Xuyên về thời Lê

Phần 10

2022-06-24 05:38:00

Phần 10
Lương Nhị im lặng ôm Thùy Nhu trong lòng, từng giọt nước mắt của nàng rơi xuống bộ ngực trần của hắn.

– Hix hix, Lương Nhị, những gì ngươi nói là thật chứ!?

Thùy Nhu sụt sịt, trong đầu Lương Nhị, những nơ ron thần kinh hoạt động hết công suất, nhớ lại mấy bộ phim, truyên ngôn tình của thế kỷ 21.

Đỡ Thùy Nhu ngồi dậy, Lương Nhị hôn lên bàn tay nàng.

– Thùy Nhu, ngay khi vừa gặp em, ta đã muốn cưới em làm vợ. Đáng tiếc, khi đó em đã là vợ của anh cả rồi! Chỉ trách chúng ta có duyên không phận… haizz!

Lương Nhị im lặng, hắn biết chỉ cần nói đến đó thôi là đủ rồi, đôi tay Thùy Nhu vòng qua, siết lấy người Lương Nhị, nàng ép sát cơ thể mình vào hắn, thì thầm.

– Khi chàng sinh ra, ta cũng chỉ lên 2. Khi đôi ta gặp nhau, ta đã có chồng rồi!

Thùy Nhu cắn cắn môi, nàng thở hắt ra, rồi đột ngột vít lấy đầu Lương Nhị kéo xuống, đôi môi đỏ mọng chủ động ngoạm môi Lương Nhị.

Thùy Nhu đứng dậy, nàng trút bỏ hai cái áo vướng víu, đưa tay ra sau lưng, Thùy Nhu kéo, ở nút thắt của sợi dây yếm, cái yếm hồng thêu hoa được giải phóng, rơi nhẹ xuống sàn, đôi bầu vú căng đầy, hai núm vú hồng bé xinh chĩa lên đầy kiêu hãnh. Lương Nhị ôm chầm lấy Thùy Nhu, kéo nàng về phía mình, hít thật sâu mùi thơm thiếu phụ.

– Thùy Nhu, em thật đẹp!
– Ư… chiếm lấy em đi…

Lương Nhị nắn bóp hai bầu vú của Thùy Như, hắn bú hết núm vú bên này rồi đến núm bên kia, cảm nhận hai bầu vú mỗi lúc mỗi săn lại trong đôi bàn tay mình.

– A… Mãn! Nữa đi… em thích quá…

Thùy Nhu ôm lấy đầu Lương nhị, không ngừng ép sát vào ngực mình, dường như đã là bản năng in sẵn trong gen của mỗi con cái, Thùy Nhu ưỡn ngực mình ra, lắc qua lắc lại, chà sát 2 núm vú nhạy cảm lên khắp mặt Lương Nhị, đôi mắt lim dim đê mê, đôi môi liên tục phát ra những âm thanh rên rỉ mê hồn.

– Thùy Nhu! Lắc đi em! Đúng rồi! Nhìn xem anh đang chìm trong cặp vú to của em này!
– Ha… anh thật tục tĩu… em thích… Á… bóp vú em đi… chúng là của anh hết! Mãn… A… thích quá… Á… ớ… ớ…

Lương Nhị nhả vú Thùy Nhu ra, hai bầu vú giờ bóng loáng, ướt nhẹp nước miếng, hắn nắm váy Thùy Nhu, kéo xuống, cái mu cao múp míp, phủ lông rậm rạp lộ ra trước mắt hắn. Lương Nhị hơi choáng, Thùy Nhu cũng là người xuyên không sao? Thùy Nhu đang mặc một cái quần, giống như quần đùi, nhưng lại không có đũng, cũng không khác gì lắm so với mấy cái đồ lót sexy thời hiện đại cả. Nhưng mà thôi, kệ cmn đi, việc chính quan trọng hơn.

Lương Nhị đẩy Thùy Nhu tựa sát vào bàn, hai chân giang rộng, hắn quỳ trước mặt nàng, đôi mắt chăm chăm vào cái lỗ mê hồn của Thùy Nhu, hai mép đầy đặn, khép kín, lún phún lông, lấp loáng nước nhờn từ bên trong rĩ ra.

– Mãn…

Thùy Nhu nhìn đôi mắt hắn đang cháy bỏng, thiêu đốt âm vật mình, hai bàn tay nàng bất giác nắm chặt vào cạnh bàn, cơ đít nhíu một cái, nước nhờn bên trong âm vật cũng theo đó tứa ra.

Lương Nhị kề sát mũi vào âm vật Thùy Nhu, hít lấy mùi hương ngai ngái kích dục.

– Thùy Nhu, lồn nàng thật đẹp!
– Mãn… đừng nhìn nữa… em xấu hổ quá! Á… a… a… à… à… à…

Lương Nhị hôn vào lồn Thùy Nhu, nàng như hét lên, hẩy mạnh lồn về phía hắn, hai mép lồn khít rịt của Thùy Nhu bị lưỡi Lương Nhị tách ra, mật ngọt bên trong túa ra đầy miệng hắn.

– Mãn… Thích quá… A… dâm tiện… A…

Lưỡi Lương Nhị không ngừng cọ quẹt bên trong lồn Thùy Nhu, cảm nhận vách lồn mềm mại, trơn láng không ngừng chèn ép lưỡi hắn, nước lồn tứa ra mỗi lúc mỗi nhiều, bắn đầy trên mặt.

– A… chết mất… Em thích quá… Mãn… anh hay quá… Á… ớ… chỗ đó… chỗ đó… á… á… á…

Thùy Nhu bật ngửa ra trên bàn, quằn quại tận hưởng từng đường lưỡi của Lương Nhị, sách vở, giấy bút bị nàng quờ quạng, hất đổ, nằm lăn lóc trên sàn nhà.

Lương Nhị ngóc cái đầu dính đầy nước lồn lên, nhìn Thùy Nhu nằm thở hỗn hễn trên bàn, từ nãy đến giờ chỉ bằng việc bú liếm, hắn đã làm nàng ra hai lần, lần nào cũng thật mãnh liệt.

– Mãn…

Đôi mắt ướt át của Thùy Nhu nhìn hắn tiến sát vào cơ thể mình, cầm con cặc to lớn cọ cọ lên âm vật.

– Nhu! Xin anh đút cặc vào lồn em đi.
– Ư… Không… tục lắm. A… đừng trêu em nữa… chiếm lấy em đi…
– Xin anh đi. Nào!
– Hix… vô lại cưỡng ép người ta… Mãn… đâm… c… cặc vào lồn em đi…

Cặc Lương Nhị tách 2 mép lồn ra, lừ tiến vào.

– A… Mãn… to quá…
– Thùy Nhu! Lồn em thật bót! Anh sướng quá!
– Em cũng ứ… sướng… đâm vào đi anh… a… a… A…

Lương Nhị nhấn mạnh, con cặc đâm lút vào trong, một cảm giác ấm nóng bao trùm lấy toàn bộ thân cặc, Thùy Nhu rú lên, tay chân ôm cứng lấy Lương Nhị, hông không ngừng hất hẩy.

– Ư… ư… Mãn… em sướng…
– Nữa nhé, anh lại nhấp cặc vào lồn em nhé!?
– Uhm… nữa… nữa đi anh… em muốn…

Lương Nhị cố gắng tẩy não Thùy Nhu, khiến nàng quen với những từ ngữ tục tĩu.

– Em muốn gì? Nói đi!
– Ứ… em muốn anh nhấp cặc vào lồn em… làm em sướng nữa đi anh…

Lương Nhị đẩy một cái, Thùy Như trượt ra giữa bàn, con cặc hắn tụt khỏi lồn nàng, từ bên trong cái lỗ chật hẹp, một búng nước nhiễu ra, chảy lẹp bẹp xuống sàn.

– Kìa… Mãn… đừng rút ra! Cho vào đi anh…

Lương Nhị cũng leo lên bàn, hắn đẩy hai chân Thùy Nhu về trước, khiến hông nàng cong lên, lồn chĩa thẳng lên trời, con cặc nhằm thẳng mục tiêu, Lương Nhị dập mạnh xuống.

– Ự! Ứ… ứ… ứ…

Toàn bộ trọng lượng của thằng thanh niên 18 tuổi đè ép vào cái lồn của Thùy Nhu, cơ thế bé nhỏ của nàng giật nảy, và rồi những tia nước bắn tung tóe khỏi lồn nàng, rơi lên mặt mũi, cơ thể của Thùy Nhu.

– Ứ… ư…

Lương Nhị nhỏm lên rồi lại hạ xuống, con cặc cong cong của hắn ép chặt, cọ xát vào điểm G của Thùy Nhu.

– Ự… a…

Lương Nhị nhấn từng cú chậm rãi, cảm nhận lồn Thùy Nhu mút chặt cặc hắn khi hắn rút ra, siết thắt lại khi hắn tiến vào, và phọt nước khi hắn đâm lút cán.

– A… trời ơi… sướng quá… chết mất…

Thùy Nhu vò đầu rên rỉ, đầu tóc nàng rối bời, hoang dại.

– Nhu! Cảm thấy lồn em mút chặt cặc anh không em!
– Có… nó thật sướng… ư… ứ…
– Nhìn xem cặc anh đang tiến vào lồn em này!

Thùy Nhu ngóc đầu, trợn mắt nhìn con cặc Lương Nhị đâm vào lồn mình…

– Ự… ự… nó vào… ứ… ớ… ớ… nó nong lồn em ra anh ơi… anh ơi… anh… a… a… a… a…

Thùy Nhu lại lên đỉnh lần nữa, những gì nàng trải qua trong lúc này là quá nhiều đối với một cô gái gia giáo thời phong kiến, quan sát cuộc sống của cha mẹ hơn 10 năm, lấy chồng 4 năm, Thùy Nhu chỉ biết những lời truyện trò lễ độ của cha mẹ, những cú nhấp nhẹ nhàng trong tư thế truyền thống của chồng, chỉ biết đến những lần làm tình với chồng trong đêm tối.

Chợt.

– Cậu hai!
– Mợ cả!
– Ông lớn đã về rồi! Cơm nước sắp xong!

Thằng Nô, con Hoa, con Thúy đứng cách căn phòng mấy mét, không dám bước vào, kêu loạn cả lên.

– Thôi! Thôi chết! Nhanh! Mãn, bỏ em ra!

Thùy Nhu vùng vẫy, lồm cồm leo xuống bàn. Nàng cúi xuống nhặt váy, chợt một vòng tay từ đằng sau vịn chặt hông nàng lại.

Bép…

– Á…

Ba người bên ngoài giật cả mình vì tiếng hết thất thanh của Thùy Nhu. Lương Nhị nhân lúc Thùy Nhu cúi người, đã đâm mạnh cặc hắn vào lồn nàng từ phía sau.

– Đáng… đáng ghét… Ứ… Lương Nhị! Á… bỏ em ra… a… a… a…
– Các ngươi đợi đi. Xong việc chúng ta sẽ ra, nhanh thôi!
– Ứ… ứ… ứ… đáng á… các… các người bịt tai lại… không được nghe… Á… á… sướng…

Bên trong phòng, Thùy Nhu chổng mông cho Lương Nhị từ đằng sau nắc phòm phọp tới, hai tay nàng bị hắn nắm chặt, kéo về phía sau, lưng nàng cong lên, hai bầu vú với núm vú nhọn hoắt ưỡn về trước, rung rinh, nẫy tưng tưng theo từng cú thúc của tên em chồng.

– Thùy Nhu! Chị dâu! Anh sắp ra rồi! Mau thắt lồn em lại!
– Á… á… á… lồn em… lồn em sướng quá… nhanh ra đi… cha đang chờ… ớ… ớ…

Cơ lồn Thùy Nhu thít chặt lấy cặc Lương Nhị, nước lồn không ngừng phọt ra, rơi từng giọt xuống sàn nhà.

– Muốn anh nhanh thì mau thít lồn em lại, siết chặt cặc anh nữa đi em.
– Ứ… ứ… ứ… em hết chịu nỗi rồi…

Lương Nhị thúc mạnh vào lồn Thùy Nhu, vừa thúc vừa đẩy Thùy Nhu đến bên cửa sổ.

– Không! Ứ… Không! Mãn… Á… anh định a… làm gì… a… a…

Quả nhiên, càng đến gần cửa sổ, lồn Thùy Nhu càng nhíu lại, càng bót chặt.

– Không… A… A… A… A… Nóng quá…

Lương Nhị không nhịn nỗi nữa, hắn ưỡn người, đâm cú chót thật mạnh, bắn tinh dịch ngập tràn bên trong Thùy Nhu.

Đôi chân Thùy Nhu ép chặt lại vì sướng, ngực, cổ lẫn mặt đỏ bừng lên, nàng nghiến răng đè nén tiếng thét sướng khoái, nước miếng trào khỏi khóe miệng xinh xinh.

– Hự! Bên trong em nóng quá… Mãn… em sướng…

Lương Nhị giữ cặc hắn trong lồn Thùy Nhu, dìu nàng đến bên giường, từ từ hạ Thùy Nhu xuống, nàng mệt mỏi quỳ gục trên giường, bờ mông tròn vểnh lên, lỗ lồn khép chặt giờ hé ra, tinh trung đầy ắp bên trong chốc chốc chảy ra ngoài.

– Ư… oan gia… Làm em sướng muốn chết…

Thùy Nhu trở mình, nhìn Lương Nhị bằng ánh mắt đầy thỏa mãn. Lương Nhị nhìn quanh, hắn cầm lấy cây bút lông, quệt quệt mực đổ ra trên sàn nhà, cúi người trước bụng Thùy Nhu viết viết.

– Phì hihi! Vô lại…
– Hahaha! Các người vào đi!

Thúy và Hoa líu ríu chạy vào phòng.

– Mợ cả – Cậu hai, để em giúp các người mặc quần áo.
– Hai đứa giúp mợ cả đi, ta tự mặc được.

Lương Nhị mặc quần áo xong, Thùy Nhu vẫn còn đang phải chải tóc, trên gương mặt lấm tấm mồ hôi của nàng, vẫn còn vương vấn những nét xuân tình, thỏa mãn.

– Ta ra trước đây! Nếu em mệt, thì cứ nghỉ đi, lát ta mang cơm về cho!

Mặc kệ hai con hầu vẫn đang loay hoay bên cạnh, Lương Nhị đến gần vuốt ve khuôn mặt Thùy Nhu, nàng ngước lên, âu yếm nhìn Lương Nhị, liếc mắt thấy Thúy và Hoa đang giả vờ nhìn đi chỗ khác, liền tinh nghịch ngoạm ngón tay Lương Nhị, cắn nhẹ.

– Cậu cứ đi ăn trước, chị sẽ ra sau.
– Tối nay tắm rửa sạch sẽ, cạo âm mao cho gọn gàng đợi em đến nhé, chị dâu!
– Hìhì! Nỡm ak…

Lương Nhị thì thầm bên tai Thùy Nhu, vẫn còn thòm thèm thọc tay vào khe áo, bóp đôi gò bồng săn chắc rồi mới rời đi. Đôi mắt Thùy Nhu lấp lánh, nhìn theo lưng Lương Nhị.

– Mợ cả…
– Sao?!
– Để em… chải tóc cho mợ.

Thúy ngập ngừng định nói gì đó, nhưng Thùy Nhu quát nhẹ làm nó hoảng sợ, nói lãng đi.

Trái ngược hoàn toàn với lúc làm tình với Lương Nhị, Thùy Nhu lúc này ngồi thẳng lưng, đầy lạnh lùng.

– Thúy, Hoa, chuyện ngày hôm nay, các ngươi biết phải làm gì rồi chứ?!
– Dạ! Bọn em biết ạ! Hôm nay không có gì xảy ra cả, mợ cả vẫn lo việc nhà, cậu hai vẫn chơi bời như mọi khi ạ!

Hai con nhỏ nơm nớp lo sợ. Thấy chúng biết điều, Thùy Nhu dịu lại.

– Um! Giỏi lắm! Các em phải ở vị trí của chị, mới hiểu cảm giác của chị, mới hiểu vì sao chị với cậu hai…

Thùy Nhu bỏ lững câu nói, bước đi, hai con ở líu ríu theo sau. Một tay Thùy Nhu giữ trước bụng, nhìn vào bụng mình cười tủm tỉm, ở đó, bên dưới 2 lớp áo, dòng chữ đen nỗi bật trên làn da trắng nõn.

“LƯƠNG NHỊ ĐÃ Ở ĐÂY!”

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên về thời Lê

Số ký tự: 0