Phản diện Đấu Phá

Phần 17

2024-06-05 02:23:00

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 17
Yên Nhiên thở dốc, cùng lưỡi hắn quấn quýt qua lại làm nàng vô cùng say mê, vòng tay nàng liền ôm chặt lấy cổ Hàn Phong, nàng không hề muốn hắn rời khỏi miệng mình.

“Chủ nhân… tay người… mông ta lạ quá… lạ quá… thật thư thái…”

Bên dưới bờ mông Yên Nhiên, hai tay Hàn Phong liên tục nhào nặn, biến chúng thành đủ loại hình thù, Yên Nhiên vốn là thiếu nữ còn trinh trắng, đối với hành động xâm phạm của hắn, trong miệng nàng không khỏi không phát ra từng tiếng rên rỉ yêu kiều.

“Chủ nhân… không được… quá nhanh rồi… Nhiên nhi không chịu nổi mất…”

“A… Chủ nhân… ngài đừng cho vào trong… Ôi… ngài cho vào trong rồi… A… đừng sờ chúng mà… Làm ơn”

Tay Hàn Phong lúc này đã chui vào quần Yên Nhiên, bờ mông nàng hắn cảm giác vô cùng rõ ràng, từng xúc cảm da thịt hắn không thể quên được.

Bờ mông nàng vô cùng căng tròn, kết hợp với làn da mịn màng tạo thành tác phẩm vô cùng hoàn hảo, ở giữa quần lót giờ đã ướt một mảng, hiển nhiên bàn tay hắn chạm vào âm đạo bên ngoài quần, nàng đã không chịu được mà tiết nước.

“Chủ nhân” Nạp Lan Yên Nhiên ánh mắt ướt át, nàng cắn môi trông vô cùng gợi tình nhìn Hàn Phong.

Trong lòng nàng lúc này không hiểu sao liền dâng lên cảm giác không muốn, rằng sâu thẳm bên trong nàng, nàng vô cùng kháng cự với hành động xâm phạm của Hàn Phong.

Nhưng khi nàng nhìn vào mắt hắn, ánh mắt nàng liền trở nên ngây dại, sự kháng cự trong lòng cũng bị đẩy lui đi, lúc này, Hàn Phong trong lòng nàng không khác gì một vị thần mà nàng kính ngưỡng, để làm thỏa mãn hắn, nàng có thể làm bất cứ việc gì.

“Ta muốn nhìn thấy thân thể của nàng” Hàn Phong lấy tay vuốt ve má Yên Nhiên, nhẹ nói.

“Chủ nhân… luôn theo ý ngài” Yên Nhiên nở nụ cười mê hoặc, tay nàng nhẹ cởi từng món y phục ra trước mặt hắn, thân thể nàng cuối cùng cũng hỏa thân trước đôi mắt hắn.

“Thật đẹp a” Nhìn thân thể trần tụi của Yên Nhiên, hắn không khỏi trầm trồ.

Nạp Lan Yên Nhiên nghe vậy trong lòng liền vui vẻ, nàng khẽ cắn môi, tay đẩy nhẹ hắn nằm xuống, bờ mông trần trụi của nàng ngồi lên bụng hắn.

“Chủ nhân… được phục vụ ngài, ta cảm thấy rất hạnh phúc” Yên Nhiên trở nên nhu thuận như mèo con ngoan ngoãn, nàng ôm cổ hắn, để hai bộ ngực nàng ép chặt vào ngực hắn, miệng nàng khẽ thở vào tai hắn từng luồng hơi ấm áp.

Bỗng nhiên, từng giọt nước ấm áp rơi vào vai Hàn Phong, hắn liền nhìn thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp của Yên Nhiên.

Trong ánh mắt hắn, trên khóe mắt Yên Nhiên chảy ra hai dòng lệ, dòng lệ lăn dài chảy xuống cả ngực hắn.

Nhưng trái ngược với đó, khuôn mặt nàng chả tỏ ra sự đau khổ gì, mà nhiều hơn trên đó là sự hạnh phúc, vui sướng.

“Vì sao nàng khóc vậy?” Hắn khẽ lau nước mắt trên má nàng, nhẹ hỏi.

“Ta khóc sao?” Yên Nhiên ngờ vực, nàng theo lời Hàn Phong khẽ chạm tay lên má mình, đúng như lời hắn nói, trên má nàng giờ đây nhòe nhoẹt nước mắt của nàng.

“Tại sao ta lại khóc như vậy chứ? Ta đang rất hạnh phúc mà” Yên Nhiên trở nên bối rối.

Hàn Phong khẽ cười, tay vuốt nhẹ má nàng an ủi: “Chắc là nàng đang khóc vì hạnh phúc thôi, đừng lo lắng”

Nhưng hắn biết, dù Yên Nhiên bị dính thuật thôi miên từ hắn, nhưng từ sâu bên trong nàng, bản chất Yên Nhiên thật khi thấy hắn chạm vào thân thể mình, không nhịn được mà rơi nước mắt đau xót.

“Ừm, chắc chắn là vậy rồi” Yên Nhiên gật đầu, nhìn khuôn mặt điển trai của Hàn Phong, nàng hôn xuống đôi môi hắn.

“Ưm… ưm…”

Từng tiếng “chẹp chẹp” vang lên trong không gian yên tĩnh, trong khu rừng hoang vắng, hai thân ảnh trai gái đang nằm lên nhau và hôn nhau đắm đuối, lưỡi họ quấn chặt lấy nhau như hận không thể hòa tan vào đối phương.

Không biết qua bao lâu, Nạp Lan Yên Nhiên mới rời khỏi đôi môi của Hàn Phong, trận hôn sâu này hoàn toàn là nàng chủ động, hắn không hề ra lệnh cho nàng, trong nội tâm nàng lúc này vô cùng vui sướng.

Hàn Phong chuyền âm cho nàng, Yên Nhiên nhận được thì mặt đỏ lên, nàng như một người vợ hiền, tay nhẹ nhàng cởi từng món y phục hắn ra.

Thân thể Hàn Phong dưới bàn tay nàng trở nên trần trụi, con cặc bên dưới cũng ngạo nghễ dựng đứng trước mặt nàng.

Yên Nhiên nhẹ nhàng hôn lên từng tấc da thịt trên người hắn, dần từ cổ hắn đến thân dưới hắn, kể cả hai núm vú hắn, nàng cũng nhẹ nhàng bú mút qua.

Đối với núm vú hắn, Yên Nhiên vô cùng nhu thuận, nghe theo lời Hàn Phong, nàng nhẹ nhàng ngậm vào núm vú, trong khoang miệng, lưỡi nhỏ của nàng khẽ đảo lấy núm vú hắn.

Xuống thân dưới hắn, khuôn mặt Yên Nhiên lúc này đang đối diện con cặc hắn, lần đầu nhìn thấy con cặc đàn ông, một cô trinh nữ như nàng không thể không ngượng ngùng.

“Nàng hãy cầm nó đi” Hàn Phong nở nụ cười.

Yên Nhiên không muốn làm trái lời hắn, nàng đưa tay nắm con cặc hắn, nàng vô cùng ngạc nhiên, con cặc hắn quả thực rất to, một nắm tay nàng cũng cầm không xuể.

Cầm con cặc hắn trong tay, bản tính con gái của nàng trỗi dậy, cũng không cần Hàn Phong nhắc, tay nàng nhẹ nhàng sục lên xuống con cặc hắn.

“A… thật tuyệt” Bàn tay ấm áp của Yên Nhiên sục con cặc, Hàn Phong thở ra một hơi sung sướng.

Yên Nhiên thấy vậy, nội tâm vui mừng, nàng học vô cùng nhanh, không bao lâu, tốc độ cùng nhip sục cặc của nàng trở nên vô cùng cân xứng và đều đặn, khiến Hàn Phong vô cùng hài lòng.

“Nàng hãy ngậm nó vào miệng đi” Hàn Phong nói.

“Như… như vậy cũng được sao? Ta thấy nó kỳ lắm” Yên Nhiên đỏ mặt.

Hàn Phong khẽ cười, hắn biết nàng dù bị thôi miên, nhưng nàng cũng rất e dè vì đây là lần đầu của nàng phục vụ nam nhân.

Với lại con gái ở đại lục này, trước khi về nhà chồng thì không thể để nam nhân đụng vào thân thể được, hoặc cũng có thể nói, tận sâu trong thâm tâm của mỗi người con gái, việc giữ mình trước nam nhân khác đã là bản năng trong họ rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phản diện Đấu Phá

Số ký tự: 0