Song tính

Phần 14

2023-05-17 03:33:00

Phần 14
Làn nước ấm xối vô hoa huyệt, ôm lấy bụng xua tan đi cơn nhức mỏi. Chu Cầm ngồi lên thành bồn tắm, dựa lưng vô tường banh hai chân cho Hạo Hiên moi tinh dịch ra ngoài.

Hoa huyệt luôn trong tình trạng hưng phấn, không ngậm côn thịt thì cũng bị đùa nghịch đến cao trào. Ngón tay hắn mới đâm vào mấy cái thôi, động nhỏ đã bắt đầu mấp máy nhả nước, gậy thịt nhỏ có xu hướng nhếch lên.

Người cậu đỏ bừng, cúi đầu kìm nén tiếng rên rỉ nơi cổ họng. Trong sự nóng bỏng lan tràn khắp cơ thể, cậu len lén liếc đến nam nhân trước mặt.

Mũi cao mày rậm, môi mỏng với phần khóe luôn nhếch, xương hàm góc cạnh nam tính, ngũ quan tuy sắc sảo nhưng không phải kiểu xâm lược lấn át đối phương, mà mang một cái gì đó kín đáo, lạnh lùng, phải nói là hoàn hảo đến từng đường nét. Nghe đâu đó trước đây người ta luôn đồn đoán rằng, vị giám đốc trẻ tuổi của tập đoàn lớn cả nước đúng là may mắn, sinh ra vừa có tiền vừa có nhan sắc, chưa kể tính tình hắn an tĩnh, từ tốn, là niềm tự hào của chủ tịch Hạo.

Nếu như không phải bị hắn cưỡng ép, bị hắn bắt nạt. Chu Cẩm sẽ tin lời đồn đại kia, chỉ có cậu chứng kiến hết thảy con người hắn. Hạo Hiên đã điên cuồng và thô tục thế nào, tất cả đều phát tiết trên người cậu. Đến bây giờ nghĩ lại, ấn tượng của cậu về lần gặp đầu tiên quả thực không sai, bản năng bài xích không phải tự nhiên mà có.

Đồ giả dối, siết chặt thành sứ lạnh lẽo, ánh mắt Chu Cẩm nồng đậm sự chán ghét.

Cơn khoái cảm đánh úp, đánh cho Chu Cẩm phải mở miệng rên rỉ, cậu không nhịn nổi nữa. Cơn nhói buốt từ dương vật và hoa huyệt truyền đến, là nứng đến nhói đau.

Điều này làm Chu Cẩm hận bản thân, rõ ràng ghét Hạo Hiên như vậy, là hắn tổn thương cậu, bây giờ lại kêu rên dâm đãng. Mới đầu vì sợ hãi mà cậu không ướt nổi, nhưng bản năng sinh lý đã lấn át tất cả, sau quá trình được điều giáo dạy dỗ, chỉ cần hắn đụng nhẹ thôi, lỗ nhỏ nhạy cảm đã tự động chảy nước.

Không giống mọi hôm, lúc này Hạo Hiên lại bình thản vô cùng, không lấy một tia sắc dục âu yếm nơi nhỏ bé non nớt, chuyên tâm săn sóc nó như làm một việc trọng đại.

Sự trái ngược này khiến Chu Cẩm xấu hổ, cậu hoảng loạn vùng vẫy hai chân, đẩy tay của hắn ra.

“Đừng… mà, đừng…”

Hạo Hiên giữ chặt cậu lại, cúi xuống hôn hôn phần đùi trong, ôn nhu nói.

“Em sao vậy? Không phải khó chịu lắm sao? Để anh lấy ra cho em.”

“Tôi tự làm được.” Bối rối nói ra mấy lời này, Chu Cẩm cúi gằm mặt xuống.

“Không được, tự làm sao mà sạch, vẫn là để anh giúp em đi.”

Ngón tay gia tăng tốc độ, mô phỏng theo động tác làm tình đâm vào âm đạo, khuấy loạn hỗn hợp tinh dịch bên trong, chà xát từng nếp uốn ở thành thịt, ngón cái khi có khi không chọc vào hột le, hạt đậu nhỏ vì kích thích mà giật nảy cứng như hòn đá nhỏ. Chu Cẩm co quắp chân tay hét lên.

“Nói dối! Anh nói dối! Thả tôi ra!” Rõ ràng Hạo Hiên đâu muốn giúp, hắn chỉ đang nhân cơ hội đùa bỡn cậu một phen thôi.

“Tôi mệt… a… không muốn… hức… anh xấu lắm.” Uất ức kêu than đồng thời lấy tay che đi dương vật cương cứng sắp bắn, Chu Cẩm chỉ muốn giấu đi thứ dâm đãng vô liêm sỉ này.

“Rõ ràng… rõ ràng anh chỉ nói lấy thứ đó ra thôi mà.”

Hạo Hiên phì cười, có lẽ cười vì cậu quá ngây thơ, ngước lên nhìn thẳng vào cậu nói.

“Hồi nào?”

Chu Cẩm sững sờ mở to mắt, Hạo Hiên bẻ tay cậu ra, xoa xoa bắp chân an ủi.

“Không sao mà, chỉ là phản ứng bình thường, ông xã cho em thoải mái, đừng khóc, mắt Tiểu Cẩm sẽ sưng.”

Tiếp tục chuyên tâm thọc hoa huyệt, hắn rõ ràng chả cần biết cậu muốn hay không, đeo lên mặt nạ dịu dàng tỏ ra ban phát ân huệ. Đầu Chu Cẩm đau như muốn nứt ra, bên dưới lại sung sướng tiếp nhận hành vi dâm loạn. Hai thứ trái ngược dồn nén trái tim mỏng manh, Chu Cẩm hét một tiếng rồi xụi lơ, mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.

Dâm thuỷ ồ ạt chảy ra, kéo theo cả dịch nhờn trắng đục rơi xuống nắp cống, hắn thỏa mãn nhìn chằm chằm nơi đó nghĩ. Đều là mình bắn ra a.

“Em xem, anh không hề nói dối, rõ ràng tinh dịch đã chảy ra ngoài hết rồi này.” Dơ ngón tay dính đầy chất lỏng của bản thân, Hạo Hiên có chút ác ý quơ quơ trước mặt cậu khoe khoang, dí sát vào miệng nhỏ ngoắc ngoắc.

“Liếm đi.”

Chu Cẩm cúi gằm mặt im lặng, Hạo Hiên cúi xuống quan sát cậu, tiếp tục dùng ngón tay đó chọc vào miệng.

“Này, anh nói em có nghe không? Mau liếm đi.” Bóp cằm cưỡng ép cậu mở miệng ra, vói ngón tay bôi loạn thứ dịch tanh tưởi vào đầu lưỡi, Hạo Hiên thích thú cười khúc khích trêu chọc.

“Ngon không? Ông xã vì em mà đặc biệt làm đó nha.”

“Hả?”

“Sao không nói gì đi chứ?” Giọng của gã đàn ông bắt đầu gắt gỏng, vỗ vỗ lên mặt cậu hối thúc trả lời.

Chu Cẩm đau khổ nhắm chặt mắt, môi khẽ động mấy cái, nhóp nhép liếm ngón tay, coi như xoa dịu tâm tình bất ổn của hắn lúc này.

Hạo Hiên hài lòng lôi côn thịt cương cứng của mình ra, vẫy vẫy cho Chu Cẩm xem, vật thô to xấu xí như cây nắm khổng lồ mọc ra từ bãi cỏ rậm rạp đen xì. Hướng về phía cậu giật nảy mấy cái như chào hỏi.

Hắn không nói không rằng, kê quy đầu vào trước cửa huyệt, ấn nhẹ mấy cái liền đẩy hông đâm lút cán vào trong, hung hăng banh rộng âm đạo, một đường đánh thẳng vào cổ tử cung.

Chu Cẩm trợn trắng mắt, lập tức phun tung tóe nước dâm, dây bẩn bụng Hạo Hiên.

Cơ ngực của nam nhân phập phồng lên xuống, hưng phấn thở ra từng cơn, hắn ngửa đầu hít sâu một hơi, không để cho cậu thở dốc liền ra sức đâm đâm chọc chọc.

Để phần lưng cậu tựa vào tường, còn hắn thì ôm lấy cặp mông căng tròn nhấc bổng lên, xem cậu như cái bao dương vật mà dập vào háng.

Cây kiếm hướng mục tiêu đâm phầm phập, trứng dái đập vào mép thịt vang lên tiếng “bạch bạch” sắc tình, khiến cho thịt mông rung lắc không ngừng, nảy lên nảy xuống như cái bánh pudding. Mép thịt ôm lấy dương vật, theo sự chuyển động mà liên tục biến dạng, lúc bị kéo căng ra, lúc thì bị đâm cho dúm lại.

Chu Cẩm gác cằm lên vai hắn, há miệng chảy nước dãi, móng tay cắm vào bờ lưng săn chắc, để lại những vệt cào xước trải dài.

“Không… dừng… a a… lại…”

“Bé cưng của anh thích nói dối lắm nha, hư quá đi. Không phải chim nhỏ còn đang hưng muốn phấn bắn tinh sao? Lúc nào cũng nói dối.”

Chụp đánh bờ mông tròn mẩy khiến cho nó đỏ ửng, đổi lại là những tiếng kêu đau của thiếu niên. Hạo Hiên vận sức gia tăng lực đạo, từng nhát đâm mạnh vào trong như muốn đâm thủng bụng Chu Cẩm, khiến cho lưng cậu đập vào tường phía sau.

Hắn có thể cảm nhận được lớp thịt ấm nóng gồ ghề, miệng tử cung e ấp sâu bên trong, đang hưng phấn phun ra từng đợt dâm thuỷ xối lên dương vật hắn. Mút chặt không buông, co bóp phục vụ chim bự vui lòng.

Khuôn mặt cậu đỏ bừng diễm lệ, mái tóc mướt mát mồ hôi được vén gọn ra đằng sau, để lộ khuôn mặt như búp bê sứ, ánh mắt mơ màng ngậm nước, đôi môi đỏ mọng hé mở phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng. Vì đang treo trên người hắn xóc nảy, cặp vú mềm rung lắc nhảy tưng tưng. Tất cả sự dâm đãng xinh đẹp này, đều là một tay hắn tạo thành.

Cậu dựa dẫm vào hắn, vì hắn mà mà bày ra những góc khuất trần trụi nhất. Trái tim Hạo Hiên bị hun nóng muốn cháy rụi.

Môi mỏng mơn mớn làn da mịn màng, lần đến miệng nhỏ nuốt hết tiếng kêu dâm, cùng lưỡi cậu dây dưa chơi đùa.

Hạo Hiên cho cậu nằm xuống, bản thân đè lên trên, dùng tư thế chẻ củi tiến sâu vào hơn nữa. Nước nhờn bị đánh cho sùi bọt trắng, theo kẽ mông chảy xuống. Cảm giác buồn tiểu xâm chiếm đầu óc cậu, Chu Cẩm chỉ có thể cắn răng thít chặt nơi đó hòng giảm bớt sự khó chịu nơi bàng quan.

“Dừng lại… làm ơn dừng lại, tôi xin anh.” Hoảng loạn la hét nhưng vẫn không thể ngăn cảm hành độc ác liệt của nam nhân. Không xong rồi, cậu có thể nhẫn nhịn đến khi sự việc kết thúc không?

Hắn bị kẹp sướng, kêu lên một tiếng, vươn tay bóp dương vật nhỏ, sục lên xuống ép nó phải bắn tinh, tất nhiên Chu Cẩm tước vũ khí đầu hàng ngay lập tức.

“Áaa… a… Không chịu nổi… ư… a.” Bạch trọc thưa thớt phun ra, cậu đã tới cực hạn rồi, niệu đạo cùng lỗ tiểu nơi âm huyệt đồng thời phun ra thứ nước vàng nhạt, cứ thế mất khống chế mà tiểu ra ngoài.

Khuôn mặt cậu thoáng chốc tái mét, xấu hổ cùng sự khinh nhục bao vây tâm trí, Chu Cẩm kéo lấy mái tóc gào khóc nức nở.

Nhìn người dưới thân điên cuồng tự làm đau chính mình, Hạo Hiên vội vàng gỡ tay cậu, đưa lên miệng hôn hít, an ủi dỗ dành.

“Đừng khóc, không sao đâu mà. Tiểu Cẩm của anh là tuyệt nhất.”

Cậu vẫn không ngừng khóc, nấc nghẹn cắn chặt môi đến bật máu, run lẩy bẩy rơi nước mắt như mưa. Hạo Hiên cúi xuống liếm máu đỏ tươi, thân dưới vẫn không dừng lại động tác thô bạo, hắn nghiền ngẫm cái gì đó, sau đó vui vẻ reo lên một tiếng, hào hứng hướng cậu vui vẻ nói.

“Em ngại sao? Vậy anh cũng làm giống em nhé, hai ta giống nhau sẽ không có gì xấu hổ.” Như phát hiện ra điều thú vị, hắn cười hì hì ghim chặt hông cậu lại, điều chỉnh tư thế sao cho hợp lý.

Như có quả bom dội vào tai, Chu Cẩm không tin nổi vào mắt mình, kinh hãi lắp bắp thét lên.

“Anh… anh nói gì cơ… hức a… Đừng mà! Không muốn, tôi không muốn! Cút ngay, tên biến thái… hu hu… tha… tha…”

Lắc đầu vung tay đánh mặt hắn, nhưng chả xi nhê. Chỉ thấy Hạo Hiên ngửa đầu thở dài một hơi, thả lỏng hoàn toàn cơ thể.

Tiếng “xì xì” lập tức vang lên, dòng nhiệt nóng bỏng dội thẳng vào âm đạo, quét sạch mọi ngóc ngách nơi bé nhỏ, một mùi khai phảng phất bay trong không khí. Hạo Hiên vậy mà tiểu tiện trong người cậu.

“Hức… aaaaa.” Ánh mắt cậu tan rã, trán thấm đầy mồ hôi, Chu cẩm chứng kiến tường tận bụng mình dần dần to lên, như bị chơi đến mang thai mấy tháng. Huyệt nhỏ chứa không nổi, đẩy trào ra thứ dịch kinh tởm của gã đàn ông để lại.

Bàn tay gầy gò nắm chặt, móng tay ghim sâu vào da thịt, tâm Chu Cẩm chính thức tan vỡ, giương đôi mắt vô hồn nhìn trần nhà. Thân dưới òng ọc mấy tiếng, gã đàn ông đang đưa đẩy những phát cuối cùng.

Hắn ôm lấy đầu cậu, côn thịt giật nảy liên hồi rồi xuất tinh. Bế xốc Chu Cẩm ngồi dậy, hỗn hợp hôi tanh nhanh chóng trào ra ngoài. Từng dòng từng dòng nhiễu xuống mông, tràn ra hai chân, một bãi nhơ nhuốc dơ hầy đem cậu nhuốm bẩn.

Mở cửa động sưng đỏ, nhìn nó ra sức co bóp rặn hết tinh trùng cùng nước tiểu của bản thân. Hạo Hiên âu yếm hôn môi cậu.

“Em khó chịu lắm đúng không? Anh giúp em lấy ra nhé?”

Thiếu niên đáng thương, giờ mới hiểu ra mọi lời hắn nói, chỉ có thể tội nghiệp bị dã thú tiếp tục giày vò.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Song tính

Số ký tự: 0