Trai dân tộc

Phần 10

2024-04-24 12:38:00

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 10
Hôm sau thì là ngày trải nghiệm ăn uống, sáng vẫn dậy muộn, người ta đi chơi dậy sớm đi được nhiều, mẹ con tôi cứ như đi nghỉ mát, mát lạnh ấy, ngủ đẫy đi thì ít, nay đi ăn thôi. Buổi trưa đi ăn omakase cao cấp, của khách sạn luôn, ăn luôn tại phòng cũng được nhưng 2 mẹ con ra bàn ăn ngoài sảnh, tầm nhìn hết thành phố, có 1 đầu bếp với 1 phụ bếp phục vụ riêng 2 mẹ con. Không được chọn món, người ta cho ăn cái gì thì ăn cái ấy, loại cao cấp nhất chính là loại này, loại thấp chính là suất cơm 2 mẹ con ăn hôm mới sang.

Tắm nước nóng onsen thì ăn nó ngon miệng hơn, ăn một lèo mười mấy món mỗi món có 1 – 2 miếng thôi, nhưng toàn hải sản cao cấp ai sức ăn ít không ăn nổi, mà ăn cái này ăn không hết là coi thường đầu bếp nó có thể cho vào danh sách đen luôn, nhưng hôm nay thì không làm khó được mẹ con tôi, mỗi tội nhiều đồ sống ăn không quen lắm, nhiều khi phải ăn cố hộ mẹ.

Chiều đi massage, tối đi ăn bò kobe, cũng là 1 đầu bếp riêng phục vụ 2 mẹ con, ăn bò kobe thì ngon thật, thịt bò nó tan mà ngọt, nó chỉ nêm muối với tiêu thôi mà ăn ngon lắm, uống với bia nhật nữa thì hết sảy. Mẹ ăn đồ ngon uống bia vào mặt đỏ hây hây nhìn quyến rũ lắm, đã thế lại còn nhìn tôi háy háy mắt, tôi đầu tiên còn ngại sau mẹ làm tới tôi quay sang nhìn từ đầu đến chân mẹ rồi cười dâm, mẹ không dám trêu tôi nữa.

Tối về 2 mẹ con cứ thao thức không ngủ được, tôi nằm giường tôi cứ trở qua trở lại, thấy mẹ bên kia im lìm là biết mẹ cũng chưa ngủ, tôi không ngủ được nhưng cũng không sang, nằm thi gan xem ai sang trước. Nằm riết rồi ngủ quên lúc nào không biết.

Hôm sau đi làm đẹp, mẹ thì cắt tóc, rồi spa, đắp mặt nạ, một trung tâm có đủ hết, có cả chỗ vui chơi làm đẹp cho nam giới ở bên cạnh, đúng là Nhật, hiểu tâm lý ghê. Tôi cũng cắt tóc, nhuộm chút hạt dẻ đậm, ra nắng mới thấy rõ, còn thời gian thì tẩm quất massage cũng y như VN, cũng là nữ, chỉ có không có thổi kèn, vớ lọ thôi. Xong thì đi xông hơi, mẹ làm gì cũng chẳng để ý, trưa ăn mì Udon, thật tình mì udon không ngon lắm, nghe nói vùng khác mới có udon ngon mà cũng chẳng quan tâm.

Làm đến tối mới về, sảng khoái hết cả người, nhưng lúc nhìn thấy mẹ thì…

Mẹ cắt tóc có tầng, nhuộm cũng đậm màu giống tôi nhưng cũng nhuộm theo tầng, kiểu cách lắm, nhìn trẻ trung nhưng vẫn trang nhã không trẻ trâu, mặt mẹ láng mịn, được người ta trang điểm nhẹ nhàng thôi mà sắc đẹp phải nói là lên hương kinh khủng. Người mẹ tập thể dục mấy tháng tuy không chuẩn chữ nhưng mẹ mông to ngực nở thành ra vẫn đẹp quyến rũ theo kiểu phồn thực, cộng thêm bộ đồ hiệu PRADA đúng là 10 điểm. Tôi nhìn không rời mắt, mẹ cứ nhìn tôi cười duyên háy háy mắt. Tối đó mẹ còn lôi tôi ra, bắt tôi xem mẹ tẩy trang các kiểu, mẹ bảo để lúc nào mẹ quên thì hỏi. Lúc về người ta có đưa cho bảng hướng dẫn đầy đủ rồi, tuy viết tiếng nhật với tiếng anh mẹ không hiểu nhưng có hình ảnh cụ thể vẽ rất cute nhìn cái hiểu ngay.

Tối đó vẫn là màn thi gan của 2 mẹ con. Mẹ không nằm im như tối qua nữa mà cứ quay sùng sục, tôi nay lại rén, nằm im lìm, nhưng ăn no, có tí men cũng nhanh ngủ.

Sáng dậy mẹ cứ nhìn nhìn nhưng không dám nhìn lại, 2 mẹ con ai cũng dậy sớm, chẳng ai nói gì, đến 7h thì xuống ăn sáng, cũng buffet sáng như Vn mình, cũng là đồ tây, cũng có góc đồ Nhật, tôi làm cái bánh mì, ăn bát cơm rang, vài miếng bánh ngọt, no rồi mới ra ăn hoa quả, ăn rồi mới biết hoa quả bên này ngon vãi cả nồi, nhất là nho với dưa lưới, vừa thơm vừa ngọt, mỗi tội ăn no rồi, nhanh gọi mẹ ra ăn, mẹ ăn quả nho mà mắt trợn lên tròn hơn quả nho vì ngon quá, trông vừa dễ thương vừa buồn cười, với cái nhan sắc này không phải ông bố ngày chơi 4 cuốc của tôi cho vào đời thì cái ngữ như ông có xếp hàng đếm số cũng chẳng đến lượt ông lấy được mẹ tôi.

Không gọi thì thôi, gọi ra rồi lại phải ăn cố đồ trong đĩa của mẹ, ở nhật không được bỏ thừa đồ ăn các bác ạ, đó là bất lịch sự và coi thường người làm đồ ăn, các bác đi nhật thì lưu ý nhé.

Mẹ ăn mấy quả nho xong vui vẻ hẳn. Nhưng mà 2 mẹ con đi chơi mấy ngày tiêu hết tiền rồi, lại phải gọi về cho thầy giáo dạy tiếng ở Việt Nam, gọi bạn ông ấy chạy ra khách sạn đưa cho 100 man (vạn) yên Nhật nữa, 200 củ nữa, tốn kém quá. Tại 2 mẹ con độc đi mua quần áo hết 60man rồi, ăn 2 bữa cao cấp hết 15 man, làm đẹp hết 10 man khách sạn 5 đêm 5 ngày hết 15 man nữa, linh tinh hết 5 man, còn 20 man với đống xu lẻ, lấy thêm 100man nữa chắc chắn không đủ nhưng mà 2 mẹ con xót tiền, ngầm hiểu tiêu từng ấy thôi. Đổi cho mấy ông kia cũng kiểu rửa tiền thôi, tỉ giá còn cao hơn cả ngân hàng, mấy ông ấy kiếm tiền bên này kiểu gì đó, đổi cho mình thành tiền Việt thì coi như sạch rồi. Ông ấy bảo thiếu lại gọi ông, ông ấy phi ra ngay, trong cái osaka này chỉ 30p là ông ấy có mặt, chỉ cần đọc tên mấy cửa hàng đứng gần thôi.

Hôm mấy hôm trước ăn chơi làm đẹp rồi, hôm nay là đi mua sắm. Đi vào cái trung tâm thương mại nó to như cái chợ ở Vn luôn, 3 tầng, cái nhà để xe bên cạnh còn cao 4 tầng cả tầng hầm cũng để xe nữa, bên nhật toàn ô tô, chỗ để xe tốn hơn cả chỗ bán hàng. Vào trung tâm cái gì cũng muốn mua. Năm nay cái iphone 4 mới ra. Vuông thành sắc cạnh, đẹp hết cả hồn luôn, cũng muốn mua lắm mà hết tiền rồi, để dành đã, mẹ bảo lúc về còn tiền mẹ mua cho. Thế là tôi cũng bị lừa các ông ạ.

Lại nói cái vụ iphone 4 này, Thằng Long nó dùng con Iphone 3Gs, bố nó đi về mua cho nó con 4, nó để lại cho tôi con 3Gs lấy 5tr. Tôi mừng quýnh luôn, thế mà đùng cái hỏng bét, iphone không có mà còn mất hết mặt mũi niềm tin.

Trung tâm thương mại đi mỏi chân không hết, có một cửa hàng Sport USA, vào mới thấy một rừng đồ tập hiệu, đắt vãi ra, toàn 1 – 2 man một cái quần hay áo tập đồ mỏng tèo tèo thôi. Mẹ vào mặc thử ưng lắm, nó bó hơn, mỏng hơn mấy bộ ở nhà, tôn dáng hơn, mông với ngực còn có chun chống xệ nữa, giống với mấy bộ cô Kim mặc. Mẹ như vớ được vàng, thử một bộ quất liền 5 bộ. Mỗi bộ đủ cả cũng 4 man, giày 2 đôi cũng chục man, là 3 chục man, 60tr. Vừa thằng con đòi mua đt 10man không cho, giờ đốp phát hết 3 chục mà còn phải can mãi. Mẹ thử quần tập thì cái viền quần lót nó cứ lộ ra, quần mỏng mà, tôi nhớ đến cái quần như chiếc lá của Cô Kim đi xung quanh kiếm mà không có, nó có loại không viền với nhỏ thôi, đưa cho mẹ mẹ cứ lườm nhưng vẫn vào thay, thay ra mặc không thấy viền nữa, tôi bảo mẹ thế này lúc tập nó mới không cọ xát khó chịu, mẹ mặt cứ đỏ đỏ lên nhìn tôi không nói gì nhưng cũng mua 5 cái.

Tôi không mua mấy cái này, tôi có ghen tị với ai đâu mà phải đốt tiền vào mấy thứ đồ hiệu này, ở hàng gần đó cũng có chữ Sport, chỉ thiếu USA thôi mà đồ chỉ bằng 1/10, khác một chút chất liệu với form dáng thôi. Tôi cũng định chỉ mua mấy cái ba lỗ thôi cho đến khi sờ vào cái áo bó mát lạnh, áo bó giống như mấy thằng trong truyện Naruto nó hay mặc, bó sát, có họa tiết như lưới nhưng không phải lưới, chất liệu mát, mà nặng, giống như đồ tập của mẹ. Mặc vào bó sát người luôn, có loại giữ nhiệt cho mùa đông và tản nhiệt cho mùa hè, giá có 3 ngàn yên nhật một cái, chưa bằng 1/5 đồ của mẹ. Tôi mua một lốc chục cái mùa đông chục cái mùa hè cỡ 2 cỡ L với XL, nhật người ta cao lớn, tôi cao lớn ở Vn toàn mặc XL nhưng sang nhật mặc L là vừa, XL là mua dự phòng, với áo này bó lắm, một cỡ mặc vẫn vừa. Hết 6man, bằng đúng 1/5 của mẹ.

Đến quầy đồng hồ thì Seiko nổi tiếng là đồng hồ quốc dân rồi, loại bình dân cũng đẹp lắm, mà tôi nhìn thấy con Grand Seiko bạch tuyết(grand seiko snowflake) thì kết nổ cả con mắt mỗi tội giá 60m, không mua nổi, cuối cùng làm con Seiko 5 chống sốc bản giới hạn có 5m, mẹ cũng mua cái 5m cho nữ, có hoa màu hồng đẹp lắm. Mua thêm cho thằng Long 1 cái nữa. Còn quà cho bố nó thì lúc về vào sân bay mua rượu, ông thầy giáo dạy thế, chỗ ấy nó miễn thuế.

Mua linh tinh về hàng mỹ phẩm mới vào vấn đề chính. Qua mẹ đi spa người ta đã cho cả set dùng thử rồi, nay ra mua set dùng thật thôi. Set SKII 5 món là 5man dùng 3 tháng, 2 chai nước thánh 3 man nữa dùng trong 3 tháng nữa, 3 tháng 8 man, cộng với mặt nạ linh tinh nữa là 9 man 3 – 4 tháng. Mẹ mua nguyên năm là hết 36 man nó khuyến mãi cho một đống set dùng thử, mỗi set dùng 1 tuần set to dùng 1 tháng, nó cho cả 10 set nhỏ, 2 sét to mỗi người được 1 set to, với mỗi bộ được 2 set nhỏ, mẹ mua 4 bộ, nếu đi 4 người thì được thêm gấp đôi, mà có 2 mẹ con thôi. Được miễn thuế 8% nữa rồi vậy mà tính ra còn đắt hơn ở Vn, đủ biết hàng VN là loại gì… Gần Hết tiền. 2 mẹ con chẳng nói với nhau câu nào, tôi ôm một đống đồ đi về thôi, đi lúc nữa chẳng còn tiền về đến nhà. Vậy mà đi qua hàng trang điểm mẹ vẫn cố rẽ vào mua thêm một bộ trang điểm đầy đủ của este nữa, can không được, mẹ có trang điểm bao giờ đâu, có mua mấy thỏi son được rồi, mua bộ đẩy đủ về cũng phí tiền, lại mất 20 củ. Đúng là đàn bà, dính vào đồ làm đẹp thì cứ lên cơn dại vậy, trừ khi đập ngất lôi đi chứ không họ kéo còn hơn trâu.

… Bạn đang đọc truyện Trai dân tộc tại nguồn: http://truyensextv.com/trai-dan-toc/

Về nhà mặt tôi cứ đực ra, vừa tiếc con iphone 4, vừa bực mẹ tiêu tiền, mua cho tôi được cái đồng hồ với mấy cái áo, mẹ nướng hết hơn trăm man rồi hơn 200tr bay trong một ngày lương mẹ được 5 tr chứ nhiêu đâu.

Mẹ đến lúc này mới qua cơn nghiện, mặt cũng đờ ra nhìn đống đồ mỹ phẩm với áo quần, lúc này mới nhớ đến thằng con đòi mua điện thoại, giở tiền ra còn có hơn 20 man nhật để vào sân bay mua đồ miễn thuế, chịu thôi, giờ gọi người ta ra đổi tiền đổi chục man thì ngại mà đổi nhiều lại sợ tiêu hết. 2 mẹ con gọi bữa tối ở khách sạn thôi. Đồ ăn cũng không quá đắt, nhưng còn hơn là ra ngoài, ra ngoài tiền nó có cánh nó bay mất. Nốt tối nay là đêm cuối cùng ở nhật rồi, đêm mai là bay về, gọi cho hãng du lịch báo hành lý, hãng du lịch có luật với bên bay rồi, bao nhiêu cân họ cũng thu xếp hết, không mất tiền, chỉ báo cho họ khoảng bao nhiêu thôi.

Tối 2 mẹ con cứ trầm trầm, tắm rửa xong mỗi mẹ con một ghế ngồi ngắm Osaka buổi đêm. Tôi lấy 1 chai rượu vang trong tủ lạnh ra rót cho mỗi mẹ con 1 chén. Nhấm một chút thấy chua vị nồng. Những đồ trong tủ lạnh đều miễn phí cả, không uống cũng phí nên cứ uống, uống dần thấy quen cái vị chua trát đi, uống xong chép miệng thấy cũng đã lắm.

Uống một lát mẹ cũng ngà ngà, 2 mẹ con đi ngủ, nằm một chút thì mẹ qua ôm chầm lấy tôi hỏi.

– Sao, giận mẹ ah.

Tôi giận thì cũng có giận thật nhưng mà đang nhớ đến chuyện ngày xưa, hồi nhỏ 6 – 7 tuổi có nuôi con gà. Trên bản mà, đất rộng lắm, mẹ tôi thì tất nhiên chẳng nuôi cái gì, tôi xin được con gà trống đẹp lắm, nuôi từ nhỏ. Toàn ra ruộng bắt châu chấu với đào giun bắt cá về cho ăn. Toàn ăn đồ ngon nên chú gà màu mỡ béo tốt, lông vừa bóng vừa mượt.

Ông già tôi đi buôn về khuya, về với ông nào ấy, nhà chẳng có gì ăn nên đè ra nấu cháo. Nấu cháo ăn cháo, nhắm lòng với đầu cổ cánh thôi, nửa con gà dưới gồm 2 cái đùi vẫn phần mẹ con tôi. Hôm sau tôi mất gà, khóc um tí tỏi. Ông già đưa cho cái đùi không ăn, ông khách đưa cho đống thứ không lấy, cứ ngồi dỗi, không thèm chơi với ai. Kết cục, gà chẳng còn, thịt không được ăn, mà đồ ông kia đưa cho cũng không được lấy. Mấy ông đi bên kia về toàn đồ xịn thôi mà tôi cũng chẳng buồn xem nó là cái gì.

Áp dụng vào bây giờ này, h mà dỗi là xôi hỏng bỏng không ngay. Sẵn mẹ xuống nước thì phải bắt ngay. Ít ra cũng phải xơ múi tí.

Quay người lại với mẹ, 2 mẹ con nằm sát nhau, mẹ ôm tôi, tay tôi thì nâng mặt mẹ lên nói. Con có tiếc, nhưng mẹ mua rồi phải chăm chỉ làm đẹp lên, mẹ đẹp là con hết tiếc.

Mẹ cười tít cả mắt, nhân cơ hội nâng cằm mẹ lên hôn vào môi mẹ. Mẹ không tránh nhưng chỉ được một cái thôi, mẹ chúi đầu vào ngực tôi.

Tôi ôm lấy mẹ, định cởi áo mẹ ra thì mẹ ngăn lại nói.

– Mẹ sợ.
– Mẹ sợ gì.
– Sợ chúng ta sẽ không dừng lại được nữa.

Tôi không nói gì, ôm chặt lấy mẹ.

– Giờ chúng ta ở thế giới khác, chúng ta khác một ngày thôi mẹ nhé.
– Mẹ sợ nó khác mãi mãi.

2 mẹ con không nói gì nữa, chỉ ôm nhau vậy thôi. Lâu lâu mới thấy mẹ thở đều, người giật như bị giật mình mà không tỉnh lại. Mẹ ngủ nhanh thật, chắc nói được những lời muốn nói, lại được thấu hiểu, nhẹ lòng nên ngủ nhanh.

Tôi mỏi lắm rồi mà không dám đẩy mẹ ra, cứ thế ngủ luôn. Sáng hôm sau tay mỏi quá nên dậy, lững thững dậy 1 tay vắt vẻo tê bì vừa buồn cười vừa đau.

Vén cửa sổ coi sáng đến đâu rồi thì thấy một khung cảnh tuyệt đẹp. Tuyết rơi ở Osaka. Khách sạn cao tầng nên nhìn thấy toàn cảnh thành phố Osaka trong tuyết. Chỉ riêng khung cảnh này thôi xứng đáng giá trị 5tr 1 đêm cho phòng thường 2 giường ngủ.

Xoẹt một cái kéo rèm ra hết cỡ, kéo chăn xoẹt một cái nữa, mẹ đang nằm ngủ ngon lành cũng phải lim dim bật dậy.

Tôi ôm chầm lấy mẹ dựng dậy, mẹ lim dim trông dễ thương hết mức. Con gái lúc họ hồn nhiên chưa nghĩ gì là lúc họ đẹp nhất thì phải. Mẹ lẩm bẩm gì tôi nghe không rõ. Tôi bế mẹ lên ngồi lên đùi tôi, một tay ôm mẹ một tay chỉnh đầu mẹ ra cửa sổ.

Mẹ lầm bầm gì đó rồi oa lên, đứng bật dậy, dí mắt vào cửa kính, mắt mở to như sợ tuyết rơi mất hết vậy. Tôi đứng dậy ôm mẹ từ phía sau, lặng im nghe mẹ trầm trồ khen ngợi. Mẹ lúc này giống học sinh lớp 9 hơn tôi thì phải.

Kéo mẹ đi đánh răng rửa mặt, mẹ lúc đi thì luyến tiếc, vào đến nhà vs thì làm nhanh như chớp, 2 mẹ con lấy 30p đã đánh răng rửa mặt xong, mặc quần áo ấm xong, đi thang máy rồi chạy ào xuống đường. Mẹ cứ đưa tay hứng tuyết rồi xoay xoay trong gió tuyết, đẹp đến nao lòng.

Rồi 2 mẹ con đi dạo trong tuyết, tuyết rơi thì không thấy lạnh, thấy bảo ngừng rơi mới thấy lạnh. Đi lang thang vào 1 quán cafe ăn chút bánh. Cafe bên nhật nhạt lắm, không đậm như Việt Nam mình. Nhâm nhi chút rồi ngắm tuyết.

Như tất cả mọi người đi Osaka, điểm dừng chân cuối cùng của chúng tôi là phố điện tử Osaka denden nipponbashi. Nơi đây đẹp thực sự. Nhiều đồ điện tử. Tôi muốn mua điện thoại ở đây mà hết tiền rồi còn phải mua quà cho bố thằng Long, rồi tết ông ngoại nữa, bà ngoại thì mất rồi nên cũng thôi.

Đi lòng vòng thì gặp đám người du lịch đi cùng chúng tôi, mọi người gặp nhau nói chuyện. Gặp ông hướng dẫn viên bảo mọi người chơi ở đây đến đêm rồi lên sân bay luôn sáng mai bay. Tôi lúc ấy mới ớ người ra, không phải tối nay bay ah. Ông ấy bảo không, tối mọi người lên sân bay thôi. Ông ấy nói chung mọi người ở sân bay với trên máy bay nên tôi nghe vậy. Hóa ra mọi người lên sân bay sớm cho tiết kiệm tiền khách sạn, còn 9h sáng mai mới bay, 7h mới check in. Tôi có hỏi khách sạn, khách sạn có xe đưa đón khách ra sân bay miễn phí chuyến cuối lúc 11h đêm, sáng lúc 5h 6h nên nay tôi ở khách sạn cũng được mà trả phòng luôn lên sân bay chờ cùng mọi người cũng được.

Ông ấy hỏi mua sắm nhiều chưa, tôi bảo hết tiền rồi. Ông ấy bảo cần ông ấy cho mượn. Ô hay quá cần chứ, thế là lại mượn 2 chục man nữa. O la la.

Có tiền trong tay đi tự tin hẳn, rẽ chỗ này chút, rẽ chỗ kia chút. Cuối cùng vào cửa hàng máy ảnh mua một cái máy ảnh kỹ thuật số, có zoom luôn mất có 5m.

Đúng là không nên đổi tiền, qua cửa hàng quần áo thấy bày đồ công sở nữ lỡ mồm khen đẹp thế là lại vào mua 2 bộ công sở cho mẹ, màu hồng nhạt với tím nhạt, nhìn vừa trẻ trung thanh lịch lại che đi vẻ phồn thực của mẹ. Đúng là đồ hiệu tây thiết kế có khác. Có một bộ vest đẹp lắm mà chục man chẳng có tiền mua, hỏi ra mới biết bộ này may đo riêng, đặt hàng người ta gửi về tận nơi. Thế là lấy số đo, chọn màu rồi đặt liền 5 bộ. Về Vn thì dùng thẻ tín dụng thanh toán là được. Mua thêm 2 cái chân váy dài đến mắt cá. Loại váy đầm nửa thân dưới, bên trên mặc áo sơ mi với khoác áo khoác mỏng là che được khuôn ngực cup DD của mẹ ngon lành lịch sự, chuẩn giáo viên. Hết 8m. Không nên đổi tiền mới đúng.

Đi đến cửa hàng điện thoại, cuối cùng tôi cũng có được thứ mình muốn, con điện thoại N8 cũ, giá có 4m, con này mua mới hơn chục triệu, mua cũ ở Nhật có khi còn tốt hơn mua mới ở Vn, nghe đâu nói ở Vn là thị trường thứ cấp, bán máy loại 2 loại 3 thôi.

Mua sắm xong xuôi thì mẹ con lại đi ăn, lần này dẫn mẹ vào KFC ăn, vào chứ chỉ chỉ thôi, may nó có combo, gọi cũng dễ. Lần đầu ăn, ăn cũng khá ngon. Tôi ăn liền 2 suất lớn, đồ uống nữa cũng chưa hết 1m. Khá rẻ.

Ăn no trời cũng tối. Trời tối phố lên đèn lung linh rực rỡ. Lấy máy ảnh ra chụp cho mẹ thì mới biết không có thẻ nhớ, moá bán máy không kèm thẻ nhớ. May đang ở phố điện tử, vào mua ù cái thẻ nhớ 2000 yên, ra chụp ngon lành.

Hồi ấy cũng chưa có mốt chụp ảnh chu mỏ, chụp chỉ đứng thẳng với giơ 2 ngón tay thôi. Chụp tí máy đã hết pin, máy cũ để lâu chưa sạc.

2 mẹ con nắm tay đi dạo đến 9h thì bắt tàu về. Tàu đi có 10p thôi nhưng chủ yếu làm sao để bắt đúng tàu thì lâu lắm. 10h30 mẹ con mới về đến phòng. Đi ngâm nước nóng xông hơi nửa tiếng về đến phòng cũng quá 11h.

Lần này 2 mẹ con không tách ra nữa mà ngồi một giường ôm nhau nhìn Osaka về đêm. 2 mẹ con cứ như vậy ngồi ôm nhau không biết đến bao lâu mẹ quay lại, 2 mẹ con cứ nhìn nhau vậy.

– Chỉ đêm nay thôi nhé. Mẹ nói nhẹ nhẹ.

Tôi mừng lắm lắm, đè mẹ ra giường, môi tìm đến bờ môi mẹ, mẹ bịt mồm tôi rồi nói.

– Như hôm nọ nhé, mẹ thích như thế thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trai dân tộc

Số ký tự: 0