Sao thời gian đi chậm thế

Phần 1

2020-11-13 12:39:00

Tác giả: Vu Sơn

Trước bàn thờ khói hương nghi ngút, Thu vái lạy và thì thầm trong miệng một hồi lâu, cuối cùng mới nói thành lời: Anh sống khôn thác thiêng, tha thứ cho em. Anh không sống để về với em thì em phải đi bước nữa để có chỗ nương dựa. Em một thân, một mình, cô độc chẳng biết nhờ cậy ai… Thu vái lạy, rồi đem vàng mã ra đốt ở sau nhà. Khi nàng quay vào thì đúng lúc Ya Tun bước ra đường. Định gọi Ya Tun lại, nhưng nghĩ sao nàng lại thôi. Thu dọn đồ cúng để vào giữa bàn rồi lấy cái lồng bàn bằng nhựa chụp lên. Đàn ruồi bay tứ tung, rồi lại đậu trên lồng bàn.

Nhìn lên ảnh chồng một lúc, Thu nghĩ lại những đoạn đường đã qua. Chồng Thu là đại úy Hạnh, đại đội trưởng, thuộc Tiểu Khu Long Khánh. Chỉ hơn một tháng sau khi Sài Gòn sụp đổ, Hạnh đã trình diện đi học cải tạo và được đưa tới trại Tân Hiệp, thường gọi là trại Suối Máu, Biên Hòa. Nhưng chỉ qua tết năm 76 thì Hạnh bị bệnh chết. Khi nhận được tin, Thu tới trại Tân Hiệp thì được biết là Hạnh bị chết vì bệnh kiết lỵ và được chỉ cho ngôi mộ của Hạnh trên cánh đồng cát phía sau trại chừng bảy, tám trăm mét.

Cũng sau tết 76, gia đình Thu gồm mẹ và đứa con trai 7 tuổi bị đuổi ra khỏi trại gia binh và bắt đi kinh tế mới Gia Ray, thuộc Long Khánh. Cùng với trên 200 gia đình cả gia đình sĩ quan và binh sĩ được chở lên Gia Ray, mỗi gia đình được phát cho một căn nhà mái và vách đều bằng lá buông. Rồi mỗi gia đình tùy theo số người được phát cho một khu đất mới đốt, than tro và cành cây còn ngổn ngang khắp nơi. Gia đình Hoa có 3 người được 4 công đất. Mẹ già, con nhỏ mà Thu cũng không thể dọn được khu đất đó, nên nàng đã thuê người dọn và cuốc mảnh đất để kịp làm mùa rẫy.

Khu nhà của dân đi kinh tế mới được Thanh niên xung phong dựng lên dọc một bên tỉnh lộ Long Khánh – Tánh Linh. Nhà lợp bằng lá buông nên chỉ được hai tháng đã mục nát. Thu biết đã lên tới đây thì sống hay chết cũng phải ở đây, nên nàng đã bán một lạng vàng, thuê người làm lại nhà và đào giếng. Nhà mới lợp bằng tranh dày, vách bằng ván bìa. Trong gồm 3 gian, gian giữa là bàn thờ, gian bên phải cạnh bếp là giường của mẹ, còn gian bên trái đóng ván bìa thành phòng của nàng và đứa con. Sau khi làm nhà, Thu bàn với mẹ là cả hai mẹ con đều không có sức và biết làm rẫy, nên thuê người làm, còn hai mẹ con đi bán xôi, nàng bán ở Ngã Ba Ông Đồn, còn mẹ bán ở chợ Gia Ray.

Có một lần vào làm cỏ bắp, Hoa đã gặp Ya Tun, dân Thượng, trước 75 là lính trong đại đội của Hạnh. Ya Tun nhận ra Thu trước, vì trước kia Thu thường ra căn cứ chỗ Hạnh đóng quân ở Gia Ray, nên lính biết nàng. Gặp lại Thu, Ya Tun hỏi thăm ông đại đội trưởng, biết Hạnh đã chết, còn gia đình Thu đi kinh tế mới mà làng kinh tế mới gần đối diện với làng của Ya Tun. Từ đó, Ya Tun thường tới, lần cho con gà, lần cho chục ký gạo… Rồi Ya Tun và đứa con trai lớn 18 tuổi (vợ Ya Tun đã chết mấy năm trước) thường vào rẫy làm cỏ bắp giúp Thu.

Đến giữa mùa rẫy, khi bắp bắt đầu trổ bông thì mẹ và con Thu ngã bệnh sốt rét. Nhiều gia đình khác cũng bị sốt rét và ghẻ lở toàn thân nên họ đã chạy tứ tán về quê hay trở lại Xuân Lộc. Không mong gì bệnh xá xã Gia Ray và ngay cả bệnh viện ở Xuân Lộc có thể chữa được bệnh vì bệnh viện không có thuốc mà người bệnh thì quá nhiều, nên Thu để mẹ và con ở nhà và chạy mua ký ninh, chloroquine ở chợ đen Xuân Lộc để tự chữa bệnh ở nhà. Ya Tun vào rừng tìm rễ và lá cây trị sốt rét theo thói quen của dân Thượng. Nhưng cả hai thứ thuốc đều không có tác dụng với mẹ và con của Hoa, nên bà cụ và thằng bé theo nhau ra đi, bà trước cháu sau.

Sau khi mẹ và con chết thì đến Thu ngã bệnh. Nàng nghĩ chắc là mình sẽ ra đi theo mẹ và con. Không ngờ thuốc chloroquine và rễ cây lại có tác dụng với Thu. Chỉ uống thuốc 2 tuần là những cơn sốt biến dần và nàng khỏe trở lại. Trong thời gian này, Ya Tun đã làm hết mọi việc, rồi cùng người con thu hoạch bắp cho Hoa. Suốt mấy tháng qua, Ya Tun bỗng dưng trở thành người thân vừa giúp việc nhà vừa săn sóc Thu. Nàng biết mình không chết là nhờ Ya Tun. Gặp lại Ya Tun là cái may, nhưng cũng đưa đến cho Thu một cái sợ là hoàn cảnh đã buộc nàng vào sự nhờ vả ông ta, và nàng đã mang một cái nợ và biết chắc là không thể trả được.

Chỉ một hai tháng đầu, mỗi lần đến chơi, Ya Tun thường đem đến cho Thu, lần chục cái trứng, lần con gà… và bảo Thu để hai bố con Ya Tun lo việc rẫy và thu hoạch bắp cho, Hoa đã ngại, ngỏ ý là nhờ Ya Tun và sẽ trả công như những người khác. Nhưng Ya Tun lắc đầu, bảo chỉ giúp tôi, vì ông đại đội trưởng Hạnh trước kia đã giúp Ya Tun nhiều và ông ta quý mến Hạnh vì ông rất thương lính. Nhìn sự tận tụy của Ya Tun và nhất là khi nàng bắt gặp cái nhìn của ông ta thì Thu sợ hãi, biết vì sao Ya Tun lại bỏ việc nhà cho con mà đến lo cho nàng.

Biết mình còn trẻ, mới 30 tuổi, không thể sống cô độc mãi mà ở cái khu kinh tế mới này. Ya Tun tuy đen đủi, nước da của người Thượng, nhưng chân tay với bắp thịt cuồn cuộn của người lao động… Mới đây, đi chợ, khi ngang qua một quán cà phê bên hè nhà cạnh chợ, Thu đã nghe thấy mấy lời: “Vú, mông, lồn như thế mà để cho Thượng chơi. Thật uổng quá em ơi… Vợ đại úy mà nằm ngửa cho cặc Thượng. Thật tiếc quá…” Sau câu nói là những tiếng cười khoái trá. Hoa không buồn vì câu nói ác ý, châm chọc, nhưng chỉ thấy lạ là sao họ lại quan tâm biết nàng là vợ đại úy, biết Ya Tun ở nhà nàng. Mà Không biết nàng đã trải qua mấy cơn sống chết và bên nàng lúc đó chỉ có tên Thượng mà họ chì chiết…

Từ hôm nghe mấy lời đó, Thu nghĩ mình đã nợ Ya Tun quá nhiều và đến một lúc nào đó nàng sẽ phải lấy thân mình trả nợ cho ông ta. Nghĩ đến mấy bà vợ sĩ quan đi kinh tế mới, chồng cải tạo chưa được một năm mà vì hoàn cảnh ngặt nghèo đã phải đi làm điếm cho đám tài xế xe be ở Ngã Ba Ông Đồn, Thu thấy mình còn may mắn hơn họ nhiều.

Cách đây mấy ngày, khi biết Thu chuẩn bị đi bán xôi lại, Ya Tun đã cản:

– Cô cứ ở nhà mấy tháng nữa. Tôi có gạo, có trứng, có gà cho cô ăn. Đến mùa rẫy, tôi và thằng Ya Ban làm hết cho cô. Cô cứ ở lại nhà cho khỏe. (Trước kia, lính thường gọi Thu là cô, nên bây giờ Ya Tun cũng quen gọi như vậy).

Từ những lời cay độc của mấy tên ở quán cà phê, và lời của Ya Tun, Thu quyết định phải hiến thân cho Ya Tun, vừa để trả nợ, vừa là chỗ dựa – Ya Tun có 3 con bò, vừa cho thuê bò, vừa đi cày thuê, đứa con trai của Ya Tun làm 5 công rẫy, nên hai bố con sống dư dả, và có tiền, có gạo cung cấp cho Thu. Ngày hôm qua, lúc Ya Tun đem cho nàng buồng chuối, Thu đã bảo ông ta là đêm mai ngủ lại nhà Thu.

Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://bimdep.pro/

Đã hơn 10 giờ đêm, Ya Tun ngồi ở cái bàn trước bàn thờ, nơi mà anh ta đã ngồi gần cả năm nay. Trước 75, Ya Tun chỉ đứng xa nhìn Thu đi với đại úy đại đội trưởng và thầm nghĩ là đại đội trưởng có người vợ đẹp quá. Ngày trước lính đại đội gọi vợ đại đội trưởng là cô Thu, nay có dịp gặp lại, Ya Tun quen như trước nên vẫn gọi là cô Thu. Trong tháng cô bị sốt rét, nhiều khi mê man, giãy đạp lăn lộn trên giường, ông đã nhìn thấy 2 đùi và cả vú trắng như mỡ heo. Lúc đó ông nghĩ là cô cũng sẽ chết như mẹ và con cô. Nhưng sao cũng thứ thuốc đó mà cô lại hết bệnh và sau hơn một tháng với gạo, gà và trứng ông đêm từ nhà qua, Thu đã mập trở lại và đẹp hơn trước. Đã nhiều lần Thu nói là nợ ông nhiều quá làm sao trả, Ya Tun trả lời là chỉ giúp thôi, không phải nợ. Ngày hôm qua nghe cô bảo đêm mai ngủ lại nhà cô, Ya Tun không ngờ là việc ông theo đuổi đã có kết quả. Vợ ông chết đã 3 năm, trong làng có mấy người muốn lấy ông, nhưng do gặp Thu, nên ông đã không nhìn đến họ. Bây giờ người ông thèm đang nằm trong phòng kia chờ ông. Bao nhiêu đêm ông đã ngồi đây, rồi đi về, và nhiều lần cô đã phải bảo ông đi về. Thế mà đêm nay ông có thể bước qua cái cửa có màn che kia.

Sau bữa cơm tối, với mấy thứ đồ cúng, ăn cùng với Ya Tun, nàng đi nằm sớm. Thu biết chuyện này rồi phải tới, nhưng nàng đã phải đợi cả năm vì lời hẹn với vong linh chồng là sau giỗ đầu, nàng mới ra đi. Bao lâu nay, dù phải sống trong hoàn cảnh khốn khó, nhưng nhiều đêm mưa, Thu vẫn thèm có một người để lấp đầy cái lỗ mọng nước của mình. Có một người đàn ông ở bên cạnh, luôn nhìn nàng với ánh mắt thèm khát, nhưng nàng đã cố giữ theo lời khấn với vong linh chồng. Đứa con đã đi theo bố thì nàng chẳng còn gì liên hệ với Hạnh, ngoài một thứ tình cảm mong manh mà nàng biết là thời gian sẽ làm phai lạt. Hạnh đã chết, còn nàng phải sống theo đời mình. Một người vợ sĩ quan cùng tiểu đoàn với Hạnh, cũng đi kinh tế mới, nhưng chỉ được ít tháng thì đi làm điếm cho mấy tên tài xế xe ben, đã tâm sự với nàng:

– Đêm đêm tôi thèm, nhưng đem lồn cho mấy thằng đi kinh tế mới đụ là dại. Xạng ra cho nó dập xong là nó đi. Còn đem lồn cho mất thằng tài xế xe bé, vừa có tiền vừa sướng, vì bọn chúng rất khỏe vừa có tiền. Đời tan nát cả, chỉ ít năm là thành bà lão, giữ cái gì. Sống sướng được ngày nào biết ngày ấy…

Chị ta đã rủ Thu, nhưng Thu lắc đầu, đúng lúc ấy nàng gặp lại Ya Tun. Người lính Thượng sao lại nhớ mặt nàng, mà tốt đến thế. Rồi từ đó, những đêm phải đưa tay vào đùi kẹp lại, hay xạng hai đùi rộng ra, nàng đã tưởng tượng là Ya Tun đang quỳ giữa hai đùi nàng. Đêm nay thì Thu không phải tưởng tượng nữa. Người lính ngày trước, người giúp nàng qua cơn cùng quẫn, đang ngồi ở ngoài kia, chỉ một lát nữa thì sẽ vào đây. Thái độ của Ya Tun cho Thu biết là ông ta vẫn e dè như trước kia và cả ngày hôm nay… Nhiều đêm, khi nàng bảo Ya Tun đi về, ông ta nhìn nàng gật đầu. Lúc ấy, nếu Ya Tu đứng dậy kéo nàng vào phòng thì nàng cũng không chống cự.

Sự phục tùng của Ya Tun làm nàng khó nghĩ. Nàng biết ông ta thèm khát nàng, nhưng không chủ động, có lẽ đợi cho tới lúc nàng thuận. Thu nghĩ ông ta đã biết tôn trọng nàng. Sự cư xử khôn ngoan của Ya Tun đã chinh phục tình cảm của nàng. Nghĩ đến những lời ác ý có ý khinh bỉ của mấy ông ở quán cà phê, nàng càng nể phục sự chất phác mà chân chất của Ya Tun, nên nhiều đêm vú căng lồn nứng nàng đã muốn xạng ra cho Ya Tun và tưởng tượng đến những cái dập của con cặc mà nàng đã mấy lần nhìn thấy khi ông ta mặc quần đùi bổ củi cho nàng ở sân. Khi mềm mà nó dài gần cả gang tay thì khi cương cứng sẽ dài và lớn như thế nào.

Sự tưởng tượng ấy đã theo nàng trong những đêm mưa, gió hú qua đầu hồi nhà. Lồn nàng đã thèm đéo lắm rồi, nhưng Thu vẫn dằn lòng chờ cho qua cái giỗ đầu của Hạnh. Đã mấy lần nàng đã toan lên tiếng gọi Ya Tun, rồi lại không cất tiếng nổi. Nàng muốn đêm nay Ya Tun phải chủ động tự vào mà chiếm đoạt nàng. Thu bồn chồn chờ đợi…

Chờ mãi không thấy Thu gọi, Ya Tun đứng dậy đi đến phòng Thu, vén bức màn cửa đi vào, vén màn ngồi lên giường. Qua những tia sáng của chiến đèn để ở bàn ngoài lọt qua những khe hở của những tấm ván bìa, Ya Tun thấy Thu nằm ngửa. Ông ta cúi xuống gục mặt vào háng Thu, hai tay đưa lên sờ hai vú. Thu đưa tay cởi khuy áo, Ya Tun bóp hai vú rồi gục mặt cắn vú. Ông ta luồn tay vào cạp quần, nàng đã nâng mông lên cho Ya Tun kéo quần ra khỏi hai chân. Thu ngồi dậy tự cởi áo bỏ bên cạnh giường, rồi nằm ngửa xuống. Bàn tay to thô ráp của Ya Tun phủ lên lồn Thu đã ướt đẫm khí, một tay bóp lồn, một tay vòng xuống xoa bóp mông Thu. Thu đã nứng lắm, thở mạnh và nàng cũng nghe những tiếng thở hổn hển của Ya Tun khi ông ta miết tay vào cái khe đẫm nước.

Thấy bàn tay mình đẫm nước lồn, Ya Tun cởi quần áo, rồi nằm ở thế quỳ giữa hai đùi Thu mà nàng đã mở rộng. Ông ta lấy miết vào khe lồn một lúc và thấy nước trào từng đợt, chảy xuống ướt hai bên bẹn. Khi thấy mông Thu dướn lên cùng những tiếng nói nhỏ với âm thanh đứt quãng “Ya Tun… Ya Tun…” thì ông ta vuốt cặc giương lên cứng như sắt, nghĩ đến cô đại đội trưởng mà trước kia ông chỉ đứng xa nhìn thì bây giờ đang xạng lồn chờ ông… rồi để đầu khấc vào lỗ lồn nhầy nhụa nước.

Ông ta nhấp vào lồn hết đầu khấc rồi để yên đó. Thu thở mạnh, ngồi dậy cầm cặc Ya Tun ấn vào lồn, rồi dướn hất mu lên. Ông ta chống tay hai bên eo Thu đẩy mông đâm con cặc to dài vào cái lỗ đầy nước mà ông đã thèm cả năm nay. Ông cho con cặc đi vào chậm để hưởng cái lồn quý báu của cô đại đội trưởng. Thân thể Thu run lên bần bật với tay ôm mông Ya Tun kéo tới.

Hai chân Thu đã xạng ngang để cặc ông ta vào sâu hơn. Khi Thu hất mông sẩy tới thì Ya Tun bắt đầu dập. Những cái dập chậm và sâu, cặc cứ ra đến mép lỗ lồn thì ông ta lại đâm vào mặc dù lồn đẫm nước trơn, nhưng khi cặc rút ra đâm vào thì như nông cả một lớp thịt của lỗ lồn lên xuống theo con cặc lớn. Lồn như tan ra theo cái những cái dập, cơn sướng lên cao tới độ không chịu nổi nên Thu phải rên lên, những tiếng rên ằng ặc cùng với cái mông lớn sàng sẩy xoay tròn, hất lên để lồn hưởng con cặc mà nàng đã phải khổ với những cơn nứng thèm cặc mấy năm nay. Ya Tun dập chừng 20 phút thì dừng lại. Đưa đầu khấc trườn lên khe lồn mấy lần, rồi để đầu khấc ở lỗ lồn nước tràn đầy như một cái giếng… Thu hất mông lên và nói:

– Dập đi không chết mất, Ya Tun. Dập cho nát lồn ra… làm thế nứng chết mất…

Ya tun chống tay hai bên nách Thu dập nhanh hơn trước. Ông thèm lồn nên dập mạnh dữ dội và hưởng những cái những cái xoay, hất mông sàng sẩy như điên cuồng với những tiếng rên lớn rồi ằng ặc như heo bị cắt tiết… chết mất… dập cho nát lồn ra đi Ya Tun… Thân thể Thu run lẩy bẩy theo cơn cực sướng lên đỉnh. Nàng giãy dụa dưới tấm thân gân guốc của Ya Tun. Khi cơn cực sướng Thu ngừng dẫy dụa thì Ya Tun ngừng lại, choàng tay lên đầu Thu, cúi xuống bú vú còn con cặc thì nhúng đầu khấc vào lỗ lồn. Thu không ngờ Ya Tun khỏe như thế, còn con cặc thì nàng đã thấy khi nó mềm gần như thò ra ngoài quần đùi, nhưng bây giới nàng mới biết nó to dài và cứng như sắt, của chồng nàng chỉ bằng một nửa của Ya Tun và không cứng như thế. Mỗi lần đéo nhau Hạnh chỉ được chừng 15 hay dài hơn là 20 phút, có lần nàng đạt được cực đỉnh có lần chưa kịp ra thì Hạnh đã xuất.

Bây giờ Ya Tun đã dập gần 40 phút, nàng đã ra 2 lần, nhưng ông ta vẫn đang giày vò lồn mà con cặc như cứng hơn và to hơn… Với ý nghĩ vừa trả ơn vừa thỏa mãn những cơn nứng trong cuộc đời đã mất hết, tài sản nàng chỉ còn là tấm thân với hai cái vú và lồn chẳng mất đi đâu được, hai thứ này đem lại cho nàng những cơn nứng mà may thay nàng đã có một cái chày đêm đêm giã vào cái lỗ cho nàng thỏa mãn những cơn nứng. Từ ý nghĩ ấy nàng muốn cho Ya Tun tận hưởng thân thể mình nên buột miệng:

– Thèm lồn không Ya Tun?

A Tun đang cắn vú, ngước đầu lên trả lời:

– Thèm cả năm rồi. Lúc cô sốt, nhìn thấy hai đùi trắng như mỡ heo của cô, tôi đã tính tuột quần để nhìn lồn, nhưng không dám, nên chỉ nhìn thấy mu phồng cao khi cô nằm ngửa sạng chân. Nhìn vào đó và thèm lắm. Bây giờ được đéo, nhưng tối quá không nhìn thấy.

Nghĩ đến thân thể mình, nước da trắng với hai vú căng giương lên, lồn nhiều lông dài đen mướt với hai mông lớn theo chiều dài… mà nhiều lần tự ngắm thân thể mình, nàng đã tiếc là tấm thân màu mỡ như thế mà để cho khô héo theo thời gian sao, để phải khổ về những cơn nứng trong đêm. Nghe Ya Tun, nàng chợt nghĩ phải cho ông mê mệt, thèm khát thân thể mình để nàng tận hưởng con cặc to với sức mạnh trời cho ông ấy, nên Thu nói:

– Muốn thấy thì ra đem đèn vào đây.

Đang đẩy con cặc trên khe lồn, nghe Thu nói, Ya Tun mừng rơn, ngưng lại xuống giường ra lấy đèn vào để trên cái bàn nhỏ gần đầu giường. Ông ta vén mùng chui vào, ngồi nhìn Thu nằm ngửa hai đùi xạng rộng với hai vú lớn trắng ngần và mu lồn phồng lên với đám lông đen rậm phủ kín cả nửa mu. Cả năm phải tưởng tượng, bây giờ đã thấy tất cả. Lồn vú Thu lớn còn hơn cả những gì Ya Tun tưởng tượng. Ông ta quỳ, cúi xuống cắn mu lồn… Thu với tay cầm cái chày thịt, buột miệng nói lạc giọng:

– To mà cứng như sắt thế này thì chết mất. Đéo đi Ya Tun… đéo đi… đâm vào đi…

Ya Tun trườn lên cầm hai cánh tay Thu, đẩy mông về phía trước dập xuống, thèm quá nên ông ta dập nhanh, dữ dội như cưỡng hiếp. Thu điên cuồng co đầu gối lên sát nách để cho lồn hứng những cái dập và nàng bắt đầu thét lên…

– Ối giời ơi, chết mất… thôi chết rồi…

Nàng sàng sẩy mông như con thuyền nghiêng ngửa giữa những con sóng lớn và dẫy dụa dưới thân Ya Tun…

– Ối giời ơi, chết mất…

Lồn đã tới cực sướng hai lần theo những cái dập như điên… Ya Tun ôm cổ Thu dướn mông dập như điên cuồng và ông ta kêu lên mấy tiếng bằng tiếng Thượng… và Thu cũng tới cực sướng lần nữa cùng với Ya Tun. Ông ta nằm lên người Thu với những tiếng thở mạnh. Khoảng 15 phút sau, Ya Tun mới rút con cặc đẫm khí ra khỏi lồn, và nằm xuống… Khí lồn và tinh dịch chảy ướt bẹn, nhưng Thu không đi rửa, nàng muốn giữ tinh dịch trong lồn, vì đã mấy năm lồn thiếu chất này. Nàng nằm ngửa và Ya Tun nằm nghiêng, một tay để trên lồn… họ thiếp đi.

Khi Thu tỉnh lại thì vẫn trong đêm. Bàn tay Ya Tun vẫn úp trên lồn. Nàng thấy người mình nhẹ sau những lần sướng như muốn ngất đi. Ya Tun dập và day trên lồn điên cuồng, nhưng ông ta càng dập tàn bạo nàng càng sướng, thân thể thả sức sàng sẩy mà cả chục năm sống với Hạnh, nàng chưa bao giờ được sàng sẩy như thế. Thu đã tới cơn sướng ngất tới 4. 5 lần mà con cặc Ya Tun vẫn trơ trơ, càng đéo càng cứng.

Thu mãn nguyện thấy mình may mắn gặp được Ya Tun vừa có cặc để thỏa mãn, vừa có chỗ nương dựa, vì Ya Tun có 3 con bò, vừa cho thuê, vừa đi cày bừa thuê, rồi hai bố con lại còn làm 5 công đất trồng lúa, đậu và bắp. Từ đây, nàng không còn phải lo nghĩ gì. Nằm nghĩ về cái may của mình, và nhìn xuống thấy con cặc của Ya Tun dài chạm chiếu trong khi Ya Tun vẫn đang ngủ say… cơn nứng lại tới. Nàng kéo chân ra khỏi chân của Ya Tun làm ông ta thức dậy. Tay vẫn để trên lồn, ông ta hỏi:

– Cô không mệt hay sao mà thức vậy?

– Mệt, nhưng sau giấc ngủ thì hết mệt.

– Ngủ với tôi, Ya Tun thấy sao?

– Sướng lắm, từ ngày gặp cô có bao giờ dám nghĩ là cô cho tôi. Người cô thơm, vú to, lồn to, lông rậm, nhìn cũng đủ sướng. Vợ tôi đen đủi như tôi, lồn nhỏ có ít lông ngắn.

– Lồn, vú có người lớn người nhỏ, Việt hay Thượng ai cũng thế thôi. Thế Ya Tun đã ngủ với đàn bà Việt bao giờ chưa?

– Vợ tôi chết đã 2 năm. Tôi thèm lồn nên đã đụ cô Nhan và cô Vân cả chục lần.

Thu ngạc nhiên, vì nàng biết Nhan và Vân cũng là vợ trung úy ở tiểu khu Long Khánh, phải đi kinh tế mới như gia đình mình, nên hỏi:

– Làm sao Ya Tun biết được hai cô ấy?

– Hai cô làm điếm cho đám tài xế xe be ở ngã ba Ông Đồn. Tôi đụ và trả tiền.

– Sao biết được hai cô làm điếm?

– A, thằng Kmok làm phụ tài xế cho tôi biết và dẫn tôi tới đó.

– Ngủ với nhau ở đâu?

– Ở trong chòi rẫy của tôi. Cái chòi rộng, làm sàn cao có cái giường nhỏ.

– Có sướng nhiều không?

– Sướng chớ, vì tôi thèm mà lồn hai cô ấy cũng to và nhiều lông. Tôi đụ lâu nên hai cô sướng, nên đụ xong rồi, hai cô lại hẹn. Biết hai cô đêm nào cũng 5, 7 thằng lái xe, nên đụ xong trả tiền là thôi chớ không có tình ý gì.

Thu yên lặng nghĩ đến thân phận của hai bà trung úy và thấy đời mình còn may mắn hơn nhiều người trong cuộc đổi đời. Tuy nàng cũng đang làm điếm, nhưng là làm điếm cho một thằng lính của chồng. Bàn tay lớn thô nham nháp của Ya Tun đang miết vào khe lồn. Nàng xạng rộng hai đùi để nhận những cái bóp. Trong ánh đèn mờ của chiếc đèn dầu, Thu thấy con cặc đã cương cứng nằm lên một phần đùi nàng. Từ lúc tỉnh dậy, thấy con cặc mềm lủng lẳng chạm chiếu theo thế nằm nghiêng của Ya Tun, nàng đã nứng. Bây giờ thì nó đã lớn dài gấp đôi. Thu đưa bàn tay nắm con cặc, bóp một lúc, rồi nói:

– Lớn mà cứng như sắt thế này đâm vào thì sướng lắm. Đéo đi Ya Tun… đéo cả đêm mới thỏa, tôi thèm cặc cả 3 năm rồi…

– Lồn cô to, nhiều nước, đéo sướng lắm, mà sao cô lại cho thằng lính đen đủi này đéo?

– Tôi mang ơn Ya Tun, nên trả ơn, mà tôi cũng rất thèm. Đã gần 3 năm rồi tôi có gần người đàn ông nào đâu. Lồn trắng, cặc to dài đen giương lên bụng, nhìn thấy đểu, sướng lắm. Tôi cho Ya Tun hết. Đéo cho nát, cho vỡ ra đi…

Ya Tun nâng mông, xoay người qua đùi Thu, rồi quỳ giữa hai đùi, cầm con cặc cương cứng, màu nâu thẫm có ánh đỏ cạ vào lỗ lồn… đưa đầu khấc miết vào khe lồn chừng chục lần, rồi đi vào lỗ đầy nước như con rắn chui vào hang. Lỗ lồn bị nong ra, nhưng trơn ướt nên con cặc lớn đi vào trơn tuột… Ya Tun kéo chân của Thu lên ngang vai nàng rồi bắt đầu dập. Chỉ chục cái dập, Thu lại xoay mông hất lên sàng sảy. Mặt nàng cau có, đầu lắc qua lại như muốn khóc với những tiếng kêu: Ối giới ôi, chết mất… Dập cho vỡ lồn ra đi Ya Tun… Đéo thật mạnh đi Tun…

Thêm mấy chục cái dập nữa thì Thu dẫy dụa, lồng lộn kêu thét lên… thôi chết rồi, dập cho vỡ lồn ra đi… Nàng đã tới đỉnh kích ngất. Ya Tun vẫn dập, và day trên lồn cho tới lúc Thu nằm yên thở. Ya Tun vẫn để cặc trong lồn, hai tay chống ngang nách Thu, cúi xuống bú vú. Chừng 15 phút sau, ông ta lại bắt đầu dập với cường độ nhanh và dữ dội. Lồn Thu co thắt, nước chảy ra như thác… Nàng lại lạc giọng kêu thét: Giời đất ơi, chết mất – Hai mắt thất thần, lắc đầu… sướng không chịu nổi nữa… thôi chết rồi, Ya tun… đéo vỡ lồn ra đi…

Cứ thế ông ta đã dập, day trên 1 tiếng, còn hai bàn tay thì bóp suốt từ cổ, cánh tay, vú, đùi mông và lồn theo những tiếng rên la của Thu. Tới lúc Ya Tun ôm cổ Thu dập mấy chục cái và xoay tròn mông day lồn với tiếng kêu của cả hai người thì có tiếng gà gáy sáng… Ya Tun nằm phục trên Thu tới 20 phút mới rút cặc ra, lăn xuống nằm cạnh Thu đặt một tay lên lồn ướt đẫm tinh dịch, một tay đặt trên vú.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sao thời gian đi chậm thế

Số ký tự: 0