Thần thám

Phần 79

2024-02-20 03:38:00

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 79: Ăn sủi cảo?
Thế là Hoàng Tiểu Đào liền gửi địa chỉ nhà cô ấy cho tôi, tôi cũng lập tức mặc quần áo để chuẩn bị đi luôn! Vương Đại Lực đang ngồi trên giường nghịch điện thoại liền hỏi: “Tống Dương! Giờ này mà mày còn ra ngoài à?”

“Hoàng Tiểu Đào nói có phát hiện 1 ít manh mốt mới, tao đi qua xem 1 chuyến!”

“Thế tối có về không? Có cần tao để cửa cho không?”

“Không cần, có lẽ là phải đi qua đêm!”

“Hay là tao đi cùng mày nhé?”

“Lần này thì không cần!”

Hỏi đáp 1 hồi, tự nhiên tôi thấy Hoàng Tiểu Đào nói đúng, Vương Đại Lực cứ như vợ tôi vậy??? Xấu hổ vl.

Giả vờ thì giả vờ cho trót, tôi đành với tay cầm theo cái túi đồ nghề, ra ngoài cửa ký túc bắt 1 chiếc taxi, mất khoảng 30 phút thì tới được dưới nhà Hoàng Tiểu Đào. Vừa tới nơi tôi cảm thấy hồi hộp hẳn lên, đêm khuya lại đến làm khách trong nhà 1 cô gái, đúng là sự kiến “khai thiên tích địa” đối với tôi. Càng theo cầu thang đi lên tới gần nhà cô ấy, cổ họng tôi càng khô, lúc gõ cửa thì đến tay tôi cũng đã run lên bần bật.

Gõ cửa rồi đứng đợi trong chốc lát, tôi có thể cảm thấy tiếng tim mình đang đánh trống bùm bùm trong lồng ngực, chết rồi, lát nữa gặp cô ấy thì nên nói gì cho đỡ xấu hổ nhỉ???

Đang lúc nghĩ xem nên nói gì, thì cửa mở ra, Hoàng Tiểu Đào mặc 1 bộ đồ trễ nải, lộ ra 2 đùi mảnh khảnh trắng như ngọc, chân đi 1 đôi dép đi trong nhà hình gấu brown, trên đầu có ủ khăn. Tôi ngửi thấy trên người cô ấy có 1 thứ hương thơm ngào ngạt, làn da thì hơi đỏ lên, có lẽ là vừa mới tắm xong thì phải!!

“À… à, tôi đến ăn sủi cảo xong sẽ về ngay!”

Vừa nói xong, tôi lập tức tự châm biếm mình, tà tâm thì có mà lại không có gan làm, nghĩ đi Tống Dương! Nửa đêm mày chạy đến nhà con người ta, thật là chỉ để ăn sủi cảo thôi hả?

Sau đó lại thấy bộ đồ mà Hoàng Tiểu Đào mặc quá là trễ nải, 1 đoạn xương quai xanh trắng nõn cũng lộ ra ngoài, đã thế, cô ta ở nhà nên cũng không có mặc áo lót, phần trước ngực áo có 2 điểm mờ mờ ẩn hiện nhô lên! Mặt tôi lại đỏ bừng hết cả lên.

Phế vật! Thua cả phế vật! Tôi tự chửi tôi.

“Đứng ngây ra đó làm gì? Vào đi, nhớ đổi dép đi trong nhà!” Hoàng Tiểu Đào noi.

“Ờ… được!”

Tôi đổi sang 1 đôi dép lê khác, túi xách thì để tạm trên sofa, nhà của Hoàng Tiểu Đào không lớn lắm, nhưng cho người ta cảm giác rất ấm áp, ở phòng khách có trải 1 tấm thảm in hình mấy nhân vật trong phim hoạt hình, trên sofa cũng có mấy cái gối ôm hình gấu, không nghĩ tới cô ấy cũng có 1 mặt khác nữ tính như vậy! Trong phòng bày biện 1 bộ sofa lớn màu cam, ngồi lên chắc là êm lắm, Trên chiếc bàn uống nước cũng có bày rất nhiều hoa quả.

Căn phòng cứ vảng vất 1 mùi hương con gái rất đặc biệt!

Tôi cứ tần ngần mãi ở cửa, đang định bước vào trong thì Hoàng Tiểu Đào nói: “Vào đi? Trong nhà tôi ấm lắm, không cần cứ phải mặc áo khoác như vậy! Hay là sợ tôi ăn thịt cậu?”

Tôi giảo biện: “Đến xong đi ngay thì cần gì phải cởi áo khoác?”

Hoàng Tiểu Đào ghét bỏ xua tay: “Vậy thì cậu khỏi cần vào nhà, tôi đem sủi cảo bỏ vào túi nilon cho cậu! Xách về!”

Thế mà tôi cũng nghiêm túc suy xét: “Ờ ha! Vậy cũng được!”

“Cái đồ ngốc này!” Hoàng Tiểu Đào giận đến mức bật cười: “Cởi ngay áo khoác ra cho tôi!”

Tôi đành ngoan ngoãn nghe theo, cởi bỏ áo khoác treo lên cây móc áo, sau đó đi theo Hoàng Tiểu Đào vào phòng bếp, tôi thấy trong thùng rác có 1 đống túi đựng sủi cảo đông lạnh, cô ấy mở nồi, múc cho tôi 1 bát sủi cảo đặt lên bàn ăn, hỏi tôi có muốn ăn với nước chấm hay không? Tôi chưa kịp trả lời thì cô ấy đã lấy luôn cho tôi 1 bát nước chấm.

Hoàng Tiểu Đào nói: “Dạo này hình như tôi bị bệnh chán ăn thì phải, dù có đói đến mấy cũng không ăn được bao nhiêu cả, có khi chỉ nấu 1 bát mì cũng phải đổ đi hơn phân nửa.”

“Cứ như vậy mãi thì sẽ bị suy nhược đó!” Tôi khuyên.

“Biết là vậy, nhưng cũng chẳng có cách nào cả, làm cảnh sát dù ít dù nhiều cũng sẽ bị dính vào 1 bệnh nào đó, không thể tránh được!” Hoàng Tiểu Đào thở dài.

“Có cần tôi tìm cho vài phương thuốc cải thiện tình hình không?”

“Hahah, không cần, không cần!” Hoàng Tiểu Đào lắc đầu.

Sủi cảo khá thơm, bản thân tôi cũng đã lâu chưa ăn sủi cảo, rất nhanh đã ăn hết 1 bát, đột nhiên phát hiện hoàng Tiểu Đào nãy giờ vẫn luôn chống cằm ngồi xem tôi, tôi lập tức ngừng ăn hỏi: “Nhìn tôi làm gì?”

“Nhìn cậu ăn ngon lành như vậy, tôi đột nhiên lại thấy thèm!”

“Vậy để tôi lấy thêm bát đũa?” Tôi đứng lên…

“Thôi không cần, thêm bát đũa lát nữa lại mất công tôi phải rửa! Tôi ăn cái còn lại trong bát này được rồi!”

Vừa nói, cô ấy hé miệng, lộ ra hàm răng trắng như vỏ sò, tôi sửng sốt, đây không phải là muốn tôi đút cho cô ấy sao??

Từ chối thì đúng là ngu hết thuốc chữa, tôi liền gắp lên 1 cái sủi cảo, thật cẩn thận mà bỏ vào miệng cô ấy, cô ấy nhai nhai nói: “Thơm quá, thêm 1 cái nữa!”

Kết quả, liền 1 lúc tôi đút cho cô ấy đến 5 cái, cô ấy cũng không phải là người ăn nhiều, 5 cái này đã đủ no, liền với lấy tờ giấy ăn trên bàn lau lau miệng: “Đã no! Quả nhiên phương pháp chữa bệnh chán ăn tốt nhất là ngồi xem người khác ăn. Nếu đã vậy, về sau cậu thường xuyên tới nhà tôi, ăn cho tôi xem!”

“Nhưng tôi còn phải đi học mà!”

“Tối cũng phải học sao?”

Hoàng Tiểu Đào hỏi 1 câu làm tôi ho sặc sụa, không biết nói gì hơn, đành cắm đầu cắm cổ giải quyết nốt chỗ sủi cảo còn lại, sau đó mang bát đũa ra bồn rửa chuẩn bị rửa luôn, Hoàng Tiểu Đào nói: “Không cần, không cần, cứ để đó tôi rửa sau.” Thôi thì cung kính không bằng tuân lệnh vậy!

Ăn uống xong xuôi, tôi cảm thấy cũng nên đi vè rồi, liền nói ý định với Hoàng Tiểu Đào, cô ấy nhìn lên đồng hồ trong phòng khách nói: “Giờ này là 11h đêm rồi, có về thì ký túc cũng đã đóng cửa! Hay cậu ngủ lại đây luôn đi?”

“Không được, không được!” Tôi lắc đầu…

“Đừng có tưởng bở, cậu ngủ ở sofa, tôi ngủ trong phòng ngủ!”

“Ế… Tùy tùy tiện tiện để 1 nam nhân ngủ lại trong nhà, cô không sợ là dẫn sói vào nhà sao?” Tôi nói…

“Cái gì? Nhà tôi trước giờ chưa từng có đàn ông ngủ lại, chỉ có cậu là trường hợp đặc biệt, bởi vì tôi tin tưởng vào nhân phẩm của cậu đó!” Hoàng Tiểu Đào vỗ vỗ bả vai tôi, sau đó đứng dậy: “Tôi đi lấy chăn cho cậu!”

Sau đó cô ấy đi vào phòng ngủ, quay cuồng 1 lúc trước tủ quần áo. Tôi cũng tranh thủ liếc mắt xem thử trong phòng ngủ 1 cái, có lẽ cô ấy bài trí phòng ngủ theo ý thích của mình cho thoải mái, chiếc giường lớn, bên trên có trải drap màu hồng nhạt, trông qua đã thấy mềm mại rồi. Cạnh giường có 1 chiếc bàn máy tính, bên trên có 1 bộ máy tính imac, tôi tưởng tượng đến bộ dáng cô ấy ngồi xếp bằng trên giường gõ gõ máy tính, chắc chắn là vừa nghiêm túc lại vừa đáng yêu rồi!

Chốc lát sau, cô ấy đi từ phòng ngủ ra, mang cho tôi 1 cái chăn: “Buổi tối đắp cái này chắc không bị lạnh đâu!”

“Cũng được!” Tôi đờ đẫn gật đầu.

“Vậy, ngủ ngon!”

“Ngủ ngon!”

Cô ấy vừa mới chuẩn bị đi vào phòng ngủ, đột nhiên quay người lại, mang theo bộ mặt giảo hoạt, cười: “Bây giờ vẫn còn hơi sớm, hay là 2 chúng ta làm chuyện gì đó đi?”

Hãy tưởng tượng ngữ cảnh lúc đó, Hoàng Tiểu Đào áo quần trễ nải, khoe ra 2 chiếc đùi thon dài mảnh khảnh, 1 bên áo bị bả vai kéo cao lên, trong đầu tôi lúc đó nghĩ “chuyện gì đó đi” là chuyện gì thì chắc là chuyện mà ai cũng biết là gì đấy!!!

Tựa hồ máu trong mạch máu của tôi đang gia nhập vào cuộc đua bát hương vàng, tích tắc đã dồn hết cả lên đỉnh đầu của tôi, làm cho mặt tôi bây giờ cứ như là cái bóng đèn, vừa đỏ vừa nóng hết chỗ nói.

Cô ấy tiến gần hơn về phía tôi, nói 1 câu làm tình hình càng trở nên trầm trọng hơn: “Làm chuyện gì đó kích thích không?”

“Chuyện… chuyện gì… kích thích cơ?” Tôi cảm giác nhịp tim của mình đang đạt đến mốc 150 nhịp 1 phút tới nơi rồi, Hoàng Tiểu Đào lúc này đã rất gần tôi, mùi hương câu hồn nhiếp phách từ cô ấy cứ ào ạt tràn vào xoang mũi tôi, tôi vừa hồi hộp, vừa mong chờ, cổ họng khô khốc không thể nói được lời nào nữa.

Hoàng Tiểu Đào khép hờ mắt: “Chờ 1 chút, tôi đi lấy thứ này!”

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thần thám

Số ký tự: 0