọi cháu là bà chủ với gọi Dũng là cậu chủ nữa! Cứ gọi tên trực tiếp là được rồi…
– Đúng đấy bà ạ! Bà đừng gọi cháu là cậu chủ nữa…
– Vâng! Vậy thì tôi sẽ cố vậy! Cảm ơn bà chủ, cảm ơn cậu chủ!
– Đấy, cô lại gọi như thế rồi!

Bà Lan ngồi lại vào chỗ của mình, cuộc đời của bà bơ vơ từ nhỏ, trước kia được ông bà chủ cũ nhận về làm, bà đã cho là may mắn! Nhưng nay lại được tiếp tục làm việc với người chủ mới như mẹ con Vân, nhưng người coi bà như người thân, làm bà có thứ xúc động muốn khóc! Bà cúi gằm mặt xuống, khẽ lau đi giọt nước mắt vừa chực rơi ra ngoài khóe mắt! Rồi ba người cũng ăn xong bữa sáng, Dũng lại đi đến trường như thường lệ! Trước khi Dũng ra khỏi nhà, Vân không quên dặn con hôm nay nhớ về sớm chuẩn bị để tối làm “vệ sĩ” riêng cho mình.

Buổi học ngày hôm nay vẫn y như mọi hôm! Chỉ có điều là khi đến tiết học cuối cùng, thì có mấy thằng con trai bỏ đi đâu một lát, sau đó quay về mang theo một cái bánh gato, kèm một bó hoa lớn! Công việc phát biểu, dĩ nhiên vẫn dành cho Lữ…

– E hèm, nhân dịp 20/10 thay mặt các anh em trong lớp, tôi chúc các chị em tràn trề sức khỏe, ngày càng xinh đẹp, và hơn nhất là đạt thành tích cao trong những kỳ thi đấu sắp tới! Sau đây, xin mời các chị em lên nhận quà mà anh em tôi đã chuẩn bị từ trước! Ai lên trước, có quà trước, ai lên sau, có quà sau! Ai lên muộn quá thì khỏi!

Đấy là thằng Lữ cứ nói như thế chứ thực ra trong lớp hôm nay cũng chỉ còn lại ba “người phụ nữ việt nam” là Hương, Cầm, và Linh! Mà thằng Lữ cứ nói là quà thế chứ thực ra cũng chỉ là mấy bông hoa hồng mà thôi! Thế là ba người Hương, Cầm, Linh cùng đi lên, để đảm bảo tính công bằng thì số hoa trong tay thằng Lữ được cẩn thận chia ra làm ba, đồng thời cũng gọi thêm hai thằng nữa trong lớp đi lên để tặng cho ba đứa! Mà cái quá trình chọn ra thêm hai thằng nữa được đi lên tặng hoa cũng khá là tốn công, tặng hoa cho người đẹp thì thằng nào mà chả muốn, thế nhưng mà hoa thì ít mà ong thì nhiều! Thằng nào cũng đòi lên cho bằng được. Chí choé một hồi vẫn không xong, ba người đẹp thì đứng chờ mỏi hết cả chân, mặt méo xệch đi rồi! Cuối cùng thằng Lữ đành phải tự chọn ra hai thằng lên cho nhanh! Hoa vừa mới trao tay người đẹp thì…

– AAAAA! Huhuhu…

Cái Hương ré lên thất thanh. Chẳng biết bọn này mua hoa ở chỗ nào mà vẫn bên trong bó hoa lại còn lại một con ong! Và con ong đấy lại vô tình nằm ở trong phần hoa tặng cho Linh, đen đủi thế nào mà con ong bay ra không té đi luôn mà lại quyết định chơi cảm tử, đốt cái Hương xong thì nó cũng lăn quay ra chết!

– Đau quá mẹ ơi huhuhu!
– Hôm nay thằng nào đi mua hoa mà bất cẩn thế hả? – Thằng vừa tặng hoa cho cái Hương quát tướng lên…
– Nhưng mà hôm nay chính mày đi mua hoa với đặt bánh mà, mày quên à?
– Á à thằng chó này, vừa ăn cướp vừa la làng!
– Anh em! Tẩn nó!
– Lên!
– Tránh ra tao phang với…
– …

Trong khi hai đứa Linh, Cầm vẫn đang an ủi cái Hương vì bị ong đốt, đám con trai đang chí choé tẩn thằng mua hoa! Thì Dũng, vốn ngồi lơ mơ từ nãy đến giờ tỉnh cả ngủ! Tiếng hét của con Hương quen tai lắm, không lệch đi đâu được, chính là cái tiếng ở trong phòng thay đồ nữ hôm nọ! Nhưng mà lỡ mình nhầm thì sao nhỉ? Dù gì thì Hương cũng là hoa khôi trong trường, việc gì nó phải làm cái trò đấy để chiếm một suất lên tuyển chứ? Hàng loạt những câu hỏi cứ nối đuôi nhau tới tấp tiến vào đầu của Dũng! Rồi thì nếu người đó là cái Hương, thì người thầy kia là ai? Ngồi ngơ ngẩn một lát thì Dũng quyết định là sẽ bám theo Hương để xem liệu mình có đoán đúng không, hay là do tai mình bị lãng nên nghe nhầm cũng nên! Và Dũng cũng thầm mong là tai mình bị lãng chứ nếu như một chuyện như vậy lại xảy ra ngay trong lớp của mình thì thật sự đáng buồn.

Ở trên bục giảng, Hương vẫn đang thút thít khóc vì đau! Hai đứa Linh, Cầm thì vẫn ngồi bên cạnh an ủi cô bạn thân, chốc chốc lại quay ra lườm cái tên được giao nhiệm vụ mua hoa! Tên này nói là bị anh em tẩn chứ thực ra cũng không đến nỗi nào, dù gì thì cũng là tai nạn không ai muốn.

– Mày có còn nhìn thấy gì không? Hương? Trả lời tao xem nào, có còn nhìn thấy không, đây là mấy ngón tay?

Hương đưa tay gạt tay Cầm qua một bên…

– Con này dở hơi à? Hương nó bị ong đốt ngoài da, chứ có đốt vào mắt đâu mà không thấy gì? Mà cùng lắm là chỉ bị chột thôi chứ sao lại mù được mà hỏi thế…
– Ơ hai con điên này, tao bị ong đốt mà chúng mày nỡ lòng nào trêu đùa trên nỗi đau của tao?
– Thế lát nữa có tự lái xe về được không? Hay cứ để tụi tao đưa về cho chắc ăn?
– Thôi, không cần đâu! Đằng nào lát nữa tao cũng có chút việc! Bọn mày cứ về trước đi…
– Việc gì mà việc! Mặt mày sưng vù lên như quả ổi rồi kia kìa! Kệ việc đi! Tí bọn tao đưa về.

Thế là trong mặc kệ Hương phân bua là việc này việc nọ, hai đứa Linh Cầm cứ mỗi đứa một bên kéo thẳng con Hương ra nhà xe. Cái bánh gato vẫn còn nguyên ở trên bàn giáo viên, hết trò, đám con trai lại vốc bánh ném nhau chán chê thì mới giải tán ai về nhà nấy! Dũng dĩ nhiên là tham gia cùng mọi người, nhưng trong đầu cậu càng lúc càng cảm thấy Hương chính là nữ chính trong căn phòng thay đồ hôm nọ! Và dĩ nhiên là cậu càng quyết tâm rằng từ tuần sau sẽ bám theo Hương cho đến lúc tìm ra người giáo viên kia là ai thì thôi! Cậu muốn chấm dứt cái hành vi đồi bại ấy lại, bằng mọi giá! Nhưng hôm nay thì không, hôm nay cậu còn phải về nhà để hộ tống mẹ cậu đi dự tiệc đã! Thế là sau khi cùng đám bạn dọn dẹp xong đám chiến trường, Dũng lao ra nhà xe, cưỡi lên con honda vision mà mẹ cậu mới mua! Từ khi còn ở bên Anh thì Dũng cũng đã có bằng lái rồi, nên khi vừa về nước là Vân đã dự định sẽ mua cho Dũng một chiếc xe cho tiện đi lại.

Về tới nhà, Dũng đi lên phòng ngay để tắm rửa và nằm nghỉ một lát, chờ đến giờ thì hai mẹ con sẽ đi qua nhà bác tổ trưởng tổ dân phố để ăn cơm tối! Khoảng 7h tối, thì có tiếng gõ cửa…

– Dũng, con ơi!
– Dạ!

Rồi có tiếng cửa mở, Vân đi vào phòng của con trai trong bộ váy ngang gối màu đen. Trong chiếc váy này, làn da trắng của nàng càng được tôn lên nổi bật hơn!

– Con chuẩn bị xong chưa, mình đi thôi!
– Xong rồi mẹ ạ!
– Ái chà, anh định mặc như thế để hộ tống mẹ anh đấy à?

Vân hơi cười cười nhìn bộ đồ mà Dũng đang mặc, quần jogger màu xám, bên trên là chiếc áo sweater tiệp màu! Khá đơn giản!

– Nhưng mà mặc như thế mới giống là làm vệ sĩ! Được rồi, đi thôi…

Nói đoạn, Vân khoác tay Dũng, hai người cùng nhau đi sang nhà lão Tuấn! Đường đi sang nhà lão Tuấn thì Vân đã hỏi trước cô Lan, còn cô Lan thì nhất quyết là không chịu đi sang, lấy lý do là đúng vào giờ chiếu phim nên cô ở nhà xem phim, tiện trông nhà luôn chứ để nhà cửa không có ai thì cô không yên tâm! Thế là hai mẹ con khoác tay nhau đi, và bởi vì đi trong tư thế khoác tay, nên đôi lúc ngực Vân lại ép vào khuỷu tay của Dũng! Nếu như bình thường thì Dũng cũng chả để ý, nhưng mà hình ảnh mẹ mình đứng ở trên gác mái đã làm cậu phải để ý đến những va chạm tình cờ này!

Khi hai mẹ con tới nơi, thì lão Tuấn đã đứng sẵn ở cổng chờ, lấy lý do là sợ hai người không quen nên lạc đường! Nhìn thấy Vân khoác tay Dũng thì lão chỉ biết ao ước là giá như cho lão thế chỗ của Dũng bây giờ thì đổi vài năm tuổi thọ lão cũng đổi ngay! Lúc ba người vào trong nhà thì quanh bàn tiệc đã đông đủ, bởi vì vốn dĩ nhân số của cái tổ dân phố này cũng chả nhiều, nhõn có đâu 7 – 8 người ấy, toàn các cụ cao tuổi ở nhà tĩnh dưỡng, con cháu thì đi làm ăn xa! Cũng chính vì như thế, nên buổi tiệc diễn ra cũng rất là nhạt nhẽo, chỉ có một người vô cùng hào hứng là lão Tuấn, lão còn mang ra chai rượu ngâm lâu năm, rót mời mọi người liên tục! Vân, mặc dù đã nói trước là không uống được rượu, nhưng vẫn phải uống liền mấy chén, “vì cô Vân mới đến, nên tôi đề nghị mỗi người chúng ta mời cô Vân một ly, cô Vân uống nhấp môi là được rồi”. Thế nhưng mà lúc Vân uống nhấp môi thật, thì lão lại bày ra đủ trò để Vân uống hết, thế là chỉ sau một lượt rượu là Vân đã chuếnh choáng chả biết trăng trời gì nữa. Thấy thế thì Dũng cũng đứng dậy, “mẹ cháu say rồi, các bác cho cháu đưa mẹ về nghỉ ạ”. Và dĩ nhiên là lão Tuấn chẳng thể cản được, thôi thì sau cả một tuần chỉ được ngắm nàng trùm chăn, hôm nay nhờ việc “đánh rơi đũa” liên tục, thì lão cũng đành phải tự thỏa mãn thế thôi vậy.

Bỏ lại đằng sau con mắt tiếc nuối của lão Tuấn, Dũng dìu mẹ ra về. Nhưng mà vừa đi ra khỏi cổng nhà lão Tuấn, thì Vân say không đi nổi nữa, thế là Dũng đành phải cõng mẹ mình về vậy! Và khi ấy, bộ ngực của Vân cứ chèn ép liên tục lên lưng Dũng, làm cho cậu nóng hết cả người. Về đến nhà, thì Dũng thấy dưới nhà đã tắt đèn, chắc bà Lan đã đi ngủ rồi! Không nỡ gọi bà dậy, nên Dũng loay hoay một lúc mới mở được cổng…

– Cậu Dũng về đấy à? Tôi bị nhức đầu nên đi ngủ sớm, sao cậu không gọi tôi mở cổng cho…
– Dạ thôi, cháu tự mở được ạ!
– Mà bà chủ bị sao thế cậu?
– Mẹ cháu chỉ hơi say tí thôi ạ! Bà cứ ngủ đi, cháu dìu mẹ lên được…
– Vâng, cảm ơn cậu! Tôi đi ngủ trước…
– Vâng ạ!

Khi bà Lan quay lưng vào trong, thì Dũng cũng lại một lần nữa đỡ được mẹ mình đang say khướt lên lưng! Hì hục cõng mẹ lên tầng hai, Dũng ngả lưng cho mẹ mình nằm xuống giường, đang định đỡ cho mẹ nằm ngay ngắn lại, thì cậu thấy mấy ô cửa sổ mở, thế là cậu đứng dậy, ra đóng lại mấy ô cửa sổ, đồng thời kéo luôn rèm cửa lại, để sáng mẹ dậy không bị chói mắt. Sau đấy cậu mở cái đèn ngủ ở đầu giường mẹ, Dũng vẫn nhớ là mẹ mình có thói quen mở đèn khi ngủ! Rồi cuối cùng thì Dũng mới quay lại để đỡ cho mẹ mình nằm ngay ngắn trên giường! Nhưng mà ngay khi quay lại thì cái quần lót ren màu đen trên người mẹ đập ngay vào mắt cậu, có lẽ do lúc đỡ mẹ nằm xuống thì phần váy bị tốc lên. Vừa nhìn thấy thế, tim Dũng đập thình thịch, mặt cậu nóng hẳn lên, thằng em trong quần dựng lên căng thẳng, đôi mắt cậu như xoáy sâu vào phần mu âm đạo của mẹ mình. Dũng đưa tay vào trong quần, để chỉnh lại thằng em cho thoải mái hơn một chút. Cậu định cúi xuống để kéo váy xuống cho mẹ mình, thì đột nhiên Vân lại lật úp người lại, và chẳng biết vì sao, phần váy phí sau cũng bị kéo cao lên, để lộ cặp mông căng tròn, trắng như ngọc trong chiếc quần lót màu đen. Vô thức, Dũng đưa tay về phía cặp mông cong vút của Vân. Nhưng đưa tới nửa đường thì Dũng khựng lại, cậu vung tay tát bốp một cái vào mặt mình! Tỉnh lại đi Dũng, đấy là mẹ của mày đấy! Thế là Dũng hít một hơi thật sâu, cậu cúi xuống, kéo mẹ cậu nằm ngửa lại, kéo lại chiếc váy, đang định với tay lấy chiếc chăn đắp cho mẹ đỡ lạnh, thì đột nhiên Vân vươn hai tay, ôm đầu Dũng ghì chặt vào ngực mình…

– Anh! Anh ơi! Em muốn, em muốn! Yêu em đi anh…

Và trong khi Dũng còn đang bất ngờ thì chả biết làm thế nào mà môi Vân khóa chặt lấy môi Dũng, Dũng ú ớ với nụ hôn đầu của mình cũng là nụ hôn của mẹ! Dũng muốn vùng ra, nhưng chẳng biết Vân lấy sức mạnh ở đâu ra mà ghì chặt đầu Dũng xuống không thể thoát ra được! Đang cố gắng vùng ra thì đột nhiên Vân nắm lấy tay Dũng đưa xuống phần gò mu của mình. Dũng như bủn rủn hết cả người khi lần đầu tiên chạm tay vào phần mu âm đạo của một người phụ nữ. Dù là qua lớp vải ren, Dũng cũng có thể cảm nhận được sự mềm mại, ấm nóng bên trong. Rồi Dũng thấy tay mẹ mình lỏng hơn, cuối cùng cậu cũng giằng tay ra được, mẹ cậu đã ngủ rồi. Thở phào nhẹ nhõm, cậu đứng dậy, kéo chăn lên cho mẹ, vừa lúc kéo chăn lên xong định rút tay về thì chả biết thế nào, Vân lại chụp lấy tay Dũng, ghì chặt vào ngực…

– Anh! Anh đừng đi, đừng bỏ em với con! Em xin anh…

Nàng vừa kéo tay Dũng, vừa khóc, rồi tay nàng lại lỏng dần, nàng buông xuôi, hoàn toàn chìm sâu vào giấc ngủ! Dòng nước mặt chảy dài từ hai khóe mắt, Dũng thở dài, lau đi cho mẹ, cậu cúi xuống hôn lên vầng trán trơn nhẵn…

– Mọi việc qua rồi mẹ à! Con sẽ thay cha bảo vệ mẹ!

Rồi Dũng đứng dậy, đi về phòng! Vừa vào phòng, cậu đi vào nhà tắm đầu tiên, sau những sự việc vừa rồi cậu muốn tắm cho tỉnh táo lại! Nhưng thằng em bên dưới không tha cho cậu, nó đòi hỏi sự giải tỏa, cậu đành đi ra lấy chiếc điện thoại tìm chút tài liệu để giúp thằng em vậy! Như ma xui quỷ khiến, cậu lại mở truyensextv.com đọc một truyện về loạn luân, vừa đọc truyện cậu vừa xóc xóc dương vật của mình, chẳng hiểu vì sao những hình ảnh ban nãy của mẹ cứ dồn dập hiện lên, bờ mông căng tròn, trắng nõn, mu âm đạo mềm mại, ấm nóng, nụ hôn tuy vội vàng nhưng đầy mãnh liệt của mẹ! Dũng xóc càng lúc càng nhanh…

– Aaaa! Con sướng quá mẹ ơiiiii! Con ra! Raaaaa…

Cậu gầm lên, gồng cứng người rồi phóng tinh xối xả ra sàn nhà tắm! Chưa bao giờ cậu xuất tinh nhiều như thế! Cậu chống một tay vào tường nhà tắm, thở hồng hộc. Rồi cậu vứt cái điện thoại vào một góc, tắm thật nhanh rồi đi ra giường, cố đưa mình vào giấc ngủ! Nhưng Dũng nằm mãi mà không ngủ được, cậu thấy xấu hổ với hành động của mình! Sao câu lại có thể thủ dâm bằng hình ảnh của mẹ được cơ chứ? Rồi lại còn gào lên là con sướng là sao? Nhưng rồi cậu lại nghĩ là bao nhiêu người trong cái thread kia vẫn ngày ngày quan hệ với người thân của họ thì cũng có sao? Rồi lan man một lúc thì cậu lại nhớ lại cảm giác mềm mại khi lần đầu tiên chạm vào mu âm đạo mềm mại ấm áp của mẹ! Cả cặp mông trắng nõn nữa! Rồi cậu lại thấy rằng mẹ mình còn đẹp hơn chính ba đứa hoa khôi trong lớp nữa kìa! Nghĩ tới hoa khôi, thì Dũng nghĩ ngay tới Hương, cậu không ngờ Hương lại có thể làm ra cái việc như thế? Rồi lại còn cho ông thầy giáo kia xuất tinh vào trong, cô ta không sợ có thai sao? Mà tên thầy giáo đốn mạt kia là ai nữa? Sao lại có thể làm như thế với học sinh của mình nhỉ? Càng nghĩ Dũng càng quyết tâm từ tuần sau sẽ bám theo Hương để làm cho ra cái chuyện này! Lan man một hồi thì Dũng cũng chìm vào giấc ngủ mệt mỏi, môi cậu nở một nụ cười, nhẹ nhàng…

Và trong lúc hai mẹ con đang say giấc, thì ở căn nhà kia, lão Tuấn đang chạy vòng quanh phòng tìm cái gì đó để đập phá! Ai đã kéo cái rèm ngủ lại? Kéo rèm như thế thì lão làm sao nhìn thấy cái gì được? Là đứa nào? Bà giúp việc hay thằng con của người đẹp làm cái chuyện xấu xa như thế? Trong một lát, lão thậm chí có xúc động định gọi điện sang nhà Vân nhờ người kéo cái rèm ở phòng ngủ của Vân ra! Cơ mà dĩ nhiên là lão không điên mà đi làm như thế! Chạy qua chạy lại một lát không tìm được gì, lão ngứa mắt ném đánh bép cái điện thoại xuống sàn! Chứ bảo đập cái ống nhòm thì không bao giờ!

Sáng chủ nhật, Vân dậy muộn với cái đầu đau như búa bổ, nàng vỗ vỗ vào đầu mình cho tỉnh hơn chút! Nàng đi vào nhà tắm, nhìn mình trong gương cười khổ, tóc tai bù xù, váy áo xộc xệch! “Chắc hôm qua Dũng nó dìu mình về”, nàng tự hứa là sẽ không bao giờ uống nhiều như hôm qua nữa, đến là xấu hổ, ai đời ra mắt mọi người trong khu phố lại say đến độ để con trai dìu về bao giờ không! Rồi nàng tháo chiếc váy rơi xuống, cởi bộ đồ lót, nàng muốn tắm cho tỉnh người lại! Tắm xong thì nàng thu dọn đồ bẩn cho vào giỏ rồi xách xuống bỏ vào máy giặt, xong xuôi đâu đấy thì nàng đi vào ăn sáng! Cô Lan như thói quen, vừa thấy nàng xuống đã chuẩn bị sẵn một phần ăn sáng để sẵn trên bàn! Vân đang ăn thì Dũng đi xuống, bà Lan lại dọn thêm một phần ăn nữa rồi đi vào bếp! Bàn ăn lúc này chỉ còn hai mẹ con. Vân ngẩng đầu lên nhìn Dũng, cười…

– Hôm qua con đưa mẹ về nhà à?
– Vâng, hôm qua mẹ uống nhiều quá!
– Cảm ơn con!
– Dạ…

Dũng cúi xuống với phần ăn của mình, những sự việc tối qua làm cậu cảm thấy không được tự nhiên lắm khi đối diện với mẹ như thế này! Không biết là do cậu thấy xấu hổ hay thế nào? Dũng đang cắm cúi ăn cho xong bữa sáng, thì đột nhiên…

– Dũng, ngồi yên đấy!

Hơi bất ngờ, nhưng Dũng cũng giữ nguyên tư thế, Vân rướn người về phía con, nàng đưa tay nhổ một sợi tóc trên đầu Dũng…

– Mới 17 tuổi mà sao con đã có tóc bạc rồi nhỉ?

Nàng thắc mắc, nghe mẹ nói thế thì Dũng ngẩng đầu lên, đập ngay vào mắt Dũng lúc này là hai bầu ngực của Vân đang buông xuống! Có lẽ là do hậu quả của cơn đau đầu thế nên sáng nay lúc xuống nhà thì Vân lại quên mặc áo lót, xuống tới nơi rồi thì mới nhớ ra, nhưng nàng cũng tặc lưỡi cho qua, vì toàn là người trong nhà với nhau cả. Dũng được dịp quan sát kỹ bầu vú đẫy đà của Vân, chưa hề có vẻ gì là bị sệ xuống, bầu vú căng tròn trắng như ngọc, thậm chí Dũng còn thấy thấp thoáng phần đầu vú của mẹ nữa, quầng vú màu hồng nhạt, núm vú không to lắm, có lẽ chỉ hơn phần đầu đũa một tẹo, có màu giống mới màu quầng vú! Thấy mẹ thu người về chỗ, Dũng cũng hấp tấp cúi xuống phần ăn sáng của mình, mặt cậu nóng rực lên, tim đập thình thịch như vừa làm chuyện gì tội lỗi lắm! Vân thấy mặt con trai tự nhiên đỏ bừng lên thì đưa tay qua áp lên má Dũng…

– Ui, sao nóng thế? Con bị sốt hả?
– Kh… Không, con có sao đâu…

Tay mẹ mềm mại và mát quá! Mặt Dũng càng đỏ hơn, Vân đứng lên đi lấy chiếc nhiệt kế để đo xem là Dũng có bị sốt không!

– Đấy mẹ thấy không? Con đã bảo là không sao mà!
– Uhm, được rồi! Con ăn xong chưa?
– Cũng xong rồi ạ!
– Thế con để đó, mẹ dọn cho! Mà hôm nay con có đi đâu không?
– Không ạ? Có việc gì à mẹ?
– Không, nếu không đi đâu thì lát nữa chúng ta chơi snooker một chút chứ?
– Được ạ…

Nhắc tới snooker là Dũng liền tươi tỉnh ngay, cũng quên béng luôn chuyện vừa rồi! Thế là sau khi dọn dẹp xong, Vân về phòng thay đồ, còn Dũng thì chạy lên trên phòng gác mái trước!

– Mẹ chuẩn bị xong chưa ạ?
– Lúc nào cũng sẵn sàng! Nhưng mà hôm nay mẹ muốn cá cược một chút! Ai thua thì sẽ phải chịu trách nhiệm giặt đồ trong một tháng! Thế nào?
– Được ạ! Bắt đầu luôn thôi mẹ!
– Khoan đã, anh phải nhường mẹ trước 40 điểm đấy nhé!
– Ơ, mẹ ăn gian, đã cá cược lại còn phải chấp điểm!
– Sao nào? Anh hôm nay lại sợ thua mẹ anh cơ à?
– Được rồi, nhưng mẹ không được bắt con chấp thêm đâu đấy…
– Á à, hôm nay lại dám nghi ngờ mẹ chơi xấu cơ đấy! Được rồi, hôm nay mẹ cho anh biết tay…

Lúc nãy khi về phòng thì Vân đã thay sang mặc một bộ đồ theo phong cách khá là trẻ, quần short ngắn bằng thun màu đen, bên trên thì mặc một chiếc áo phông máu trắng! Thế là hai người bắt đầu chơi, và ngay khi đến lượt mẹ mình ra cơ, thì Dũng đã nhận ra điều bất ổn! Chiếc quần short ngắn giúp Vân khoe ra đôi chân thon dài, rồi khi nàng cúi xuống, thì vết hằn của chiếc quần lót ren bên trong hiện rõ mồn một cả lên! Đặc biệt là trong những tình huống khi mà cơ thủ phải gác một chân lên bàn để có tư thế bắn thoải mái nhất, thì hai múi thịt mũm mĩm ở khe âm đạo của nàng cũng in hằn rõ lên! Dũng ngồi ở ghế thì đỏ bừng hết cả mặt, lại còn phải đổi tư thế liên tục để che đi thằng em đang chào cờ bên dưới! Trong khi ấy thì Vân vẫn mải mê theo những đường cơ của mình mà không hay biết gì! Kết thúc buổi giao hữu hôm ấy, Vân có lần đầu tiên thắng con trai mình…

– Rồi nhé! Mẹ thắng, anh phải giặt đồ liên tục một tháng!
– Vầnggggg!

Dĩ nhiên là với tâm trạng bất ổn như thế thì làm sao Dũng có thể thắng được, cậu đành phải chấp nhận thua cuộc thôi! Ngày chủ nhật trôi qua như thế ở nhà Vân, trong khi Vân sung sướng vì lâu lắm mới thắng được con trai, thì Dũng chìm trong những hình ảnh và suy nghĩ ngổn ngang! Lại một lần nữa, Dũng đứng giữa ranh giới đúng sai, cậu không biết là mình cảm thấy hứng với hình ảnh của mẹ mình là đúng hay sai? Nhưng cậu càng cố gạt bỏ, thì hình ảnh bầu ngực đẫy đã trắng nõn, vết hằn của chiếc quần lót, hai múi thịt mũm mĩm, đôi chân thon thả dài miên man, lại càng hiện lên nhiều hơn. Cuối cùng, cậu lại lên mạng để tìm sự đồng cảm. “Em có cảm giác là em thích mẹ của mình? Liệu em có nên tiếp tục hay không?”. Rất nhanh đã có một nick khác vào reply “Không sao đâu em, ngày trước anh cũng cảm thấy loạn luân là xấu xa, nhưng khi anh và mẹ vượt qua cái lằn ranh đấy, thì chỉ còn lại tình yêu, sự thăng hoa của hai người yêu nhau thôi em ạ”. Rồi một lúc sau thì có thêm vài comment động viên khác, đại khái là khuyên Dũng không cần cảm thấy sợ hãi, cứ thử một lần bước qua ranh giới kia, không có gì phải lo hết! Nhưng rồi những comment đó cũng trôi qua, và thread quay lại với chủ đề của nó là chia sẻ kỷ niệm loạn luân, bỏ lại Dũng với những suy nghĩ ngổn ngang của mình…

Trong khi đó, ở đầu kia thành phố, cô gái mở chiếc điện thoại lên…

– Sao em không tới? Hay là em không muốn lên tuyển nữa? Nếu vậy thì để tôi cho người khác…
– Không ạ, em xin thầy! Hôm qua em có việc đột xuất nên không tới được! Em đã xin phép rồi mà…
– Em phải biết tôn trọng lời hứa của mình chứ? Đã nói là tới, thì dù có việc gì cũng phải tới?
– Thầy, thầy tha thứ cho em chứ ạ?
– Không! Em phải bị trừng phạt…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ngược

Số ký tự: 0