Thần thám

Phần 81

2024-02-20 03:38:00

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 81: Lăng trì khổ hình – lừa đực sống
Thi thể được cảnh sát phát hiện bên 1 cống thoát nước, được bọc bên trong 1 cái bao nilon đen, còn được chằng buộc thêm bằng dây thừng nữa, lực lượng cảnh sát đã đem thi thể về nhà xác, túi nilon cũng được cắt mở ra.

Bởi vì trong quá trình điều tra, giữ nguyên hiện trạng của thi thể là điều vô cùng quan trọng, thể nên không thể trực tiếp đem thi thể ra khỏi túi nilon, đây cũng được tính là kiến thức cơ bản mà mọi cảnh sát đều phải biết.

Thời điểm nhìn thấy thi thể, cả tôi lẫn Hoàng Tiểu Đào đều không thể nhịn nổi mà cùng hít vào 1 ngụm khí lạnh, Hoàng Tiểu Đào thì lại càng sợ hãi hơn, đưa tay lên che kín miệng!

Người chân bị cạo hết lông tóc, toàn thân lõa lồ, trên người chỉ còn lại 1 chiếc quần lót, phần lớn da thịt trên cơ thể đã bị cắt gọt ra. Gương mặt, ngực, sườn, bụng, cánh tay, đùi, cẳng chân, đặc biệt là tứ chi, tất cả đều bị gọt sạch, lộ ra cả xương, phần xương thịt còn lại có dính theo 1 chút dịch thể, và 1 lượng máu không lớn lắm.

Vừa nhìn thấy tình trạng thi thể, tôi lập tức liên tưởng tới hình phạt khủng khiếp của thời mãn Thanh có tên gọi là “lăng trì khổ hình”.

Nạn nhân bị cắt gọt đến mức khó lòng nhận ra là nam hay nữ, người cảnh sát phát hiện ra thi thể này nói rằng, thời điểm nhấc cái túi này lên, cảm giác khá nhẹ, còn tưởng có là người bày trò đùa ác ý, nhét búp bê bơm hơi vào trong túi này nữa.

Tôi đeo găng tay vào, dùng tay đo đạc độ dài chân của nạn nhân, so sánh với chiều cao, sau đó kiểm tra xương chậu, và quan sát hàm răng 1 chút.

Khi tôi quan sát tới phần đầu, phát hiện thế mà nạn nhân lại như đang nở 1 nụ cười quỷ dị, 1 màn này quả thực làm cho tôi thấy hơi sợ, có phần run rẩy 1 chút.

Cứ thử tưởng tượng xem, 1 người bị lăng trì toàn thân, lại không hề sợ hãi mà còn cười nữa. Có đáng để sợ hãi không?

Kiểm tra sơ bộ xong, tôi kết luận nhanh: “Nạn nhân là nữ, tuổi khoảng từ 25 đến 3 – , chiều cao trung bình, thân thể khỏe mạnh, quan sát xương – cơ cho thấy cơ thể nạn nhân không có dấu hiệu của bệnh tật hoặc tàn tật! Nghề nghiệp có thể là công nhân xưởng dệt.”

Hoàng Tiểu Đào vẫn còn sợ hãi trước hiện trạng của thi thể, vẫn luôn giữ tay che miệng, thấy tôi nói thế liền hỏi: “Khoan, khoan Tống Dương! Làm sao cậu biết nạn nhân là công nhân xưởng dệt?”

Tôi lật mặt trong bàn tay nạn nhân lên, nói: “Cô có thấy những vết chai ở đây không? Trên tay nạn nhân còn có 1 ít miệng vết thương hình dạng thon, dài vừa mới khép miệng nữa, chính là dấu vết có được do ngày ngày phải dùng tay điều chỉnh se chỉ. Thêm 1 điều nữa, nạn nhân có dấu hiệu bị còng lưng, đây là do phải liên tục khom lưng trong thời gian dài tạo thành. Những đặc điểm này hoàn toàn phù hợp với việc làm của công nhân trong xưởng dệt.”

Mọi người ở đây đều lộ ra điểm thán phục, Hoàng Tiểu Đào suy nghĩ gì đó, gật gật đầu rồi hỏi 1 người cảnh sát: “Việc tra xét số lượng người mất tích ở Nam Giang trong 3 tháng qua tới đâu rồi?”

“Là Tiểu Vương phụ trách việc này!”

“Gọi anh ta tới đây, hỏi xem có ai trong số đó là công nhân xưởng dệt hay không?” Hoàng Tiểu Đào ra lệnh.

“Rõ!”

Tôi lại gần thi thể, hơi ngửi 1 chút trên mặt nạn nhân, sau đó thấy Tiểu Chu cũng đang ở đây liền bảo: “Cậu đi xét nghiệm ngay 2 thứ cho tôi, 1 là sợi dây thừng, 2 là những thứ còn lưu lại trong niêm mạc ở mũi nạn nhân!”

Tiểu Chu dù gì thì cũng là 1 người có nghiệp vụ khá tốt, lập tức phản ứng: “Ý cậu là người chết có khả năng đã hít vào thứ thuốc kích thích gì đó sao?”

“Bên trong xoang mũi của nạn nhân có mùi cồn, cậu kiểm tra giúp tôi xem đó có phải là nitrous oxide (N2O) hay không, bởi vì loại khí gây mê này vẫn luôn phải dùng cùng với cồn!” Tôi giải thích.

Tiểu Chu cười cười: “Cậu xác định chính xác là loại đó sao? Không nghĩ tới ngỗ tác như cậu còn biết tới những thứ này đó!” Hoàng Tiểu Đào trừng mắt nhìn hắn 1 cái, Tiểu Chu liền vội vàng gật đầu như bổ củi: “Được được, tôi đi làm ngay!”

Thế là cậu ta dùng 1 cây tăm bông lấy mẫu trong xoang mũi nạn nhân, rồi lấy 1 ít sợi vải trên dây thừng mang đi.

Tôi dùng kéo cắt đi quần lót của nạn nhân, không có dấu hiệu bị xâm nhập, trên thực tế nạn nhân thậm chí vẫn là xử nữ. Sau đó lại kiểm tra 1 chút thương tích trên người nạn nhân, lúc này tôi mới chú ý tới những dấu vết như là bị buộc chặt xuất hiện trên bả vai và bắp đùi nạn nhân.

Tôi quá nhập tâm vào quá trình khám nghiệm, tiện mồm: “Vương Đại Lực, đi mua hộ tao mấy thứ!”

Quay đầu lại mới nhớ ra, hôm nay đâu có mang theo Vương Đại Lực, Hoàng Tiểu Đào liền nói: “Cậu cần thứ gì? Tôi cho người đi mua!”

“1 Lọ dấm chất lượng càng cao càng tốt, 1 cái phễu nhỏ, 1 ít tảo đỏ thật sạch, và rong biển nữa!” Tôi ngẫm nghĩ.

Hoàng Tiểu Đào lập tức phân phó người đi làm ngay. Trong lúc chờ đợi, tôi dùng “xương tai mộc” thăm dò nội tạng của nạn nhân, phát hiện cả nội tạng và xương của nạn nhân đều ở vào tình trạng hoàn hảo, không bị tổn hao gì, tức là lúc còn sống không có bị hung thủ ngược đãi, sau đó kết luận, thời gian từ vong là vào khoảng 20 ngày.

Nghe thấy kết luận của tôi, Hoàng Tiểu Đào kinh ngạc: “20 Ngày? Theo lẽ thường thì lẽ ra đã phải xuất hiện “người khổng lồ” rồi chứ!” (“Người khổng lồ” hay gọi thô tục là trương phềnh lên)

Tôi cười: “Cô còn biết về “người khổng lồ” luôn cơ à?”

“Đương nhiên rồi! Ngày thường tôi cũng thường xuyên xem những báo cáo khám nghiệm tử thi, thấy cái gì mà sau khi chết cứng, thì đến “người khổng lồ”, rồi mới tới “than bùn nhu thi”. Tôi đều biết hết!” Hoàng Tiểu Đào đắc ý gãi gãi lông mày.

“Vậy cô có thể giải thích cho tôi “người khổng lồ” tức là sao không? Tôi hỏi.

“Người khổng lồ tức là…”

Hoàng Tiểu Đào nhất thời cứng họng, không thể nói được gì, tôi mới giải thích cho cô ấy 1 chút, cái gọi là “người khổng lồ” ở đây chính là 1 loại hiện tượng xảy ra với thi thể, sau khi con người chết đi 1 thời gian, lượng vi khuẩn vẫn luôn tồn tại trong cơ thể lúc này không có đồ ăn, đồng thời bởi vì hệ miễn dịch đã hoàn toàn mất đi không còn khống chế nữa, nên lượng vi khuẩn kia bắt đầu ăn đến thi thể, bên trong thi thể từ đó mà sinh ra 1 lượng lớn khí thải – thi khí nhưng lại không có cách nào thoát được ra ngoài. Thế nên thi thể lúc này sẽ bắt đầu giống như 1 quả bóng cao su được bơm hơi, cứ thế mà trương phồng lên.

Thi thể biến chuyển đến thời điểm “người khổng lồ” trông sẽ vô cùng kinh dị! Cơ thể phồng lên 1 đống lớn, 2 mắt lồi ra ngoài, 2 môi thì như là 2 cái lạp xưởng cỡ lớn, lúc này dưới lớp da sẽ có 1 lớp dịch lưu động, chỉ cần không cẩn thận làm thủng thân thể, sẽ lập tự chảy ra 1 lượng lớn dịch máu xanh. Cái này có thể coi là 1 loại khảo nghiệm tâm lý đối với chính những người làm nghề pháp y lâu năm nữa!

Trong “tẩy oan tập lục” cũng có ghi chép 1 đoạn: “Thi thể lâu ngày, sẽ béo trướng lên, da bong tróc ra, 2 môi trương lên, mắt lồi ra ngoài…”, cùng với khái niệm “người khổng lồ” của pháp y hiện đại không khác biệt nhau là mấy.

Sau đó tôi nói thêm: “Sở dĩ thi thể không xuất hiện trạng thái “người khổng lồ” là có 3 nguyên nhân, đầu tiên là do thịt của nạn nhân đã bị cắt đi gần hết, vi khuẩn trong cơ thể không có nhiều thứ để phân hủy, thứ 2, nhiệt độ trong cống thoát nước thấp hơn khá nhiều so với nhiệt độ ngoài trời, hơn nữa còn có bao nilon bọc bên ngoài, ngăn cách thi thể tiếp xúc trực tiếp với nước và không khí, có thể nói là đã đưa thi thể vào trạng thái phong bế kín mít.”

“Thế còn nguyên nhân thứ 3?”

“Đợi chút nữa tôi sẽ nói cho cô, đúng rồi, cô xem nơi này 1 chút!” Tôi chỉ cho cô ấy xem những dấu vết bị buộc chặt ở phần vai và đùi của thi thể.

“Không phải, dây thừng chỉ vòng quanh bắp đùi 1 vòng, không có ý nghĩa trói buộc gì cả, mà làm như thế là để máu ở chân nạn nhân không lưu thông được…” Nói tới đây, tôi phải hít 1 hơi thật sâu, làm được tới mức này, nếu hung thủ không phải dạng cực kỳ hung tàn, thì cũng phải sở hữu 1 tâm lý vô cùng biến thái.

“Vì sao lại muốn làm như thế?”

“Cô có nghe qua “lừa đực sống” chưa? Đó là 1 kiểu ăn uống lạ lùng nhưng vô cùng tàn nhẫn, đem 4 chân của con lừa buộc chặt vào 4 góc ván, sau đó mới đổ nước sôi lên khắp người con lừa, rồi người phục vụ sẽ trực tiếp cắt lấy từng miếng thịt trên người con lừa còn sống đem đến cho thực khách, mà thực khách thì cũng trực tiếp ngồi tại đó mà ăn. Toàn bộ quá trình có thể nói là vô cùng tàn nhẫn, làm người bình thường cảm thấy giận sôi người!” Từ trong mắt Hoàng Tiểu Đào, tôi thấy được 1 tia hoảng sợ, có lẽ cô ấy cũng biết tôi sắp nói gì, tôi nói tiếp: “Quá trình sát hại nạn nhân của hung thủ cũng không khác biệt lắm, hắn ta buộc chặt động mạch trên người nạn nhân, cũng chính là muốn cắt thịt từ trên người nạn nhân ra mà ăn!”

Tôi nhìn xuống gương mặt đã bị biến đổi của nạn nhân đang được đặt trên giường sắt, nạn nhân lần này chính là bị lăng trì đến chết…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thần thám

Số ký tự: 0